Chương 1506: Muốn Phân Như Thế Nào, Liền Phân Như Thế (2)
- Tốt, coi như dựa theo Phương Nguyên Đạo Tử nói thì long hồn này là của ngươi, ngươi thích ai liền cho người đó, nhưng vấn đề lần này rất rõ ràng, long hồn chỉ có ba mươi sáu đạo, trong ba mươi sáu vị trí đứng đầu này, chí ít cũng có mười người xuất thân đều từ thế gia, như vậy xin hỏi Đạo Tử, ngươi đến tột cùng là muốn loại những người này ra, hay là quyết định nuốt lời?
Một lão già mặt đỏ, ở phía dưới lạnh giọng mở miệng, thanh âm vang vọng truyền khắp chư vực.
- Không sai, Đạo Tử muốn làm khó dễ thế gia chúng ta, chúng ta cũng không nói cái gì, nhưng đối với thế gia cũng tốt, đạo thống cũng được, mọi người luôn luôn có thể hỏi tiêu chuẩn Đạo Tử phân chia một chút, xin Đạo Tử giải mối nghi ngờ trong tâm chúng ta!
Một người phụ nữ trung niên mặc bích bào, ngồi ở phía trên một cái ngọc liễn, lạnh giọng mở miệng.
- Coi như Phương Đạo Tử ngươi, cũng xuất thân từ hàn môn, bây giờ lại là Đạo Tử cao quý của một phương thánh địa, không biết nên tính là hàn môn hay là thế gia?
Càng ngày có càng nhiều thanh âm vang lên.
Đương nhiên những lời này không cách nào hình thành một cơn sóng, nhưng trong lúc này, cũng khiến cho người ta nghe thấy vô cùng rõ ràng, mười phần chói tai.
Có rất nhiều người, đã không nhịn được muốn bác bỏ, nhưng bởi vì liên hệ trọng đại, nên không dễ mở miệng.
Ngay cả đám người Cổ Thiết trưởng lão ở trên thành, cũng vô pháp nói cái gì.
Người hiểu chuyện đều đã nhìn ra, những người này đang ép cung, bởi vì Phương Nguyên đã nói qua muốn chia ba mươi sáu đạo long hồn cho hàn môn, bọn họ liền nhân cơ hội này, thuận theo Phương Nguyên, trực tiếp đẩy Phương Nguyên vào thế đối lập với thế gia đạo thống, nếu như Phương Nguyên trúng kế của bọn họ, kết quả chính là Phương Nguyên được số lượng lớn đệ tử hàn môn tôn sùng, nhưng lại trở thành cừu địch của tất cả thế gia, chuyện này khác với chuyện lúc trước hắn bị ám sát, nhưng là một loại chân chính chia cắt trên lập trường...
Còn nếu Phương Nguyên không muốn chuyện này xảy ra, thì chỉ có một con đường, đó chính là thoả hiệp cùng các thế gia, mang long hồn còn lại giao ra, cho phép bọn họ tự đi phân phối, nhưng kể từ đó, Phương Nguyên giống như bị bọn họ điều khiển rồi.
Loại sự tình này rất phức tạp, nhưng cũng không thể làm gì.
- Ngươi tới nói đi!
Nhưng lúc này Phương Nguyên lại vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không có bị chọc giận hay là cái gì khác, chỉ khẽ nhíu mày, có vẻ hơi buồn chán, sau đó hắn quay sang lão chấp sự, nhẹ nhàng nói một câu, sau đó không nói thêm gì nữa.
Rõ ràng lão chấp sự đã sớm chuẩn bị, nghe vậy liền đi ra, cầm một quyển trục nơi tay.
- Mạnh Kinh Thiền xếp hạng thứ bảy Công Đức Phổ...
- Nam Cung Tử Liễuãyếp hạng thứ mười bảy...
- Xếp hạng thứ mười chín, hai ba, hai chín...
Lão liên tiếp đọc ra mười một cái tên, sau đó trầm giọng nói:
- Mấy vị Thần Tướng này, xin tiến lên một bước!
Người bị đọc đến tên, đều mê mang, chậm rãi đi ra.
Bọn họ chính là người trước đó bị điểm tên vạch mặt, mặc dù chiến công lừng lẫy, nhưng xuất thân thế gia, không có tư cách cầm được long hồn.
Lúc đầu trong tâm bọn họ còn có chút thấp thỏm, không biết vận mệnh sẽ như thế nào, lúc này bị gọi đi ra, thì càng khẩn trương.
Lão chấp sự nhìn lướt qua bọn họ, nói:
- Dựa theo ý của Phương Nguyên tiên sinh, thân phận của mấy người các ngươi, không thuộc về hàn môn, cho nên lần này không có cách nào phân long hồn cho các ngươi, chỗ trống của các ngươi trên bảng xếp hạng, sẽ do người phía sau thay thế...
- Oanh!
Lời nói này, khiến trong sân nhất thời ầm ầm đại loạn.
Đây rõ ràng là lời người đàn ông trung niên kia ép buộc Phương Nguyên nói, không nghĩ tới lúc này bị lão chấp nói ra sự trước mặt mọi người.
Vậy mà Phương Nguyên thật sự muốn loại bỏ những người này ra ngoài?
Như vậy chẳng phải là oan ức những công thần vì Ma Biên mà bỏ nhiệt huyết ra sao?
Ngược lại, một số người như Tôn lão cửu, lại lập tức sững sờ tại chỗ. Sau nửa ngày, mới nhảy cẫng lên hoan hô, từng người vui mừng hớn hở. Lúc đầu bọn họ xếp hạng dưới ba mươi sáu vị trí đầu, vô duyên với long hồn, nhưng bỗng nhiên phía trước trống ra mười một vị trí, liền đại biểu cho bọn họ lập tức có mười một người đạt được cơ hội, thì làm sao có thể không vui mừng như điên?
Mười một người bị gọi tên, nhất thời mặt như giấy trắng, kinh ngạc không biết vì sao.
Mà sắc mặt những người trước đó nói chuyện, từng tên đại biến, đáy mắt hiện lên một vòng khốc liệt, muốn mở miệng...
Đúng lúc này, lão chấp sự lại tiếp tục nói:
- Nhưng Đạo Tử Vong Tình đảo ta niệm tình các ngươi hết sức chân thành, biết rõ mình vô duyên với long hồn, vẫn không chối từ hung hiểm, chém giết ma vật, bảo vệ nhân gian, bởi vậy ban thưởng riêng cho các ngươi long hồn...
- Ầm...
Tình thế nghịch chuyển khiến cho người ta không tưởng được, mười một người há hốc mồm, nhất thời không biết nói cái gì.
Càng có ít người, dùng sức dụi dụi con mắt, ngẩng đầu nhìn lão chấp sự.
Lão chấp sự cười nói:
- Mười một đạo long hồn này, chính là Đạo Tử Vong Tình đảo ta lấy ra ngoài định mức, tặng cho các ngươi, chỉ mong sau khi các ngươi đạt được những long hồn này, có thể vận dụng thật tốt, tương lai đại kiếp giáng lâm, không phụ nhân gian, không phụ Đạo Tử đảo ta!
Cho đến lúc này, trong mười một người kia mới có người phản ứng lại, vội vàng cúi xuống.
- Đa tạ Đạo Tử Vong Tình đảo...
- Tuyệt không dám phụ tạo hóa chi ân của Đạo Tử ban tặng!
"..."
"..."
Trong tình cảnh xôn xao này, có không biết bao nhiêu con cháu thế gia nghẹn họng nhìn trân trối.
Tại sao có thể như vậy?
Rõ ràng nói không cho con cháu thế gia, giờ lại cho, sớm biết như vậy, làm sao chúng ta lại tình nguyện đi sau trong lần tiêu diệt toàn bộ này chứ?
Không biết có bao nhiêu người vừa rồi còn thờ ơ lạnh nhạt, mặt đều nghẹn đỏ lên.