Chương 1569: Không quan tâm, chỉ cần giết ngươi (1)
Tuy kết quả cuối cùng có thể làm kiếp nạn lớn chậm lại hai mươi năm, nhưng Lạc Phi Linh tự mình bước ra một bước kia nói, có thể cho thế gian này xuất hiện thêm một trăm lẻ tám Long Hồn, lại không thể trực tiếp phong ấn Tam Thốn Linh Sơn nữa!
Nói cách khác, Lạc Phi Linh thật ra bị người ta hãm hại!
Phương Nguyên vẫn luôn điều tra xem người này là ai vậy!
Trên thực tế, chuyện này cũng không khó điều tra, quả thực lại là vấn đề đặc biệt rõ ràng!
Trên Tiên Minh có bảy thánh, dưới có bốn đường.
Bốn đường này rõ ràng là Động Minh đường, Thông Tức đường, Quan Tĩnh đường, Văn Phong đường.
Trong đó Động Minh đường lại chuyên làm loại chuyện như vậy.
Sau chuyện gian tế ở Long Tích, Phương Nguyên điều tra tới điều tra lui vẫn không giải quyết được gì. Cũng chính bởi thế, chuyện này là mối hận lớn đối với Phương Nguyên, nhưng trái lại có công với thiên hạ này, vừa chém rơi được mấy nanh vuốt của Chủ Hắc Ám,
Lại khiến cho thiên hạ này có thêm một trăm lẻ tám Long Hồn, tuy cuối cùng những Long Hồn này không thể được phân phát đi theo như dự đoán của bọn họ, nhưng dù sao cũng đến nhân gian!
Một ván cờ kia thật ra là giao đấu giữa nhóm người Tiên Minh và Thánh Địa.
Lão tổ tông đảo Vong Tinh ở Nam Hải nuôi lớn Lạc Phi Linh, lại có tình cảm, cho nên không muốn để cho nàng bước ra một bước kia. Mấy Đại Thánh Địa khác cũng không muốn nhân gian thoáng cái xuất hiện thêm nhiều cao thủ mượn Long Hồn thăng cấp lên Hóa Thần như vậy, cho nên đã hữu ý vô tình ủng hộ đảo Vong Tình. Tiên Minh chỉ có thể chấp nhận điều này. Nhưng vị cao nhân ở Động Minh đường kia lại ném ra quân cờ, phá hỏng những kế hoạch này.
Trong lần giao đấu này, hắn không chỉ đánh bại Thánh Địa, còn khiến Chủ Hắc Ám thất bại.
Nếu nói kỹ, thật ra đây là một lần chiến thắng lớn hiếm có trong vô số những lần giao đấu ngoài sáng, trong tối giữa Tiên Minh và Chủ Hắc Ám!
Động Minh đường rất thần bí, nhưng Phương Nguyên dựa vào nội tình của đảo Vong Tình cũng dần dần điều tra ra được, người đứng đầu Động Minh đường là một vị cổ giả đã sắp hết thọ nguyên từ lâu, già rồi nên hồ đồ, kẻ mưu lược giỏi nhất trong Động Minh đường chính là Chung Lão Sinh này. Hắn thậm chí có danh hiệu mưu sĩ đứng đầu thiên hạ. Lại có người từng nói, nếu không phải phía trên có lão gì hồ đồ kia ép xuống, hắn đã sớm trở thành người đứng đầu Động Minh đường, thậm chí càng tiến thêm một bước, có thể leo đến trình độ nổi tiếng ngang với bảy vị Thánh Nhân trong Tiên Minh, làm vị Thánh Nhân thứ tám rồi...
Đương nhiên, theo Phương Nguyên thấy, có thể người này không phải bị người ta đè ép, mà không muốn đi tới.
Hắn không thích đứng ở ngoài sáng, lại thích trốn ở trong bóng tối, điều khiển tất cả như vậy.
...
...
Trong nháy mắt, trong đầu xuất hiện tất cả mọi chuyện, sát cơ trong mắt Phương Nguyên dần rõ rệt.
Nghĩ đến dáng vẻ của Lạc Phi Linh bị ép phải rời khỏi nhân gian, trong lòng hắn càng thêm căm hận.
Sau khi rời khỏi đảo Vong Tình Nam Hải, hắn hận nhất chính là người trước mắt này.
Hắn muốn giết nhất cũng là người này!
Trước đây hắn không tìm được người này, dù sao cũng không thể trực tiếp đánh đến Tiên Minh đòi người, làm vậy không những không giết được, Tiên Minh còn hiểu rõ sát ý của mình, trái lại bảo vệ người này tốt hơn, thật sự là một chuyện rất không thông minh!
Cho nên Phương Nguyên chỉ có thể chờ.
Bây giờ, người này lại có thể xuất hiện ở trước mặt mình, giơ tay đòi mình Táng Tiên Bia này?
...
...
- Long Hồn không phải vật của ngươi, cũng đã bị ngươi cầm mất. Bây giờ Táng Tiên Bia này quan trọng như vậy, lẽ nào ngươi còn không muốn đưa cho ta?
Trưởng lão Động Minh đường Chung Lão Sinh tươi cười thản nhiên, vẫn luôn chờ Phương Nguyên giao Táng Tiên Bia cho mình. Hắn cảm thấy Phương Nguyên không có lý do gì để không giao Táng Tiên Bia cho mình. Nhưng hắn đợi lâu như vậy, thấy Phương Nguyên vẫn không hề có động tác, lại cảm giác hơi kỳ lạ. Trong bầu không khí xấu hổ, hắn không thể không mở miệng trước, ánh mắt thâm trầm nhìn Phương Nguyên...
Xung quanh vẫn đang diễn ra những cuộc đại chiến khốc liệt. Các thiếu chủ yêu mạch đều không muốn từ bỏ, đang liều mạng xông qua, lại bị người bên cạnh Phương Nguyên và người được trưởng lão Động Minh đường dẫn tới ngăn cản ở bên ngoài, bên ngoài đang chém giết với khí thế ngất trời, nhưng bên trong lại vô cùng áp lực.
Phương Nguyên không trả lời Chung Lão Sinh, hắn im lặng rất lâu mới nói:
- Ta đang suy nghĩ một việc!
Chung Lão Sinh liếc nhìn bầu trời, gương mặt không còn thản nhiên nhưng vẫn cười hỏi:
- Chuyện gì?
Phương Nguyên rất nghiêm túc nói:
- Ta muốn giết ngươi!
Chung Lão Sinh hơi ngạc nhiên, hình như không ngờ được Phương Nguyên sẽ nói ra những lời này.
Trong nụ cười của hắn chợt có thêm chút ý tứ sâu xa. Hắn nhìn Phương Nguyên cười nói:
- Ta không biết tại sao ngươi lại muốn giết ta, nhưng cho dù ngươi có lý do muốn giết ta cũng phải nên chú ý tới đại cuộc, chờ dẹp yên rối loạn ở đây mới quay lại tính toán với ân oán cá nhân này!
Nói rất đơn giản, nhưng ẩn ý bên trong tất nhiên lại không đơn giản.
Dù sao hắn là thủ tọa trưởng lão Động Minh đường của Tiên Minh, là một trong những người có quyền thế lớn nhất trên đời này, cũng là một trong những người quan trọng nhất. Trên trình độ nào đó, hắn lại đại biểu cho một phần thái độ của Tiên Minh, nhất là bây giờ Yêu Vực đang hỗn loạn, tranh đoạt Táng Tiên Bia, bất kể là từ thân phận của hắn hay suy nghĩ từ góc độ đại thế của thiên hạ này, Phương Nguyên đều không dám có ý định giết hắn.
Cho dù có ý định đó, cũng phải chờ tới sau này hãy nói!
Chuyện này vốn rất có đạo lý, chắc hẳn nên làm theo, cũng là chuyện chính xác nhất.
Phương Nguyên biết hắn nói có đạo lý, nói:
- Cho nên ta mới cần phải suy nghĩ!
Trên mặt Chung Lão Sinh cười thâm trầm, nói:
- Vậy ngươi suy nghĩ thế nào?
Phương Nguyên im lặng một lát mới ngẩng đầu lên nói:
- Giết!
...
...