Chương 1542: Bắt đầu giết từ các ngươi (1)
Phương Nguyên để ý thấy Bàn Sơn Hoang Viên lặng lẽ thở dài, sau đó mới bỗng nhiên lạnh lùng nói:
- Vẫn mong các vị nhớ kỹ, sau khi vào Đại Tự Tại thiên Ma Cung, có nguy hiểm đáng sợ gì cũng chỉ có thể dựa vào bản thân các ngươi. Hơn nữa vào cung này, cũng mong các vị giữ quy định theo chúng ta giao hẹn trước đây, nên của ai thì là của người đó, không nên cầm thứ mình không nên cầm...
Hắn nói rất nghiêm trọng, các yêu ma xung quanh nghe thấy, trong lòng sốt ruột chỉ đành đáp:
- Được, được!
Phương Nguyên tới đây, ngẩng đầu nhìn về Ma Cung khổng lồ, lại có thể có cảm giác rất kỳ lạ...
Vào giờ phút này, sinh cơ trong ảo ảnh phía sau hắn cảm ứng được, mơ hồ hiện lên ảo ảnh một con cóc!
Con cóc này giống hệt hắn, cũng ngẩng đầu nhìn Ma Cung với vẻ mặt trầm ổn.
Đám yêu xung quanh phát giác, không khỏi liếc nhìn hắn, nghĩ thầm:
- Tiểu tử này thật nóng ruột, đã lấy ra bản tướng rồi...
Thiếu chủ Bạch Phong rất hài lòng về biểu hiện này của Phương Nguyên.
Trước khi đi tới Đại Tự Tại Thần Ma Cung, vẻ mặt Bàn Sơn Hoang Viên nghiêm trọng, quỳ xuống hoàn toàn không do dự, quỳ lạy chín lần về phía cửa chính của Đại Tự Tại Thần Ma Cung. Các thiếu chủ yêu mạch còn lại thấy thế, cũng đều khẩn trương, vội vàng học theo hắn bái lạy cửa chính. Nhưng các yêu hầu khác đều không biết, lúc này đứng ở cửa, tim bất giác đập loạn nhịp.
- Hoang Viên của mạch Bàn Sơn, nhận lệnh lão tổ tới lấy tạo hóa Ma Cung, nguyện dâng tặng Ma Sư, đi ma đạo, vào Ma Cung...
Bàn Sơn Hoang Viên bái lạy xong, lại lấy một chiếu chỉ màu đen cầm trong tay, nghiêm túc đọc ra một đoạn tế văn, bên trong hỗn loạn rất nhiều âm tiết kỳ lạ, có ma ý dày đặc. Một đoạn này nói suốt thời gian uống cạn chén trà mới kết thúc. Sau đó Bàn Sơn Hoang Viên lại đặt chiếu thư màu đen ở trên mặt đất, vận chuyển pháp lực, ép ra máu tươi trong cơ thể rơi vào trên chiếu thư màu đen kia.
Mấy thiếu chủ yêu mạch khác cũng làm theo cách đó. Ngay cả bốn người mặc áo đen cũng làm như vậy.
Đến lúc này, Bàn Sơn Hoang Viên mới nâng chiếu thư màu đen đưa về phía trước. Chiếu thư bay lên cao mấy trượng, đột nhiên bị một ngọn lửa màu đen quấn lấy, bắt đầu chậm rãi thiêu đốt. Cũng không lâu lắm, chiếu thư màu đen đã cháy hết. Nhưng vào lúc này, cửa lớn màu đen của Đại Tự Tại thiên Ma Cung chợt két một tiếng nặng nề, sau đó từ từ mở ra.
Bàn Sơn Hoang Viên chợt đứng dậy, kích động hô:
- Thành công rồi!
Các thiếu chủ yêu mạch và yêu hầu đi theo phía sau bọn họ đều kích động. Nhưng có kinh nghiệm khi vừa tiến vào thiên địa Thần Ma này, lúc này bọn họ cũng không dám mạo muội xông vào. Nhưng không ngờ, chờ cánh cửa lớn vừa mở ra chưa được một nửa, Bàn Sơn Hoang Viên đã nhanh chóng chạy nhanh vào sâu bên trong đại điện.
- Tiến vào trong!
Các thiếu chủ yêu mạch kinh hãi, vội vàng tiến vào.
Phương Nguyên thấy bọn họ hối hả nối đuôi nhau xông vào đại điện, trong tay cầm một thanh kiếm, nghiêm túc nghĩ:
- Nên bắt đầu giết từ đâu nhỉ?
Hắn còn chưa nghĩ xong, lại chợt nghe một thần niệm truyền âm tới:
- Truy Phong yêu hầu, Bạch Phong tộc ta sớm đã biết, Đại Tự Tại Thần Ma Cung trước sau có mấy điện đều là ma bảo. Bản thiếu chủ phải đi trước một bước, tiến vào trong đoạt ma bảo cao cấp này, chuyện bên ngoài lại giao cho ngươi. Nhớ kỹ, bất chấp mọi thủ đoạn, nhất định phải đoạt được càng nhiều ma bảo vào trong tay, trở lại sẽ nhớ công lớn của ngươi...
Phương Nguyên ngẩn người. Tới lúc này, thiếu chủ Bạch Phong còn không quên ra lệnh cho mình à?
Hắn bước chân vào Ma Cung và liếc mắt nhìn quanh, trong lòng thoáng động, chỉ thấy điện ngoài cùng của Đại Tự Tại Thần Ma Cung rất rộng lớn, khắp nơi đều trưng bày đủ loại thần binh lợi khí lóe ra ánh sáng yếu ớt, có cả cờ luyện hồn, lá chắn Ma Thần, roi đuổi thú vân vân. Trong giây lát hắn căn bản không nhìn thấy hết, chỉ có thể cảm giác được trong đó huyền diệu, ma ý dày đặc.
Các thiếu chủ yêu mạch đều không ngốc, lúc này đều không để ý tới ma bảo ở điện ngoài, xông thẳng vào sâu bên trong đại điện. Rất rõ ràng, bọn họ đều biết ma bảo tốt nhất ở bên trong, ngay cả bốn người mặc áo đen cũng nghĩ vậy.
- Đạo huynh Truy Phong, thiếu chủ ra lệnh cho chúng ta đều nhận được, ngươi nói phải làm sao bây giờ?
Trước mặt Phương Nguyên xuất hiện bốn vị yêu hầu, tất cả nhìn Phương Nguyên với ánh mắt dò hỏi, lại xem Phương Nguyên là người đứng đầu.
Cũng chính vào lúc này, yêu hầu các đường xung quanh cũng giống vậy, tất cả đều đang vội vàng bàn bạc.
Còn có vài người nhìn những ma bảo kia đã động lòng, nhưng có một người đi đầu lại muốn lao về phía những ma bảo kia.
- Các vị nghe ta nói một lời!
Vào thời điểm mấu chốt này, đột nhiên vang lên một tiếng quát khẽ.
Các yêu nhìn lại, thấy người vừa nói chính là Thôi Xương quản sự nhân tộc của mạch Bàn Sơn tộc.
Hắn mặc áo bào màu lam, chắp tay sau lưng, trầm giọng quát. Tay áo tung bay, khí cơ dày đặc, lại rất có dáng vẻ của tông sư. Ánh mắt hắn chậm rãi liếc nhìn đám yêu hầu và thủ hạ của bốn người mặc áo đen, trầm giọng nói:
- Thôi mỗ biết các vị đều rất nóng ruột, nhưng vẫn xin nhớ, trước khi tiến vào, các vị tôn thượng đã sớm có hiệp nghị, bây giờ lấy bảo vẫn phải đúng theo giao hẹn!
Tu vi của hắn không kém, một tiếng hét lớn này lại khiến đám yêu xung quanh phải nghiêm mặt.
Nhưng rất nhanh đã có người lạnh lùng cười nhạo:
- Giao hẹn gì chứ, chúng ta cũng không biết gì cả...
- Đúng vậy, nhiều ma bảo như vậy ở trước mặt, ngươi không cho chúng ta cướp à?
- Cho dù tôn chủ có lệnh, cũng không ở đây...
-...
-...
Một đám yêu hầu được chọn ra từ các yêu vương sơn dã của bảy Đại Yêu Mạch, hoặc do yêu mạch âm thầm bồi dưỡng, còn chưa từng ra ngoài. Dù sao, Tiên Minh thế lớn, hiểu biết rất nhiều, cũng chỉ dùng những người này mới có khả năng tránh được sự nhận biết gần như không bỏ sót của Tiên Minh, không đến mức để bọn họ âm thầm điều động người, phát hiện ra sự tồn tại của Đại Tự Tại Thần Ma Cung này.