Chương 1501: Ba Mươi Sáu Tướng Công Đức Phổ (1)
Đường đường là Thần Tướng Trấn Ma Quan, Đạo Tử Vong Tình đảo lập được đại công lao, vậy mà sau khi đi tới Bát Hoang thành, chưa nhận được một chút khen ngợi, đã phải nhận thua với mấy vị hảo hữu, chuyện như vậy thực sự khiến người ta thích nghe ngóng, truyền ra ngoài, nhất định sẽ là một đoạn giai thoại.
- Trận cá cược này của các ngươi thật thú vị, nhưng vẫn nên để phía sau nói đi!
Đúng vào lúc này, chỗ sâu trong tiên điện, truyền ra một tiếng cười khẽ.
Sau đó chỉ thấy thành chủ Bát Hoang thành Bạch Bào Chiến Tiên và Thiên Cơ tiên sinh cùng nhau dần đầu mấy vị trưởng lão đi ra, nhìn về phía mọi người trong điện, cười một tiếng, sau đó chỉ một cái bồ đoàn cao nhất bên tay trái, nói:
- Mời lên ngồi đi!
Phương Nguyên nhìn rất nhiều lão tu xung quanh, nao nao.
Lúc này Bạch Bào Chiến Tiên nói:
- Lên đây đi, đây là ngươi nên được!
Thập đại Thần Tướng đều đến Bát Hoang thành để đánh giá thành tích.
Nhưng trên thực tế, Phương Nguyên không cần đánh giá thành tích, cũng đã có thể xác định hắn là người có công lớn nhất trong thiên cổ đại công.
Mặc dù nói, trong trận chiến tiêu diệt toàn bộ Ma Biên, hắn không có ra tay.
Tự nhiên xung quanh lại là một phen chúc mừng, phần lớn đều là từ tâm mà ra.
Bất kể Phương Nguyên có thích hay không, tầm quan trọng của lần đại kế tiêu diệt toàn bộ Ma Biên này không cần nói cũng biết, mà bọn họ cũng theo lần tiêu diệt toàn bộ này, lập xuống đại công ngất trời, nhất định được lưu danh sử sách, nên phần cảm kích đối với Phương Nguyên này tự nhiên là từ đáy lòng, đối mặt với sự tôn sùng của bọn họ, Phương Nguyên không quen, cũng chỉ có thể đáp tạ từng người, sau đó ngồi xuống bên trái.
Lúc này, sắp xếp bên trong tiên điện Bát Hoang thành chính là, thành chủ Bát Hoang thành ngồi vị trí chủ vị, hắn đường đường là Bạch Bào Chiến Tiên, thành chủ Bát Hoang thành, thống soái Ma Biên, nên không ai có thể dao động vị trí này của hắn. Đại đệ tử Dao Phi Cầm đứng ở phía sau bên tay trái hắn, nhị đệ tử Tần Vô Nhai đứng ở bên phải, còn đám người Cổ Thiết trưởng lão, phân biệt đứng ở hai bên.
Những người khác như là Thiên Cơ tiên sinh, mấy vị trưởng lão Tiên Minh, ngồi ở vị trí khách, không vào sắp xếp.
Còn Phương Nguyên, thì ngồi ở vị trí thứ nhất bên tay trái thành chủ Bát Hoang thành, đây là vị trí trang trọng nhất trong đại điện, các thủ tướng thập đại thần quan, bất kể có bối phận như thế nào, tu vi ra làm sao, vào lúc này đều không có chút oán giận Phương Nguyên ngồi ở vị trí đó!
Chuyện này ứng với lời đồn trước đó, Phương Nguyên thật sự trở thành người có địa vị cao nhất Bát Hoang thành trừ Bạch Bào Chiến Tiên ra.
- Chư vị Thần Tướng càn quét Ma Uyên, công lao ngập trời, thực sự là vất vả, ban rượu!
Bạch Bào Chiến Tiên ngồi trên ghế chủ vị, cười lớn một tiếng, hai bên liền có người hầu bê rượu ngon lên, một người một cốc.
Mấy người Phương Nguyên uống vào, xung quanh lại là một mảnh thanh âm tán thưởng.
Đến lúc này, Cổ Thiết trưởng lão ngồi bên cạnh Bạch Bào Chiến Tiên, mới bước về phía trước một bước, nói:
- Đánh giá thành tích bắt đầu!
Cái gọi là đánh giá thành tích, chính là do thủ tướng thần quan ra mặt, ở trước mặt Bạch Bào Chiến Tiên báo cáo, lần này thần quan của mình, dẫn xuất bao nhiêu quân, trước khi xuất binh, định ra bao nhiêu mục tiêu, những mục tiêu này hoàn thành được bao nhiêu, hao phí bao nhiêu thời gian hoàn thành, tiêu hao tài nguyên như nào, thương vong ra sao vân vân. Sau khi chủ tướng đánh giá thành tích, sẽ có trưởng lão Bát Hoang thành kiểm tra xác minh thực hư, cuối cùng lại ghi vào sổ sách Bát Hoang thành.
Đây cũng là quy củ của Bát Hoang thành, thông qua những cái này thì có thể nói nhiệm vụ hoàn thành đến mức nào.
Nếu Phương Nguyên ngồi ở vị trí đầu tiên tay trái, tự nhiên là người thứ nhất đánh giá thành tích, mặc dù hắn đến Ma Biên không lâu, nhưng may hắn là một người mỗi khi đến một chỗ, đều sẽ nhanh chóng học tập quy củ, cộng thêm có lão chấp sự hỗ trợ xử lý, nên đã sớm chuẩn bị xong, lúc này nói năng đều đâu vào đấy.
Sau khi hắn nói xong, các vị Thần Tướng khác cũng phân biệt đánh giá thành tích, vị trí Thần Tướng bị trống, sẽ do Huyền Giáp thứ nhất thay thế.
Tốn gần một ngày thời gian, thập đại thần quan đánh giá thành tích cũng kết thúc, toàn bộ quá trình hơi có vẻ ngột ngạt, nhưng các phương nhân mã trong đại điện, đều không sốt ruột, bởi vì bọn họ đều hiểu, sau cuộc đánh giá thành tích này, mới là tiết mục thú vị nhất.
- Trước khi đại kế tiêu diệt toàn bộ Ma Biên bắt đầu, lão phu đã từng thảo luận với Phương Nguyên tiểu hữu, muốn ở trong lần đại chiến này, sắp xếp công đức, làm một cái Ma Biên Công Đức Phổ, cũng từ trong đó chọn ra những người có chiến công tiêu biểu nhất, ban thưởng thêm, để bày tỏ lòng dũng cảm...
Bình thường Bạch Bào Chiến Tiên rất ít nói chuyện, phần lớn đều là do Cổ Thiết trưởng lão thay thế, nhưng khi nói đến vấn đề này, lại tự mình mở miệng, trầm ngâm nói:
- Hành động này rất hợp ý lão phu nên ta đã sớm quyết định, trong lần đại chiến Ma Biên này, Bát Hoang thành điều ra hơn ngàn văn thư, ghi chép công lao của mọi người, bây giờ đại chiến đã xong, hơn ngàn văn thư ghi chép các loại công lao, đã thống kê xong từ lâu, ta muốn, hiện tại mang cái Công Đức Phổ này chiêu cáo thiên hạ, để những người này đạt được khen ngợi và tạo hóa bọn họ nên được...
- Ha ha, lão phu đã chờ từ lâu!
- Ba mươi sáu Huyền Giáp, ba mươi sáu đạo long hồn, thật muốn nhìn xem ai sẽ đạt được cái thiên đại tạo hóa này!
Chúng tu trong đại điện nghe được lời ấy, đều vô cùng kích động.
Cũng có một số người, sắc mặt vẫn phiền muộn trước sau như một, có chút bất đắc dĩ thở dài.
Ngay từ đầu đã không đồng ý phân chia long hồn như này, cho tới bây giờ vẫn không đồng ý.
Nhưng bây giờ thì có biện pháp gì?