Chương 1574: Số phận phải gặp lại (2)
Trên mặt Quan Ngạo có vẻ hoảng sợ, hắn vụng về xua tay:
- Không... Ta không phải... không phải cố ý...
- Có phải cố ý hay không lại có gì khác nhau?
Quan tiểu muội nhìn Quan Ngạo nói:
- Ca ca, có phải ngươi nên trả lại cho ta những thứ ngươi nợ ta hay không?
Nhìn nàng bình tĩnh nói ra những lời này, Quan Ngạo thậm chí không thốt ra được một từ nào, chỉ là trong lòng vô cùng đau khổ.
Quan tiểu muội nhìn hắn khẽ thở dài nói:
- Ở đây chính là nơi ban đầu chúng ta sinh ra. Ta biết chúng ta chắc hẳn sẽ đi tới nơi này, ta không trọn vẹn thật sự quá lâu rồi, nếu không lấy lại thứ ngươi cướp đi, ta vĩnh viễn sẽ không hoàn chỉnh, cho nên ta trao đổi với người kia, ta phát động ma khí ở đây, giúp hắn làm một chuyện, điều kiện chính là hắn đưa ta vào, để ta gặp được ngươi ở đây, lấy lại thứ ngươi đã cướp được ở chỗ ta... Ca ca, ngươi bằng lòng trả lại cho ta sao?
Nàng vừa nói chuyện vừa nhẹ nhàng đưa tay về phía ngực của Quan Ngạo.
Quan Ngạo nhìn bàn tay tinh tế trắng mịn của nàng, trong lòng không ngừng dao động, trên mặt là vẻ đau khổ vụng về. Trong giây lát, hắn vô cùng xoắn xuýt giữa giữ hay bỏ, nhưng sắc mặt hắn dần trở nên bình tĩnh lại, trong mắt chỉ có vẻ dịu dàng.
Cũng không biết hắn có thật sự hiểu ý của Quan tiểu muội hay không, nhưng hắn khẽ gật đầu.
Giống như vô số lần đã làm trước đó, hắn không từ chối!
Bàn tay của Quan tiểu muội dừng lại một chút, sau đó tiếp tục thò về phía trước.
Khi bàn tay nàng tiếp xúc đến ngực của Quan Ngạo hình như không hề gặp trở ngại, trực tiếp thò vào trong.
Một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa bị bàn tay nhỏ nhắn của nàng kéo ra khỏi ngực của Quan Ngạo.
Theo Hồng Liên Nghiệp Hỏa bị kéo ra, trên mặt Quan Ngạo rất đau đớn. Hắn là người bình thường cho dù bị ma vật cắn ở trên cánh tay cũng không hề nhíu mày, còn quay sang cắn ngược trở lại, lúc này lại đau đớn tới run rẩy.
Nhưng hắn vẫn nhìn Quan tiểu muội với vẻ mặt dịu dàng.
Có thể trong mắt người khác, vẻ mặt dịu dàng của hắn là khờ khạo ngốc nghếch.
Hồng Liên Nghiệp Hỏa bị kéo ra từng chút một, chui vào trong ngực của Quan tiểu muội. Trên gương mặt tái nhợt giống như bằng sứ của nàng bắt đầu có chút ửng hồng. Trên trán lấm tấm mồ hồi, trên mặt càng lộ rõ thần quang.
Cũng chính vào lúc này, tượng Thần Ma Đại Thiên Uy bên cạnh nàng và Quan Ngạo đột nhiên phát ra ma ý cuồn cuộn, giống như mây đen lao thẳng về phía ngoài điện, nhanh chóng gia tăng ở trên Táng Tiên Bia. Điều này cũng làm cho tốc độ thắp sáng phù văn trên Táng Tiên Bia đột nhiên nhanh hơn rất nhiều. Sáu mươi bốn bùa văn, bây giờ đã bị thắp sáng bốn mươi hai cái, tốc độ vẫn còn đang nhanh chóng tăng thêm!
- Cám ơn ngươi, ca ca!
Quan tiểu muội cảm giác được sự biến hóa này, trên khuôn mặt nhỏ nhắn dần dần có cảm xúc. Ánh mắt nàng nhìn Quan Ngạo và khẽ nói.
Quan Ngạo cố chịu đau, cười với vẻ khờ khạo.
Hắn chậm rãi giơ tay lên, cẩn thận xoa đầu Quan tiểu muội nói:
- Tiểu muội, ngươi là muội muội của ta, ta đã hứa sẽ luôn chăm sóc ngươi cẩn thận, vĩnh viễn không để lạc mất ngươi, nhưng ta lại có thể quên ngươi lâu như vậy, ta thật sự không tốt!
- Chẳng lẽ thật sự không có cách nào ngăn cản được hắn sao?
Bây giờ ở thế giới Thần Ma, ngoài Đại Tự Tại Thần Ma Cung, trong nước Minh Hà cuồn cuộn không ngừng, hai người Phương Nguyên và Tôn quản sự đã đánh ra tất cả lực lượng, giao đấu với Chung Lão Sinh không biết bao nhiêu. Cửu Long Ly Hỏa và Đại Thần Ma Âm đan xen, lần nào cũng gây ra chấn động vô tận trong hư không, trong đó còn xen lẫn vài đường kiếm quang, tranh chấp với Chung Lão Sinh đang điều khiển nước với tình trạng cực kỳ thê thảm...
Nhưng bây giờ, hai người bọn họ dùng hết sức lực vẫn không làm gì được Chung Lão Sinh.
Sau khi Phương Nguyên luyện hóa lực lượng của Cửu Long Ly Hỏa đã tổn thương đến lực lượng cảnh giới Hóa Thần, nhưng đây chỉ là có thể tổn thương mà thôi, giống như đứa trẻ cầm con dao trong tay, có lẽ con dao này có thể tổn thương được người lớn, nhưng khi đang đấu với người lớn, vẫn không có cơ hội tổn thương được. Hơn nữa, người lớn đối diện kia cũng cầm dao trong tay, vậy cũng có thể tổn thương đến hắn!
Nếu là lực lượng cảnh giới Hóa Thần thật sự, bọn họ lại không thể đối đầu.
Bây giờ hai người bọn họ cũng chỉ là cố gắng khổ sỡ chống đỡ mà thôi. Cũng may tất cả những gì Chung Lão Sinh làm bây giờ là bảo vệ Táng Tiên Bia này, làm cho lối đi này thuận lợi xuất hiện. Cho nên mỗi khi hai người bọn họ bị dồn vào đường cùng, lại tấn công về phía Táng Tiên Bia bên cạnh, khiến Chung Lão Sinh không thể không quay trở về phòng thủ. Cũng vì phải bảo vệ Táng Tiên Bia, cho nên Chung Lão Sinh không dám thu Minh Hà về.
Hắn cần phải lấy Minh Hà phòng thủ xung quanh, để tránh bị tình hình cuộc chiến xung quanh ảnh hưởng đến đại trận ở Táng Tiên Bia.
Nguyên nhân Phương Nguyên và Tôn quản sự liên tục chiến đấu mà vẫn chống đỡ được chính là vậy.
Nhưng chống đỡ được lại thế nào?
Từng phù văn trên đại trận xung quanh Táng Tiên Bia vẫn liên tục được thắp sáng.
Sáu mươi bốn phù văn, bây giờ đã thắp sáng bốn mươi tám cái, bọn họ vẫn chưa hề đụng tới được Táng Tiên Bia.
Nhất là trong cảnh chiến đấu ác liệt như vậy, Đại Tự Tại Thần Ma Cung bên cạnh bọn họ cũng đột nhiên có biến hóa khác thường. Không biết có cái gì kích động, từ trong Đại Tự Tại Thần Ma Cung đột nhiên có ma khí phun ra cuồng bạo gấp mấy lần, tốc độ phù văn bị thắp sáng cũng nhanh hơn, trong giây lát đã thắp sáng tới phù văn thứ năm mươi bốn, năm mươi lăm, năm mươi sáu...
Xung quanh Táng Tiên Bia gần như đã biến thành một lối đi tối tăm.