Chương 1597: Chiếm Thánh Sơn, chia Thần Khoáng (1)
Báo gia chợt phản ứng lại, vô cùng kích động:
- Tiểu nhân nghe lệnh!
Hắn nói xong lại cưỡi hổ xông lên phía trước, lao về phía yêu soái Hùng Thông đang đứng một mình. Nếu bàn về thực lực, yêu soái Hùng Thông tất nhiên có thể tiện tay bóp chết một trăm Báo gia, nhưng bây giờ hắn bị khí cơ của Phương Nguyên phong tỏa, làm sao dám nhúc nhích, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Báo gia vọt tới trước người, vung tay chém đầu hắn, sau đó một tay cầm đầu hắn lao về, dâng lên cho Phương Nguyên.
- Từ hôm nay trở đi, ta chính là người thống soái yêu binh!
Trong tay giơ cao một cái đầu, Phương Nguyên hét lớn:
- Trăm vạn binh sĩ, nếu tất cả nghe được lời ta nói, bây giờ lại mở cửa kho, chuyển tất cả rượu thịt ra ngoài thưởng cho các binh sĩ. Từ giờ trở đi, chúng ta không cần động tý mất mạng vì đánh giặc nữa, chúng ta...
-... Uống rượu ăn thịt... ngủ Xà Cơ!
Một đám tiểu yêu xung quanh lập tức ngây người.
Không biết bao nhiêu người vẫn chìm đắm trong cảnh tượng một con cóc rất lớn xuất hiện ở trong quân, phun ra hiện tượng nuốt vào cả thiên địa.
Qua rất lâu mới có các tiểu yêu của mạch Hô Phong Sơn bắt đầu liều mạng hoan hô.
Trăm vạn yêu binh lớn tới mức nào? Tầng tầng lớp lớp, không thấy điểm cuối. Các yêu quái ở phía ngoài cùng căn bản còn không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ nghe bên trong truyền đến tiếng hoan hô, chẳng biết tại sao cũng bắt đầu hoan hô theo. Nhất là nghe được người ở bên trong nói sẽ lập tức có rượu có thịt ăn mừng, tiếng hoan hô lại càng chân thành, hoàn toàn vui sướng.
Đám yêu quái nghe được câu này đều trầm ngâm, tam quan của chúng đều bị trùng kích.
Lẽ nào trên đời này còn có một cuộc sống có thể không cần liều mạng, chỉ uống rượu ăn thịt chơi Xà Cơ sao?
Suy nghĩ một chút... vẫn thấy rất kích thích!
- Uống rượu ăn thịt ngủ Xà Cơ...
- Không chiến tranh, ngủ Xà Cơ...
- Ngủ Xà Cơ...
-...
-...
Xà tộc nổi tiếng về mỹ nữ, rất được hoan nghênh ở Yêu Vực. Nhưng trước đây, cũng không thấy tất cả đám yêu đều thích Xà Cơ. Đây chỉ là sở thích của Báo gia mà thôi. Nhưng từ giờ phút này, chẳng biết tại sao trăm vạn yêu binh lại đồng thời yêu thích Xà Cơ, giống như một ma chú truyền ra ngoài, tất cả Yêu Vực đều yêu thích Xà Cơ, lại còn có bò cạp tinh cũng yêu Xà Cơ...
... Đương nhiên, đây là chuyện nói sau!
Nhìn thấy trăm vạn yêu binh xung quanh hoan hô không dừng, cao hứng bừng bừng, cũng không ai cảm thấy mình trực tiếp chém giết yêu soái, cướp đoạt soái vị có gì không đúng, càng không có ai muốn xông lên liều mạng với mình, Phương Nguyên lại biết, lần này mình đoạt quyền thành công rồi.
Nghĩ đến thật hoang đường, nhưng điều này cũng là do bản thân yêu mạch khống chế có vấn đề.
Mười yêu mạch lớn phía trên không tiếp nhận đạo lý có thể tranh nguyên soái với nhau, nhưng yêu quái phía dưới lại công nhận.
Bọn họ vốn là sống như thế.
Đây cũng xem như mười yêu mạch lớn tự mình ăn quả ác, bọn họ luôn xúi giục các Yêu Vương sơn đã đấu với nhau, ngươi giết ta, ta giết ngươi, hình thành một loại quy tắc nắm đấm ai lớn, người đó có thể làm yêu vương, là để bọn họ nội đấu, không đến mức uy hiếp sự thống trị của mình. Nhưng bây giờ, Phương Nguyên lại cứng rắn mượn pháp tắc này đoạt vị trí yêu soái,
Tiểu yêu phía dưới lại có thể không phát hiện ra điều gì khác thường.
Tuy nhiên trong những tiếng hoan hô này, Phương Nguyên nhìn quanh, vẫn có thể nhìn thấy có vô số gương mặt thâm trầm, đang lạnh lùng nhìn mình. Hắn lập tức biết, những người này đều là người của bảy yêu mạch lớn, những người này đều không chấp nhận quy định này, nói vậy hẳn bọn họ đang muốn mau chóng chém giết mình.
Trên thực tế, lúc này trong đại quân Yêu Vực chỉ cần là kẻ có chút đầu óc đều đang thờ ơ lạnh nhạt.
Bọn họ chỉ muốn xem người của bảy yêu mạch lớn nói thế nào.
Dù sao, vị trí yêu soái cần phải được bảy yêu mạch lớn bổ nhiệm!
Nhưng đúng vào lúc này, trong không trung có yêu vân tới gần. Chỉ thấy một đám đại yêu với tu vi mạnh mẽ bay giữa không trung tới. Dẫn đầu chính là mấy người thiếu chủ Bạch Phong tộc, thiếu chủ Đảo Dược tộc, thiếu chủ Tầm Bảo tộc. Bọn họ phát động pháp lực trên thân, huyết mạch mạnh mẽ lộ rõ không thể nghi ngờ, khí chất cao quý trời sinh làm cho đám tiểu yêu phía dưới sợ hãi, tiếng hoan hô nhanh chóng bị ép xuống.
Mà trong trăm vạn Yêu Quân này lại có không ít đại yêu có đầu óc thấy rõ thế cục, lại âm thầm khuyến khích, chuẩn bị chờ những thiếu chủ yêu mạch này ra lệnh một tiếng, sẽ giơ đao chém loạn đám yêu lỗ mãng Hô Phong Sơn, tranh thủ để mình lên làm đại yêu soái...
Nhưng chúng không ngờ được, những thiếu chủ yêu mạch này đi tới giữa không trung, chợt nói:
- Yêu hầu Truy Phong có thần thông vô địch, liên tiếp lập công lớn, Bảy yêu mạch lớn rất tán thưởng, nhất trí quyết định phong yêu hầu Truy Phong làm đại thống soái trăm vạn yêu binh, thống lĩnh yêu binh trên dưới, địa vị ngang hàng với mười yêu mạch lớn. Sau này kẻ nào dám chống đối lại đại nguyên soái Truy Phong chính là kẻ địch của bảy yêu mạch lớn ta...
Trăm vạn yêu binh chợt yên tĩnh, một lát sau, tiếng hoan hô giống như sôi trào.
Mà các yêu vương đang chuẩn bị ra tay đều ngẩn người, có phần không hiểu nguyên nhân.
Tam quan của chúng cũng trực tiếp bị trùng kích...
... Lẽ nào vị trí yêu soái này thật sự có thể đoạt dễ như vậy sao?
Về phần Báo gia cùng lão hồ ly lại cảm động rơi nước mắt, ôm nhau chúc mừng. Sau đó cả hai chán ghét đẩy nhau ra, chỉ là khi nhìn về phía Phương Nguyên, trong lòng bọn họ chỉ có một ý nghĩ:
- Ôi, từ khi biết đại vương Truy Phong, ta đã biết sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày như vậy. Không ngờ được, đúng là không ngờ được ngày này lại đến nhanh như vậy, chúng ta đi theo đại vương, cuối cùng đã được mở mày mở mặt rồi...