Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1505 - Chương 1505: Muốn Phân Như Thế Nào, Liền Phân Như Thế (1)

Chương 1505: Muốn Phân Như Thế Nào, Liền Phân Như Thế (1)
Người đàn ông trung niên này nhìn quanh hai bên, thấy trên thành dưới thành, có vô số ánh mắt đều đang nhìn đi lên, thì cười cười, cất cao giọng nói:

- Đạo Tử đã từng lớn tiếng nói những long hồn, chỉ cho hàn môn tán tu, vậy tại hạ không hiểu, hàn môn tán tu, thế gia Đạo Tử, đến tột cùng phân chia thế nào? Ví dụ như trong ba mươi sáu vị tướng sĩ này, có Mạnh Kinh Thiền xếp hạng thứ bảy, chính là đệ tử chi thứ của Mạnh gia Trung Châu, hắn có được tính là hàn môn không? Ví dụ như Nam Cung Tử Liễu xếp hạng thứ mười bảy, hắn vốn là đệ tử đại gia tộc Nam Cung gia, nhưng về sau Nam Cung gia xuống dốc, hắn lẻ loi một mình đến Ma Biên, một đường tu hành đến nay, người như vậy, nên tính là thân phận gì?

- Ngoài ra, còn có xếp hạng thứ hai mươi ba, hai mươi chín, ba mươi mốt...

Người đàn ông trung niên này cao giọng nói, sau đó lại cười nhẹ một tiếng:

- Đạo Tử đã từng nói long hồn chỉ ban cho hàn môn, vậy những người này có nên đạt được long hồn hay không? Nếu không cho, vậy công huân những người này ở chỗ nào? Nếu cho, vậy lời nói lúc trước của Đạo Tử, chẳng lẽ...

Hắn nói đến chỗ này, liền ngừng lại, cười cười không nói.

Nhưng trên dưới Bát Hoang thành, đã lập tức xôn xao một mảnh, bầu không khí trở nên ngưng trọng không gì sánh được.

Cổ Thiết trưởng lão công bố Bảng Công Đức trên cửa thành, hít một tiếng, nghĩ thầm:

- Quả nhiên vẫn đến!

Quả nhiên vẫn có người hỏi vấn đề này.

Thật ra lúc trước Bát Hoang thành mới lập ra bảng danh sách này, đã cho Phương Nguyên xem qua và cũng cân nhắc đến vấn đề này.

Dù sao từ lúc vừa mới bắt đầu, Phương Nguyên đã ở trước mặt mọi người nói qua, lần này hắn ban thưởng ba mươi sáu đạo long hồn, chỉ dành cho hàn môn, không cho thế gia, thế nhưng trong thế gia và hàn môn đều có cấp bậc, rất khó để đánh giá chính xác?

Càng quan trọng hơn là, ở trong đại kế tiêu diệt toàn bộ Ma Biên lần này, có rất nhiều con cháu thế gia bởi vì biết mình không lấy được long hồn, cho nên lòng sinh bất mãn, tiêu cực lười biếng, thậm chí thờ ơ lạnh nhạt, nhưng cũng có rất nhiều con cháu thế gia, bất kể có long hồn hay không, vẫn cố gắng như bình thường, chém giết vô số ma vật, dựa vào quân công thực sự, tiến nhập ba mươi sáu vị trí đầu trên Công Đức Phổ.

Chẳng lẽ phải loại người như vậy ra ngoài sao?

Chỉ sợ tất cả mọi người sẽ thấy bất bình cho những người này...

Đây vốn là một vấn đề rất khó tính rõ!

Càng quan trọng hơn chính là, nếu Phương Nguyên không để ý tới chuyện này, dựa theo công huân của ba mươi sáu vị trí đầu, ban thưởng long hồn, chỉ sợ sẽ có rất nhiều hàn môn tán tu bất mãn đối với hắn, bọn họ sẽ cho rằng Phương Nguyên nói nhưng không làm, rõ ràng nói muốn ban ba mươi sáu đạo long hồn cho hàn môn tán tu, cuối cùng vẫn phân cho vô số con cháu thế gia, làm sao có thể nói rõ việc này đây?

...

...

Phía dưới Bát Hoang thành, lập tức trở nên ngột ngạt.

Không biết có bao nhiêu ánh mắt, đang nhìn người đàn ông trung niên ở giữa không trung và nhìn Phương Nguyên.

Nhìn chuyện này giống như là một cái vấn đề đơn giản, thậm chí chỉ là trêu chọc, nhưng nếu không nói rõ ràng, đại thế mà Phương Nguyên thật vất vả mới tích lũy được trong khoảng thời gian này, sẽ có khả năng bị hủy đi hơn phân nửa, rơi vào một cái hoàn cảnh trái phải đều không lấy lòng được!

Người đàn ông trung niên kia hai tay ôm ngực, bình tĩnh nhìn Phương Nguyên, trên mặt còn mang theo dáng vẻ tươi cười.

Rõ ràng hắn rất tự ngạo khi hỏi vấn đề này.

Mà trong ánh mắt một đám hàn môn, thì đã có lo lắng, có chờ mong, hết sức phức tạp.

Lúc này những con cháu thế gia xếp hạng trong ba mươi sáu vị trí đầu, lại lộ ra ánh mắt có chút lo lắng!

Phương Nguyên vẫn lộ ra vẻ bình tĩnh, giống như không quá ngạc nhiên khi có người hỏi vấn đề này.

Sau một lát trầm ngâm, hắn ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trung niên kia, nói:

- Lần này ngươi lập được bao nhiêu công huân?

Người đàn ông trung niên kia run run, nói:

- Lần này ta không xuất chinh, cho nên...

Phương Nguyên trực tiếp ngắt lời hắn, nói:

- Vậy việc ta phân phối long hồn ra sao, thì liên quan gì tới ngươi?

Người đàn ông trung niên biến sắc, hơi do dự, âm thanh lạnh lùng nói:

- Vấn đề này, người trong thiên hạ đều quan tâm!

- Chuyện này cũng không liên quan người trong thiên hạ!

Phương Nguyên trực tiếp ngắt lời hắn, thản nhiên nói:

- Ta biết ngươi đại biểu một bộ phận người nói ra câu nói này, nếu không bằng chút tu vi ấy của ngươi, không có can đảm đi lên, các ngươi cảm thấy mình đã chọn ra một vấn đề tốt, nhưng ta vẫn phải nhắc nhở các ngươi một câu, lần này các ngươi chọn sai vấn đề rồi, ta chia long hồn cho ai, làm sao chia, đều không liên quan đến chuyện của các ngươi!

Phương Nguyên ngừng lại một chút, rồi lại chậm rãi nói ra:

- Long hồn là của ta, ta muốn cho người nào thì cho người đó...

Ánh mắt hắn quét qua trên dưới Bát Hoang thành, nói tiếp:

- Ta muốn chia làm sao, liền chia như thế!

...

...

- Ầm ầm...

Chúng tu bên dưới Bát Hoang thành nghe Phương Nguyên nói như vậy, bỗng nhiên xôn xao.

Chẳng ai ngờ rằng, Phương Nguyên lại chọn vào lúc này, nói ra một câu không phù hợp thân phận của hắn như vậy.

Dù sao hắn cũng là Đạo Tử Vong Tình đảo, đường đường là Thần Tướng Trấn Ma Quan, sao nói chuyện lại có thể... bốc đồng như thế?

Người đàn ông trung niên kia nghe được lời này, cảm nhận được Phương Nguyên đang liếc tới chỗ hắn thì trong lòng cũng hoảng hốt, không nói được những lời đã chuẩn bị trước đó, lúc này chỉ cảm thấy tâm thần hoảng hốt, bên trên cũng không phải, bên dưới cũng không phải, nhưng những người xúi hắn lên, biết Phương Nguyên không có khả năng chia long hồn cho bọn họ, hết lần này tới lần khác không cam lòng, lại không kiềm chế được.
Bình Luận (0)
Comment