Chương 1502: Ba Mươi Sáu Tướng Công Đức Phổ (2)
- Phương tiểu hữu, nán lại tiên yến một lúc, cùng kiểm tra phổ này, ba ngày sau công bố!
Cổ Thiết trưởng lão đề nghị Phương Nguyên, Phương Nguyên cũng biết đây là ý muốn để hắn xem trước, nên gật đầu đồng ý.
Thế là cuộc họp đánh giá thành tích kết thúc, Bát Hoang thành liền mở tiên yến, khao công thần.
Đây là lệ cũ đã tồn tại, mặc dù chúng tu trong sân đều là người trong giới tu hành, ít ăn khói lửa, nhưng những thời điểm như này, uống vài chén rượu cũng không tệ.
Nhất là Phương Nguyên, vừa vào trong sân, liền bị vô số người đến mời, mặc dù lúc đầu Phương Nguyên không muốn uống nhiều, nhưng không nghĩ tới đám người Lý Bạch Hồ vây quanh, muốn hắn có chơi có chịu, phạt một chén rượu, đương nhiên rượu này trốn cũng không thoát, nên Phương Nguyên dứt khoát uống, không có nửa điểm mập mờ.
Nếu đã mở lỗ hổng này, những người khác mời, cũng không thể không uống, thế là chỉ có thể uống từng người từng người.
Cũng ở trong lần tửu yến này, Phương Nguyên mang Thất Bảo Lôi Thụ, trả lại cho tiểu công chúa Cửu Trọng Thiên Lý Hồng Kiêu, cô cẩn thận đánh giá một phen, thấy lực lượng bên trong Thất Bảo Lôi Thụ, thế mà không có thiếu khuyết nửa phần, ánh mắt lại cực kỳ kinh ngạc nhìn Phương Nguyên.
- Nếu đã đồng ý với cô, tự nhiên không thể nuốt lời!
Phương Nguyên cười giải thích.
Nhưng không nghĩ tới Lý Hồng Kiêu nghe xong chẳng những không có lộ ra vẻ vui mừng, ngược lại có chút bất mãn trừng mắt liếc hắn một cái.
Đối với chuyện này thì Phương Nguyên cũng chỉ có thể lắc đầu.
Cổ Thiết trưởng lão đã ở ngoài điện chờ đợi, muốn đón Phương Nguyên đi qua, thế là Phương Nguyên lại uống ba chén, cám ơn chư tướng, cáo từ rời đi.
- Đúng là một con mọt sách, cơ hội tốt như vậy đưa đến tay ngươi, thế mà không chịu nhận?
Lý Hồng Kiêu buồn buồn thu Thất Bảo Lôi Thụ lại, có chút tiếc rèn sắt không thành thép lẩm bẩm.
Thôi công công ở bên cạnh cười:
- Có lẽ Phương công tử hiểu nhân quả sau khi dùng Thất Bảo Lôi Thụ, nên cố ý tránh đi!
- Vậy thì càng là thằng ngốc!
Lý Hồng Kiêu bất mãn nói:
- Chẳng lẽ hắn không biết tình cảnh bây giờ của mình sao?
- Rõ ràng chỉ vừa mới đột phá Nguyên Anh, nhưng thanh danh và địa vị còn muốn lớn hơn so với Hóa Thần, hiện tại hắn nên ngại một thân bản lĩnh của mình còn quá thấp, không biết bao giờ tứ đại bí cảnh Tiên Minh mới mở ra, hắn nên không tiếc tất cả tăng bản lãnh của mình lên, nhưng hôm nay tu vi hắn quá cao, thế gian không có quá nhiều thứ có thể giúp hắn, Thất Bảo Lôi Thụ chính là một trong số đó, vậy mà hắn cứ chọn vào lúc này tránh hiềm nghi, quả nhiên là cảm thấy mình lập được đại công, đắc chí vừa lòng, coi thường người trong thiên hạ sao?
Thôi công công bất đắc dĩ, cười không nói.
...
...
- Phương Thần Tướng, đây là Công Đức Phổ căn cứ theo công huân của chư Thần Tướng mà làm ra...
Ở trong một cái tiên điện khác, Bạch Bào Chiến Tiên, chư vị trưởng lão Tiên Minh và mấy vị trưởng lão Bát Hoang thành, đang lấy Công Đức Phổ ra ngoài, để Phương Nguyên quan sát.
Theo lý thuyết thì cái này không phải trách nhiệm của Phương Nguyên, nhưng dù sao cái Công Đức Phổ này, cũng liên quan đến vấn đề cấp long hồn, liên hệ trọng đại, cho nên bọn họ muốn để Phương Nguyên xem qua trước, nhỡ có vấn đề sớm thảo luận đi ra.
Phương Nguyên chỉ nhìn một lần, đã nói:
- Không có vấn đề, truyền ra ngoài là được!
Chư vị trưởng lão trong sân nghe vậy đều cười khổ, cái Công Đức Phổ này đương nhiên là không có vấn đề, Bát Hoang thành tính toán công huân, trong thiên hạ ai cũng không sánh bằng, nhưng càng là như vậy, mới càng có vấn đề, ngươi thế mà không nhìn ra sao?
Phương Nguyên nhìn ra ý tứ của bọn họ, liền cười nói:
- Ta biết rõ!
Những người khác đều không hiểu, vào lúc này Bạch Bào Chiến Tiên lại nói:
- Vậy cứ theo góc nhìn của Phương Thần Tướng đi!
...
...
- Rốt cục Công Đức Phổ cũng sắp truyền ra rồi sao?
- Trời ạ, đến tột cùng ai có thể đạt được long hồn, một bước lên trời, hôm nay sẽ thấy...
Toàn bộ Ma Biên, đều sôi trào lên, bên ngoài Bát Hoang thành, không ngừng có thế lực khắp nơi chạy tới, có các Thần Tướng các quan ải, nhân thủ các thế lực ở Ma Biên, cùng các trưởng lão quyền cao chức trọng mới chạy tới các phương đạo thống trước đây không lâu, trùng trùng điệp điệp, người đông nghìn nghịt.
Mục đích của họ đều giống nhau, đều muốn nhìn thấy một phần Ma Biên Công Đức Phổ.
Chọn ba mươi sáu người, nhận long hồn của hắn!
Đây là một câu nói nhấc lên vô số sóng gió ở mấy tháng trước đó.
Trong mấy tháng thời gian này, không biết phát sinh ra bao nhiêu chuyện, cũng không biết có bao nhiêu người đang mong đợi, lo âu, chỉ sợ câu nói này nói tới nói lui, cuối cùng sẽ trở thành không, nhưng bây giờ, vẫn nghênh đón giờ khắc, câu nói kia trở thành sự thật...
Những người lập xuống công lao hãn mã trong trận đại chiến này, lúc nào cũng khẩn trương tính toán, nghe ngóng số lượng công huân người khác đoạt được ở khắp nơi, hi vọng mình có thể tiến vào trong danh sách ba mươi sáu cái tên, mỗi khi nghe được một cái tên thấp hơn so với chính mình, sẽ nhảy cẫng hoan hô, như xử lý được một tên cường địch, mà mỗi khi thăm dò được một người cao hơn chính mình, thì đấm ngực dậm chân, giống như là bị cướp vợ...
- Các ngươi nói một chút, lần này xếp hạng, ai sẽ là đệ nhất?
- Ha ha, ai quan tâm thứ nhất, chúng ta chỉ quan tâm ai là người thứ ba mươi bảy...
Không sai, không sai, không biết lần này người thứ ba mươi bảy sẽ khóc thành cái bộ dạng gì!
"..."
"..."
Vô số người tụ tập từ sáng sớm, thậm chí sớm hơn một ngày, liền đến đây chờ, nghị luận ầm ĩ, cuối cùng đã tới giờ Thìn, chỉ thấy bóng dáng đám người Cổ Thiết trưởng lão xuất hiện bên trên Bát Hoang thành, khiến thanh âm phía dưới thành liền đột nhiên biến mất, chỉ có vô số ánh mắt mong chờ.