Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1527 - Chương 1527: Chọn Yêu Hầu (2)

Chương 1527: Chọn yêu hầu (2)
Không bao lâu, hơn hai mươi nhị đại vương, tam đại vương lại quỳ đầy đất.

Báo gia ưỡn ngực hop bụng, chắp tay sau lưng, đi trước mặt những người này và lạnh lùng nói:

- Các ngươi đều nghe cho rõ đi. Từ nay về sau Truy Phong Tam đại vương nhà chúng ta chính là Đại Đại Vương của các ngươi, ta là nhị đại vương của các ngươi, lão hồ ly... Ôi, hắn là tam đại vương của các ngươi. Các ngươi nghe Đại Đại Vương của chúng ta, chờ hắn thành yêu hầu, mỗi người các ngươi lại thành một đại yêu tướng...

Hắn nói xong lại cười hì hì rồi nói:

- Nhưng nếu các ngươi không nghe lời, lại nhìn các nồi lớn này!

Bây giờ trong nồi đang sôi, mơ hồ có mùi thịt bay ra.

Những đại vương chết không nhắm mắt, ánh mắt đờ đẫn nhìn lên trên không trung vô cùng quỷ dị.

Nhóm nhị đại vương, tam đại vương các đường gì đó thường ngày tuy hung ác, nhưng cũng chưa từng thấy qua thủ đoạn như vậy. Bọn họ nhìn tới mất hồn, lại thêm mạng nhỏ mình trong tay người ta, nên chỉ bối rối một lát đã lập tức dập đầu trên đất.

Báo gia cùng lão hồ ly mừng rỡ, lập tức ép bọn họ uống rượu máu, thần phục Đại Đại Vương ngay trước cái nồi đầy đầu.

Vì vậy Phương Nguyên lại phát hiện mình lại lên chức.

Ngay cả hắn cũng không biết trong một cái đình trên Tiểu Quân Sơn bây giờ, cũng có mấy lão nô mặc áo bào đen như chấp sự ở đây đang vây quanh một người đàn ông mặc áo trắng hoa văn nói:

- Một đám người ô hợp như vậy, gọi về cũng không có tác dụng gì, số lượng nhiều hơn nữa cũng không thể chống đỡ với đội quân Ma Biên, vậy không bằng chọn vài kẻ có tác dụng hơn!

Một vị lão nô bên cạnh nói:

- Thiếu chủ có chuyện lớn phải làm, cần mấy người đáng tin cậy, thật ra điều này không thể khinh thường. Những Yêu Vương sơn dã kia đều là kẻ vụng về, có thể bảo bọn họ chịu chết, lại không thể để bọn họ làm việc. Chúng ta cũng không có thời gian dạy dỗ bọn họ, cho nên vẫn phải nhân lúc chọn ra yêu hầu lần này, chọn mấy người tốt nhất trong bọn họ để dùng là tốt nhất...

Ở trên tay bọn họ đều có các loại điển cố, ghi lại các chuyện xảy ra ở Tiểu Quân Sơn lúc này.

Chuyện lựa chọn yêu hầu ầm ĩ lên, một đám Sơn Đại Vương cũng sốt ruột, có người mời khách ăn, để cho các huynh đệ giúp mình một tay, đẩy mình lên làm yêu hầu, có người lại cưỡng bức dụ dỗ, không phục mình thì giết, phục mình lại phải nghe mình, cũng có vài kẻ tham vọng bừng bừng, biết một khi yêu hầu được chọn ra, lại chẳng khác nào người của Bảy Đại Yêu Mạch, đây là cơ hội khó có được nên vội vàng soán vị.

Người trong lương đình trong lúc chậm rãi tuyển người này, khi nào cũng lắc nào dường như không hài lòng.

Nhưng đúng lúc này, một vị ưng yêu dưới núi ngậm lá thư, vội vàng bay tới, trình lên cho các vị trong đình.

Một lão nô tiện tay nhận lấy, vừa xem liền thay đổi sắc mặt, vội vàng giao thư cho người thanh niên mặc áo bào trắng. Người kia chỉ nhìn lướt qua, lại biến sắc:

- Gia hỏa tốt, một hơi hại chết hơn mười vị Tiểu Yêu Vương, còn nấu đầu của bọn họ, mượn chuyện này dọa ép thuộc hạ của những kẻ đó thần phục hắn. Lại có thể xuất hiện người ngoan độc như vậy sao?

Mấy người bên cạnh đều đứng lên:

- Là ai?

Lão nô kia cười nói:

- Là tam đại vương của Hô Phong Sơn, người rất tàn nhẫn, không dễ đụng tới đấy!

Thanh niên áo bào trắng xem xong cười, nói:

- Điều tra về hắn, nếu sạch sẽ lại dẫn đến gặp ta!

Phương Nguyên im lặng nhìn Báo gia cùng lão hồ ly giúp mình một hơi nhận mười một vị Tiểu Yêu Vương.

Đồng thời cũng thu nhận các Yêu Binh dưới tay bọn họ qua. Đến lúc này, hắn mới phát hiện mình thình lình đã trở thành một vị Bá Chủ Yêu Vực trong tay có gần mười vạn yêu binh, còn có hơn mười vị yêu tướng tiên phong cảnh giới Trúc Cơ hoặc là Kim Đan!

Đương nhiên, trong này thật ra cũng có rất nhiều vấn đề. Báo gia cùng lão hồ ly hình như không để ý, Phương Nguyên ngược lại đã suy nghĩ đến. Thứ nhất là vấn đề thực lực của Phương Nguyên, muốn thu phục nhiều yêu binh yêu tướng như vậy, nhận được tán thành của Bảy Đại Yêu Mạch, vậy tu vi cảnh giới sợ rằng tối thiểu cũng phải đạt được Kim Đan cao giai mới được. Thực lực Phương Nguyên thể hiện ra trước đó hoàn toàn không đủ.

Nhưng đối với Phương Nguyên, điều này rất đơn giản, hắn chỉ thoáng điều chỉnh khí tức của mình, lại hóa thành Kim Đan cao giai.

Bản thân hắn cũng cảm thấy làm như vậy không hợp lý lắm, vì vậy đặc biệt tìm một cơ hội giải thích với Báo gia và lão hồ ly: trước đó mình mới từ trong núi sâu đi ra, không biết đại thế trong thiên hạ thế nào, vì vậy tạm thời che giấu một phần tu vi, chờ đợi một thời cơ tốt...

... Sau đó, hắn phát hiện bản thân mình giải thích là dư thừa.

Ánh mắt Báo gia nhìn hắn không hề nghi ngờ, chỉ có sùng bái!

Lão hồ ly còn hô to đại vương dũng mãnh phi thường, mưu tính sâu xa, mình theo đúng người rồi!

Phương Nguyên hiểu rõ, đối với hai tên này, mình có tu vi hay không, căn bản không quan trọng.

Bọn họ chỉ là một hưng cao màu liệt làm nhị đại vương dưới tay của Phương Nguyên nên đầy đắc ý, mở mày mở mặt, một kẻ khác luôn ung dung nói khoác với người khác, mình tính toán không bỏ sót, giúp đỡ đại vương thành công thu phục đại đầu ở các núi thế nào!
Bình Luận (0)
Comment