Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1521 - Chương 1521: Ngu Ngốc Ngu Mãng, Dã Tính Khó Thuần Phục (1)

Chương 1521: Ngu ngốc ngu mãng, dã tính khó thuần phục (1)
Trời đêm tối tăm.

Bầu trời chỉ có nửa mặt trang, lại bị mây đen che khuất, dãy núi trải dài, tất cả được che giấu ở trong sự tối tăm.

Đột nhiên một âm thanh vang lên. Có một đội yêu binh đốt đuốc, dưới sự dẫn đầu của một con yêu tướng mãnh hổ hóa nửa người, hung hăng xông thẳng về phía trên Xích Hà Sơn với khí thế kinh người, tiện tay nhổ tất cả những cây đại thụ ở xung quanh làm vũ khí ném về phía trên lưng chừng núi, phát ra tiếng xé gió. Rất nhanh, mấy cửa trại đầu tiên của Xích Hà Sơn đều bị đập thành từng mảnh.

- Là ai tập kích Xích Hà Sơn ta?

Rất nhanh, trong sườn núi Xích Hà Sơn cũng xuất hiện một đám yêu binh, lại là một đám cóc toàn thân màu đỏ xếp thành một hàng, mỗi con đều phồng bụng, trong giây lát phun quả cầu lửa rất lớn về phía dưới, chiếu sáng cả khoảng trời.

Nhờ ánh lửa, lại phát hiện có một con tê giác màu đen khoác giáp sắt đang đứng trên đỉnh núi, trong tay cầm đao thương với khí thế đằng đằng sát khí. Hắn dẫn theo một yêu binh từ giữa sườn núi xông xuống, rất nhanh lại gặp được một đám Hổ yêu bị quả cầu lửa đánh cho rối loạn. Hai bên vung vẩy lợi trảo binh khí, thi triển thần thông, đánh nhau với đối phương. Trên núi dưới chân núi lập tức có máu chảy thành sông.

- Đây là đại chiến Yêu tộc sao?

Vào lúc này, Phương Nguyên đứng trên một ngọn núi với Hô Phong Đại Vương, hơn mười yêu tướng khác và mấy nghìn tiểu yêu, lẳng lặng nhìn cuộc chém giết này. Có thể thấy hai đội yêu binh cởi trần đánh nhau vô cùng hung hãn, mỗi con xông tới, lăn lộn như không muốn sống. Trong lòng của hắn thật ra cũng hơi xúc động...

Bản thân Yêu tộc giết nhau, cũng đủ ngoan độc!

Nhưng đây cũng là đặc tính nhất định của Yêu tộc. Những Yêu tộc này đủ khờ đủ đần, thậm chí là ngu ngốc, nhưng phần lớn bọn họ từ nhỏ đã hung hãn. Hơn nữa trong giai đoạn tu hành ban đầu, Yêu tộc tu hành nhanh hơn con người nhiều, lại giống như các loại yêu loại Trúc Cơ, Kim Đan nhất giai, Nhân tộc muốn bồi dưỡng được nhân tài như vậy, tối thiểu cũng phải hơn mười năm, thậm chí trên trăm năm, hơn nữa còn phải thêm vào không ít giáo dục tâm huyết, cùng với các loại tài nguyên.

Nhưng là Yêu tộc, nếu mặc cho bọn họ sinh trưởng, chỉ cần có chút tạo hóa lại rất nhanh có thể nhận được.

Như bộ lạc nhỏ mà mình từng ở trước đó, tuy thiếu tài nguyên, thậm chí ăn uống không no, nhưng chỉ cần cho bọn họ chút cơ hội, nói ví dụ như trước đây mình không đứng ra, mặc cho bọn họ bị dẫn tới Hô Phong Sơn, vậy trong các cuộc chém giết, bất luận là đám yêu loại thành niên hay cầu lông ngắn, chỉ cần không chết, lâu thì mười năm, chậm thì mấy chục năm lại có một nhóm Trúc Cơ trưởng thành.

Cũng vì đặc tính này, từ trước đến nay lực lượng Yêu Vực trung cấp đều mạnh hơn Nhân tộc, đổi mới cũng nhanh.

Đương nhiên, cũng không phải bọn họ chiếm hết chuyện tốt. Tu hành càng về sau, Nhân tộc càng chiếm ưu thế.

- Giết...

Theo hai nhóm yêu ma trên Xích Hà Sơn chém giết ác liệt, dần dần lộ rõ xu thế thắng bại.

Một con Hổ yêu của Hô Phong Sơn có thể dũng mãnh thần kỳ, ở dưới tình huống trên có cóc phun lửa, dưới có tê giác xông vào trận, vẫn đang sống chết lao về phía trước, hai lợi trảo không biết xé nát bao nhiêu yêu binh yêu tướng, lại có thể cứng rắn từ cửa sơn trại đánh đến gần giữa sườn núi Xích Hà Sơn.

Nhưng đúng vào lúc này, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng kêu đánh kêu giết. Chỉ thấy bốn phương tám hướng trên Xích Hà Sơn này xuất hiện rất nhiều yêu tướng, mỗi yêu tướng dẫn theo một đội yêu binh đuổi qua, bao vây chém giết Hổ yêu, tình thế lại xoay chuyển.

- Huynh đệ Tiểu Truy Phong, quả nhiên giống như ngươi đoán, lão Lang kia đã sớm chờ chúng ta!

Bên cạnh Phương Nguyên, Hô Phong Đại Vương thấy thế liền thở ra một hơi, chợt kích động vỗ tay.

- Chỉ cần có chút đầu óc đều sẽ làm như vậy!

Trong lòng Phương Nguyên nghĩ, lão Lang kia quả nhiên còn thông minh hơn yêu quái trẻ như Hô Phong Đại Vương.

- Hì hì, hắn sao ngờ được chúng ta cũng sớm có sự chuẩn bị. Lúc này chỉ cần Hổ tướng quân lùi lại theo kế hoạch trước đó, dụ cho bọn chúng đuổi theo đến trong sơn cốc bên dưới, chúng ta có thể sử dụng trận pháp vây khốn chúng, xiết chặt vòng vây.

Hô Phong Đại Vương càng hài lòng hơn, trên mặt cũng sáng lên.

Nhưng dần dần, sắc mặt hắn lại thay đổi:

- Ơ? Sao Hổ tướng quân còn không lui lại?

Lúc này Phương Nguyên cũng phát hiện ra vấn đề này, lại có chút dở khóc dở cười.

Hóa ra Hổ tướng quân này bị một đám yêu tướng Xích Hà Sơn bao vây chặt chẽ, theo kế hoạch lúc trước thì hắn nên lập tức lui về, dụ cho đối phương đuổi theo. Nhưng không ngờ được, lúc này Hổ tướng quân dường như quên chuyện này, vẫn đang liều chết chém giết với đối phương, trên thân không biết có nhiều bao nhiêu vết thương nhưng vẫn một bước không chịu lui.

Không chỉ hắn, ngay cả những yêu binh bên cạnh hắn đều lộ ra vẻ hung hãn, tất cả đã sớm sạch sẽ, chỉ biết hung ác xông về phía đối phương, cho dù số người bên cạnh đang dần giảm bớt, vẫn hoàn toàn không chịu lùi lại nửa bước...

- Tên ngu xuẩn này...

Hô Phong Đại Vương nhìn thấy cảnh tượng như vậy lại tức giận mắng to.

Phương Nguyên thấy vậy, thoáng biến sắc, trong lòng cũng có chút nặng nề.

Bởi vì vụng về, trái lại trong lúc chém giết càng hung bạo mạnh mẽ sao?

Những yêu binh, yêu tướng này thật đáng sợ, một khi giết ra huyết tính, thậm chí có thể không cần tới mạng của mình, vừa đánh là giết tới cùng.

Hung hãn đáng sợ đến khi chết!
Bình Luận (0)
Comment