Chương 1517: Yêu Vực Sơn Trại (1)
Thực ra đại yêu trong thế gian chính là yêu thú được linh khí điểm hóa, tu luyện ra được, Yêu tộc vốn rất hiếu học, nên sau khi có chút pháp lực, đều ưa thích hóa thành hình người, đại yêu có thực lực, huyết mạch vững chắc, hậu duệ sinh ra, trời sinh đã có hình dạng con người, nhưng thực lực yếu ớt, sinh ra hậu đại có thể là yêu thú, có thể là nửa người nửa thú, hình thù kỳ quái...
Đời sau sinh ra đã có hình dạng con người hoàn chỉnh, bình thường đều là hậu nhân của đại yêu, địa vị cao quý, còn nếu đời sau sinh ra thuần yêu thú thì thường thường là tu vi cực kém, huyết mạch bản thân cũng cực kỳ không ổn định, cho nên, loại kẹp ở giữa chiếm đa số.
Phương Nguyên đã nghĩ ra một cái lí do tốt để che giấu lai lịch của mình.
Nhưng khiến hắn buồn bực là, vị Báo gia này từ đầu tới đuôi gần trăm dặm đường, lại không nhớ ra để hỏi hắn...
...
...
Xuyên qua cánh cửa sơn trại, tới sườn núi, liền thấy một cái cửa hang đen ngòm, ở đây có một lão hồ ly đeo một bộ Lưu Ly Kính cũ nát trên mũi, hai cái tai nhọn nhọn, thống kê tên họ ở ngay trước động, lúc đến lượt Báo gia, hắn nhìn Phương Nguyên đi theo phía sau Báo gia một chút, rồi lại nhìn Báo gia nói:
- Ngươi ra ngoài nửa tháng, chỉ mang về một người thôi sao?
Báo gia tính tình không tốt, mắt liếc ngang nói:
- Một người thì sao, một người này của ta so với một trăm người bọn họ đều tốt hơn!
Lão hồ ly hừ lạnh một tiếng, cúi đầu viết lệnh bài:
- Công lao lần này của ngươi giảm phân nửa!
Báo gia giận dữ sắn tay áo lên:
- Lão hồ ly, ngươi như vậy là cố ý làm khó ta!
Lão hồ ly không để ý tới hắn, ngẩng đầu đánh giá Phương Nguyên một chút, nói:
- Dáng dấp cũng tạm được, tu vi gì vậy?
Phương Nguyên nhìn hắn một cái, nói:
- Ngươi đoán xem?
Lão hồ ly kia đánh giá Phương Nguyên nửa ngày, hít mũi một cái, nói:
- Vừa Trúc Cơ à?
Phương Nguyên nói:
- Đoán đúng!
Lão hồ ly hừ một tiếng, vẻ mặt như có chút đắc ý, nói:
- Có được hình dáng giống người như thế, hoặc là do mình tu luyện ra được, hoặc là do có người cha tốt lưu lại, nếu tự mình tu luyện ra được, vậy coi như là đại yêu một phương, tối thiểu cũng phải là cảnh giới Kim Đan, đại nhân vật như vậy, ai lại chạy đến ngọn núi nhỏ này của chúng ta kiếm cơm chứ, các ngươi nói ta đoán đúng hay không?
Một đám tiểu yêu bên cạnh đi theo lấy lòng:
- Quả nhiên lão quản gia có kiến thức, có đầu óc...
Lão hồ ly dương dương đắc ý, hỏi Phương Nguyên:
- Tên gọi?
Phương Nguyên nhìn lướt qua lệnh bài trên người tiểu yêu bên cạnh, hình như là ba chữ "Tiểu Toản Phong", nhân tiện nói:
- Tiểu Truy Phong!
Lão hồ ly nghe xong lại nói:
- Cái tên này, nhìn như có duyên với Hô Phong sơn chúng ta, không cần sửa lại!
Nói xong nhớ kỹ ba chữ Tiểu Truy Phong, rồi nhìn về phía Báo gia nói:
- Ngươi đã xem xét rõ ràng thân thế lai lịch chưa?
Báo gia ngẩn người, nghĩ thầm đã quên sạch sẽ, nhưng mạnh miệng nói:
- Đương nhiên đã điều tra xong!
Lão hồ ly cười lạnh nhìn hắn một cái, nói:
- Đừng trách ta không có dặn dò ngươi, Nhị đại vương đã nói qua, bây giờ Yêu Vực rất loạn, sợ có mật thám Nhân tộc trà trộn vào đây, cho nên mỗi khi thu một người, đều phải cẩn thận điều tra, nếu không sẽ phải chịu roi...
Khuôn mặt Báo gia đỏ bừng, giận dữ nói:
- Lão già, ngươi đang làm khó dễ ta sao!
Lão hồ ly vung tay áo, nói:
- Được được được, dù sao xảy ra chuyện cũng là ngươi chịu!
Nói xong tự mình viết xuống thẻ gỗ tiện tay ném cho Phương Nguyên, nói:
- Cầm đi, về sau ngươi phụ trách tuần tra Bắc Sơn!
Báo gia nghe xong, lại nổi giận:
- Lão hồ ly, người Báo gia ta mang về, ngươi lại để hắn tuần tra Bắc Sơn làm gì?
Lão hồ ly hừ lạnh một tiếng:
- Bởi vì Bắc Sơn thiếu người!
Báo gia cả giận nói:
- Ta thấy ngươi đang làm khó dễ ta thì có!
Lão hồ ly cười ha ha, nói:
- Đúng ...
Báo gia tức không nhịn nổi, muốn động thủ, nhưng khi thấy mấy người sau lưng lão hồ ly hành động, biết mình đánh không lại, nghĩ hảo yêu không ăn thiệt thòi trước mắt, liền nhịn xuống, âm thầm bảo đảm với Phương Nguyên:
- Huynh đệ, ngươi yên tâm, trở về ta sẽ điều ngươi đến làm thủ hạ của ta, Báo gia nói lời giữ lời, chờ ngươi hôm nào lại đánh gãy một cây đại thụ, để cho mấy tên không biết nhìn người mở mang tầm mắt!
Phương Nguyên cười đồng ý:
- Tốt, tốt!
Ngay cả Phương Nguyên cũng không nghĩ tới, mình mới đi tới cái Yêu Vực này không đến một tháng, đã có thân phận chính thức.
Thủ hạ Hô Phong đại vương Hô Phong sơn Tiểu Truy Phong, phụ trách tuần núi!
Nói đến tuần núi cũng rất đơn giản, cứ sáng sớm và ban đêm, mang theo một cái kẻng, trên lưng cắm một cây cờ, chạy vòng quanh núi một vòng, gào to vài tiếng coi như xong. Đó là quy củ từ thời thượng cổ Yêu Vực truyền xuống, thú loại đều ưa thích chiếm lĩnh địa, hóa thành yêu cũng vẫn như thế, mục đích tuần sơn, chính là để nói cho các yêu loại khác, đây là địa bàn của bản đại vương, các ngươi không nên tùy tiện xông tới.
Đương nhiên, hiện tại quy củ này không có tác dụng gì.
Làm gì có yêu quái nào dám tới gần địa bàn của Hô Phong đại vương, hiện tại chính là thời điểm cướp người, không cẩn thận sẽ bị bắt tới tuần sơn.