Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1503 - Chương 1503: Danh Tướng Xuất Hiện Lớp Lớp (1)

Chương 1503: Danh Tướng Xuất Hiện Lớp Lớp (1)
- Khục, lần đại kế Ma Biên này, chư vị chiến đấu quên mình, công huân...

Cổ Thiết trưởng lão thấy dưới thành đông nghịt người, vốn định nói vài câu, nhưng mới mới mở miệng, liền cảm thấy một mảnh ánh mắt giống như muốn giết người, biết chúng tu đều đã đợi không kịp, đành phải cười khổ một tiếng, lắc lắc tay áo, nói:

- Thôi, biết các ngươi nóng lòng, vậy lão phu sẽ không dài dòng nữa, một trăm người có công đứac đứng đầu lần đại chiến này đều ở trên bảng!

- Soạt...

Một tấm Tử Bảng to lớn, được lão phất tay ném ra, từ giữa không trung, trực tiếp trải xuống dưới.

Phía trên danh sách kia, có từng cái tên kim quang chói mắt, giống như được ánh sáng thần thánh bao phủ.

Trong lúc nhất thời dưới thành lặng ngắt như tờ, ngay cả tiếng cây kim rơi cũng nghe được.

Sau đó lại dần dần vang lên âm thanh hơi thở nặng nề.

- Trời ạ, vậy mà xếp hạng thứ nhất không phải là Cự Linh Thần Quan Ngạo Trấn Ma Quan...

- Hứa Vô Độ Lang Hỏa quan, là Tiểu Võ Thần trong truyền thuyết kia sao?

Những tiếng nghị luận nhỏ bé, dần dần vang lên, từng mảnh từng mảnh, nhanh chóng lan tràn.

- Dựa vào cái gì ...

Cũng đúng vào lúc này, bỗng nhiên dưới thành vang lên một tiếng kêu rên kinh thiên động địa:

- Ông trời ơi, Tôn lão cửu ta đắc tội ông chỗ nào, có thiên lý hay không, dựa vào cái gì sắp xếp ta thứ ba bảy, dựa vào cái gì cái thằng phía trước chỉ nhiều hơn so với ta một điểm công đức chứ...

- Xếp hạng thứ nhất Công Đức Phổ, Hứa Vô Độ Lang Hỏa quan, năm mươi ba nghìn tám trăm linh ba công đức!

- Xếp hạng thứ hai Công Đức Phổ, Đằng Minh Hắc Sa quan, năm mươi hai nghìn một trăm hai mươi công đức!

- Xếp hạng thứ ba Công Đức Phổ, Quan Ngạo Trấn Ma Quan, năm mươi một nghìn chín trăm linh sáu công đức...

"..."

"..."

Nhìn qua Công Đức Bảng rủ xuống trên không Bát Hoang thành, trên dưới toàn thành, nhất thời nổi lên ồn ào, quần tình vạn biến.

Có người phát hiện mình có tên trên bảng danh sách, đấm ngực dậm chân, vui đến phát khóc, kích động đến mức toàn thân đều đang run rẩy, có một số người thẳng thắn cương nghị, lúc này lại mừng rỡ gào khóc, có người phát hiện mình không có tên trên bảng danh sách, cảm thấy thất lạc, tinh thần chán nản, vừa đố kị vừa ao ước nhìn người bên trên bảng xếp hạng, trong lòng giống bị móc rỗng, đứng ở dưới thành đến ngốc ra.

Nhưng phần lớn người đều có tâm lý nắm chắc, biết mình không trèo lên được bảng danh sách, vào lúc này lại cảm thấy hứng thú nhìn những cái tên leo lên bảng danh sách, nhất là những con hắc mã xuất hiện ở trên bảng danh sách này, vừa nhìn từng cái, vừa bàn luận.

Có người nhận biết, liền ở bên cạnh thở dài:

- Người khác không nói đến, vị Hứa Vô Độ Lang Hỏa quan này, thế nhưng là một người hiếm thấy, bình thường hắn ở Lang Hỏa quan rất khiêm tốn, xếp hạng trong ba mươi sáu vị huyền giáp Lang Hỏa quan, thậm chí không nằm ở tốp mười, có một lần, hắn chọc giận một vị chấp sự Lục gia Trung Châu, bị người ta mắng chửi ở trước mặt, cũng chỉ biết tha thiết bồi lễ, gần như muốn quỳ xuống, một chút cốt khí cũng không có, nhưng ai có thể nghĩ tới, hắn thế mà giấu tài, một tiếng hót làm người kinh ngạc, trong trận chiến này tung hoành vô địch, đoạt được vị trí đứng đầu?

- Ha ha, Hắc Sa quan Đằng Minh là một vị mãnh tướng, từ trước đến nay thanh danh đều hiển hách, cùng Cự Linh Thần Quan Ngạo, và hai vị mãnh tướng xếp hạng thứ mười ba, thứ hai mươi mốt xưng là Ma Biên tứ đại mãnh tướng, nhưng trước đó, danh hào của hắn không bằng Cự Linh Thần Quan Ngạo, không nghĩ tới lần này điểm công đức của hắn lại cao hơn một bậc so với Cự Linh Thần Quan Ngạo, xếp thứ hai trên Công Đức Phổ!

- Ha ha, mọi người đều biết sự dũng cảm của Cự Thần Linh Quan Ngạo, thế nhưng nhược điểm của hắn cũng quá rõ ràng, chiến lực vô song, dũng mãnh vô địch, có điều không hiểu bài binh bố trận, ngươi nhìn công đức của hắn thấy ít, nhưng ngẫm lại, công đức của những người khác, tốt xấu gì cũng có bộ hạ giúp đỡ kiếm được, còn những công đức của hắn, gần như đều dựa vào đại đao trong tay mình mạnh mẽ chém giết đi ra đó ...

"..."

"..."

Từng tiếng tán thưởng, từng tiếng cảm khái, vang lên bất tận.

Trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra một loại cảm giác cực kỳ phức tạp.

Những người trên bảng danh sách này, có lẽ trước đó, là một người có địa vị không cao, không đáng chú ý, xuất thân hàn môn hèn mọn, thế nhưng theo bảng danh sách này đi ra, bọn họ sẽ nhất định một bước lên trời, địa vị vượt qua phần lớn Đạo Chủ thế gia trong thế gian này...

Cá chép hóa rồng, cũng chỉ đến thế mà thôi!

Trước kia có không biết bao nhiêu người quát tháo bọn họ, người nào cũng cao cao tại thượng, bây giờ phải ngược nhìn bọn họ rồi.

- Móa nó, lão tử không phục, dựa vào cái gì...

- Dựa vào cái gì hết lần này tới lần khác bắt ta xếp thứ ba mươi bảy, dựa vào cái gì tên phía trước chỉ nhiều hơn so với ta một điểm công đức...

- Vì đạo long hồn này, tổ tông mười tám đời của lão tử cũng để cho người ta mắng lần, tại sao lại kém từng ấy...

"..."

"..."

Bên trong khung cảnh nghị luận tán thưởng, lại có một người đàn ông mặc hắc bào ngồi trên mặt đất khóc lóc nỉ non, xung quanh có vô số người đều đến nhìn hắn cười, người này không có tên trong ba mươi sáu vị trí đầu, nhưng xếp hạng lại được người ta chú ý hơn người thứ nhất, vì ba mươi sáu người đầu có long hồn, còn hắn xếp thứ ba mươi bảy, chênh lệch nhiều chút thì cũng thôi đi, hết lần này tới lần khác lại chỉ kém người phía trước một điểm công đức, ai nói rõ chuyện này đi?

- Tôn lão cửu, lúc trước ngươi cướp của ta một cái đầu lâu Ma Tướng, còn nói sẽ để cho ta ngủ với vợ ngươi đấy...

- Còn có cái bạch cốt ma vật của ta nữa, ngươi đã cầm muội muội đổi cho ta rồi đó...

"..."

"..."

Xung quanh có không biết bao nhiêu tiếng nhạo báng, như dao đâm vào trong lòng.

- Sư tôn, ta... ta khiến cho ngươi thất vọng rồi...
Bình Luận (0)
Comment