Chương 1568: Bẻ cỏ làm kiếm chặt trời cao (2)
Lúc chiếc lá rơi xuống đất phát ra một tiếng keng, không ngờ lại có thể giống như tiếng kim loại, nó cũng cắm thẳng xuống mặt đất.
Mà trong không trung phía trước mấy vị chủ Thánh Địa đang chạy tới vốn trống rỗng không có vật gì bỗng nhiên xuất hiện một đường kiếm quang.
Một đạo kiếm quang này từ phía dưới lao đến, càng lúc càng lớn, đến cuối cùng đã vắt ngang vạn dặm trong hư không, giống như một thác nước nghiền ép, bay thẳng về phía trước, bất luận là bốn chủ Thánh Địa lớn phía trước, hay ba vị Thánh Nhân Tiên Minh phía sau đều cảm nhận được lực lượng cực mạnh phía trước này. Bọn họ bất ngờ không kịp đề phòng, bốn vị chủ Thánh Địa phía trước đồng thời thi triển thần thông đánh trả...
- Vù!
Khí vân trải dài vạn dặm trong không trung bỗng nhiên bị cắt ra một đoạn không đáng kể.
Giống như một đường ranh giới tách biệt rõ ràng!
Bốn vị chủ Thánh Địa đều thi triển thần thông ngăn chặn một đạo kiếm quang này, sau đó lui về phía sau một bước.
Chỉ một bước này, bọn họ lại đều dừng lại.
Trên mặt mỗi người đều lộ vẻ phẫn uất, còn vô cùng khiếp sợ.
Phẫn uất tất nhiên là vì bọn họ bị ép phải lùi lại một bước.
Từ thế giới Thần Ma đến đây, bọn họ truy sát Chủ Hắc Ám cả đoạn đường xa như vậy, không dám dừng lại chút nào. Cũng bởi vì đến tu vi như bọn họ, chỉ cần đối phương chiếm được một cơ hội, lại có khả năng chạy thật xa, không thể tìm được dấu vết của hắn nữa.
Nhưng bây giờ, bọn họ không những dừng lại một hơi thở trên không trung, còn bị ép phải lui về phía sau một bước.
Vậy Chủ Hắc Ám đã có đủ thời gian chạy thoát.
Bọn họ khiếp sợ vì bọn họ cũng nhìn thấy người đi lạ trên con đường nhỏ đã xuất kiếm kia.
- Là hắn sao?
Sau vài hơi thở mới có một giọng nói vang lên. Đó là lão tổ tông đảo Vong Tình Nam Hải.
- Là hắn!
Người nói là Nhậm Long Đảm Bạch Bào Chiến Tiên Thành chủ Bát Hoang thành.
- Hắn còn chưa chết à?
Tiên Hoàng của Cửu Trọng Thiên cảm thấy thú vị, nhìn bóng lưng của người kỳ lạ kia:
- Một kiếm này mạnh như thế, hắn đã bước qua một bước kia à?
- Hắn vĩnh viễn không có cách nào bước qua một bước kia được!
Vẻ mặt Kiếm Thủ của Tẩy Kiếm Trì nghiêm trọng nhất, trả lời cũng vô cùng chắc chắn.
- Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy...
Thành chủ Bát Hoang lạnh lùng nói:
- Cũng vì hắn không có cách nào bước qua được một bước kia, một kiếm này mới càng đáng sợ hơn sao?
Ba vị Thánh Nhân Tiên Minh phía sau cũng chạy tới, tuy bọn họ tới chậm một chút, nhưng vẫn nhìn thấy được kiếm quang kia, biết chuyện gì xảy ra. Sắc mặt mỗi người đều vừa sợ vừa giận, trầm giọng nói:
- Là người kia sao? Hắn cũng sẵn sàng góp sức cho Chủ Hắc Ám?
- Hắn sẽ không sẵn sàng góp sức bất kỳ kẻ nào, chắc hẳn chỉ do Chủ Hắc Ám dùng thứ gì đó đổi lấy một kiếm của hắn...
Kiếm Thủ của Tẩy Kiếm Trì là người mở miệng cuối cùng. Vào lúc này, ánh mắt hắn còn sắc bén hơn cả thanh kiếm trong tay.
- Xảy ra vấn đề rồi!
Lão tổ tông đảo Vong Tinh ở Nam Hải bỗng nhiên trầm giọng nói:
- Chủ Hắc Ám sớm đã chuẩn bị quân cờ này, mượn một kiếm này của hắn để thoát thân. Nói cách khác, trước đó hắn chắc hẳn đã sớm tính toán được chúng ta lấy Táng Tiên Bia câu hắn ra, làm sao có thể thật sự trực tiếp hiện thân ở trong Đại Tự Tại Thần Ma Cung lấy ma vật kia. Cho nên, vừa rồi hắn xuất hiện ở đó, thật ra là muốn dẫn dắt chúng ta rời đi...
Sắc mặt mấy vị chủ Thánh Địa trở nên thâm trầm. Lúc nhìn thấy một kiếm kia, bọn họ cũng nghĩ đến vấn đề này.
Điệu hổ ly sơn, mượn cá nuốt mồi!
Nếu Chủ Hắc Ám chỉ dụ cho bọn họ chạy ra, vậy nhất định còn có người khác ở lại lấy Táng Tiên Bia!
- Nhanh chóng trở về...
- Không biết còn có thể về kịp không...
-...
-...
Trước đó không lâu, trong thế giới Thần Ma, Đại Tự Tại Thần Ma Cung, Phương Nguyên và đám người Tôn quản sự bảo vệ Táng Tiên Bia, nhìn thủ tọa Động Minh đường với gương mặt tao nhã, tay áo tung bay, nhìn hắn đương nhiên đưa tay về phía Táng Tiên Bia.
Phương Nguyên đột nhiên vung tay áo, kéo Táng Tiên Bia về phía sau.
Sau đó hắn nhìn người đàn ông trung tuổi kia, nói:
- Mong được thỉnh giáo đại danh của tiền bối?
Nam tử trung tuổi kia nhìn Phương Nguyên với ánh mắt kỳ lạ, mỉm cười, nói:
- Mỗ họ Chung, tên Lão Sinh!
Chung Lão Sinh?
Khi nghe được cái tên này, Phương Nguyên lại nhíu mày.
Hắn đương nhiên biết người này.
Lúc ở Ma Biên, thái tử Cửu Trọng Thiên nói kẻ đứng sau bày ra cuộc ám sát chính là người này.
Quan trọng hơn, sau khi rời đi Long Tích, Phương Nguyên vẫn luôn cố gắng điều tra một việc.
Lúc đó bọn họ bước vào Long Tích, ý nghĩ ban đầu cũng không phải là hi sinh Lạc Phi Linh, mà muốn phong ấn Tam Thốn Linh Sơn, nếu sau đó thành công, Lạc Phi Linh sẽ không cần đi bước này. Nhưng sau đó, Long Hồn thức tỉnh, Lạc Phi Linh không thể làm gì khác hơn là đi một bước kia, kết quả cuối cùng, kiếp nạn lớn bị chậm hai mươi năm. Sau đó bọn họ mang theo một trăm lẻ tám Long Hồn từ trong Long Tích ra!
Sở dĩ chuyện đó xuất hiện, dĩ nhiên là vì Chủ Hắc Ám ra tay, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì có rất nhiều vấn đề.
Chuyện Long Tích quan trọng như vậy, Chủ Hắc Ám làm sao biết được?
Lại làm sao ở dưới tình huống không kinh động Tiên Minh, đưa bốn sứ giả lớn vào trong Long Tích?
Ngay từ đầu, bất kể là Phương Nguyên hay rất nhiều người khác đều tưởng Tiên Minh có kẻ phản bội.
Nhưng sau đó, Phương Nguyên đã hiểu rõ, đây thật ra không phải là xuất hiện kẻ phản bội.
Người này còn đáng sợ hơn có kẻ phản bội Tiên Minh...
Trong Tiên Minh có một vài người chủ trương chuyện này, bọn họ cố ý dung túng cho thủ hạ của Chủ Hắc Ám bước vào Long Tích. Chỉ có như vậy, mới có thể làm Lạc Phi Linh bước ra một bước kia.