Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1540 - Chương 1540: Thế Giới Thần Ma (1)

Chương 1540: Thế giới Thần Ma (1)
Bàn Sơn Hoang Viên nhìn lướt qua vách đá hiểm trở, thấy nước Minh Hà dần yên ả, trên mặt lộ ra một nụ cười không dễ nhận ra. Hắn thò tay ngăn những thiếu chủ yêu mạch đang có ý định giết người, chậm rãi nhìn về phía người mặc áo đen vẫn còn giơ tay ra giữa không trung, khẽ cười nói:

- Vị đạo hữu này, ta cũng biết trong lòng ngươi bất mãn, nhưng ngươi cũng có thể nhìn ra được, bọn họ đều tự nguyện!

Hắn nói là "Bọn họ" !

Ý muốn nói bất kể Thôi Xương hay bé trai này đều tự nguyện.

Đúng là tự nguyện, nếu không phải tự nguyện, cuộc hiến tế này của hắn căn bản sẽ không thành công.

Người mặc áo đen thấp nhỏ im lặng, không lên tiếng.

Bên dưới, nước Minh Hà đã yên ắng.

Sóng nhỏ lăn tăn, những bóng ma biến mất, hóa thành một con sông lững lờ trôi.

Ở trong bầu không khí hoàn toàn im ắng này, ánh mắt Phương Nguyên đảo qua mấy người áo đen và các thiếu chủ yêu mạch, yêu hầu phía sau bọn họ, còn có hai vị quản sự Thôi Xương xuất thân Nhân tộc và một người khác.

Sau đó hắn bỗng nhiên mỉm cười, vung tay áo, nói:

- Đi tiếp thôi!

Huyết tế đã thành, nước Minh Hà cũng đã yên, đám yêu cùng bốn người áo đen không nói gì nữa, tiếp tục đằng vân bay qua phía trên vách núi hiểm trở, đương nhiên là yêu hầu đi đầu. Cũng may bây giờ đã vượt qua vách núi hiểm trở, quả thật không còn nguy hiểm gì đáng sợ nữa, yên ổn đi tới bờ bên kia của vách núi đá, lại thấy một cánh cửa khảm vào trong vách đá chiếm trọn một ngọn núi lớn.

- Ở đây là Đại Tự Tại Thần Ma Cung à?

Có thiếu chủ Yêu Vực nói, vẻ mặt có vẻ hơi kích động.

Nhưng Bàn Sơn Hoang Viên nghe vậy, chỉ hừ lạnh nói:

- Ở đây chỉ là cánh cửa đi tới Đại Tự Tại Thần Ma Cung thôi!

hắn vừa nói chuyện lại vừa đi tới, lấy ra một bảo ấn sáng lấp lánh. Bảo ấn này dường như được làm bằng thép, vô cùng thần kỳ, phía trên tản ra ánh sáng u ám. Bàn Sơn Hoang Viên quan sát một lát, lại đặt bảo ấn này vào một vết lõm ở chính giữa cánh cửa. Lúc này, đám người mới phát hiện ra bảo ấn chỉ chiếm nửa vết lõm.

- Bảo ấn ban đầu đã bị thằng nhóc Nhân tộc họ Phương kia cướp đi còn chưa lấy lại, nên chúng ta đành phải chế tạo lại, đáng tiếc vẫn không thể thành công. Mãi đến khi vị kia không rõ làm sao biết được chuyện này, sai người đưa một pháp môn mới tới cho Lạn Thạch Sơn ta, lúc này mới một lần nữa chế luyện thành công. Chỉ có điều, hắn cũng chỉ đưa tới có một nửa pháp ấn, còn một nửa, các ngươi...

Hắn quay đầu nhìn bốn người mặc áo bào đen, nói:

-... Chắc hẳn có mang đến chứ?

Bốn người mặc áo bào đen liếc nhìn nhau, hình như bọn họ cũng không biết là ai mang theo một nửa bảo ấn khác. Nhưng đúng lúc này, người mặc áo đen hơi mập khẽ khom lưng với người bên cạnh, sau đó đi tới, hai tay vung lên, trong lòng bàn tay thình lình xuất hiện một bảo ấn khác. Chỉ là bảo ấn này lại ẩn hiện màu máu, tản ra một ánh sáng máu u ám yếu ớt.

Hắn cũng làm tương tự, phi thân lên, đặt bảo ấn máu này vào một nửa vết lõm khác.

Đến lúc này, hai bảo ấn hợp cùng một chỗ, mới lấp kín vết lõm. Lúc hạ xuống đất, hai người hắn và Bàn Sơn Hoang Viên đồng thời giơ tay lên, lần lượt đánh ra một pháp lực vào trên hai bảo ấn, thầm đọc chú ngữ.

Qua một lát, trên hai bảo ấn bỗng nhiên có ánh sáng rực rỡ chuyển động và lan tràn dọc theo những vết tích mờ trên cánh cửa đá rất lớn này. Ánh sáng dần lan tràn khắp nơi, hình thành một trận linh mạch lớn, đợi cho linh khí trong đó tuần hoàn không ngừng, lúc này cánh cửa đá mới tản ra một khí tức Ma Thần vô hình, sau đó ầm ầm chuyển động, chậm rãi hé ra một đường.

- Thật sự mở ra rồi...

Các thiếu chủ yêu mạch đều hưng phấn và vội vàng bước lên, vận chuyển pháp lực đẩy cửa đá này ra.

- Cách cách" mấy tiếng, cửa đá nặng nề đã bị bọn họ chậm rãi đẩy ra, bên trong chợt có chút ánh sáng chiếu ra.

Cảnh tượng như vậy vô cùng kỳ lạ, bên ngoài vốn là đêm tối, nhưng đẩy cửa đá này ra, lại giống như chợt đón ban ngày.

Các thiếu chủ yêu mạch theo bản năng lùi lại một bước, phát hiện không có gì nguy hiểm đáng sợ, lúc này trong lòng mới an tâm, liếc nhìn nhau. Tất cả lại nối tiếp nhau, bước nhanh về phía trong cửa đá này. Phương Nguyên đi theo phía sau, nhìn thấy hơn nửa người đã tiến vào, lúc này mới bước vào theo. Sau đó, hắn đứng trong đám người lặng lẽ quan sát xung quanh cánh cửa đá.

- Ở đây... Lại là thế giới khác à?

Vừa nhìn, hắn đã kinh ngạc.

Chỉ thấy phía sau cánh cửa đá này không chỉ là sơn động như bên ngoài thoạt nhìn, mà là một thế giới khác.

Mặt trời treo trên cao, có cả nhật nguyệt, từ phía xa nhìn lại, địa vực trải rộng tới mấy vạn dặm, có thể thấy được có từng dãy núi nối liền nhau, còn có khí tức linh mạch phả vào mặt, có lẽ rất rộng lớn. Chỉ là trong thiên địa hình như che phủ bởi một lớp ánh sáng máu, u ám khiến người ta bất an.

Đương nhiên, nếu ở chỗ khác còn khiến người ta cảm thấy kỳ lạ, nhưng dù sao ở đây cũng là Đại Tự Tại Thần Ma Cung, có những huyết khí sẽ chỉ làm người ta có cảm giác đương nhiên, các thiếu chủ yêu mạch tranh nhau lao tới trước, lại chỉ lo nhìn vị trí ma bảo này.

- Gào...

Nhưng bọn họ mới bước đến, vốn chỉ thấy thiên địa trống trải không có vật gì, đột nhiên ánh sáng máu đậm lên gấp mấy lần, bọn họ còn chưa đứng vững, lại nghe được bên tai có nhiều tiếng ma gào. Trong hư không đã xuất hiện rất nhiều ma vật gần như trong suốt.

Những ma vật có kẻ là thiên vương cầm chùy cổ, có kẻ là Ma Thần cầm rắn, có kẻ thân hình như tháp sắt, cơ thể đều không đầy đủ, tản ra ma khi rất đáng sợ, trong giây lát đã bao vây bọn họ. Tất cả vô cùng hung ác, trong tay cầm các loại ma khí hung hăng đánh về phía bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment