Chương 1614: Chỉ cần thứ đặt cược (2)
Bọn họ không ngờ được, Huyền Minh Tôn Chủ lại có thể thật sự thua trên tay người thanh niên này.
Nhưng nếu bọn họ đánh cược cái khác, những người này sẽ nghĩ trong đó có cạm bẫy, nhưng Huyền Minh Tôn Chủ tu luyện không bằng bọn họ lại là đại sư đứng đầu thế gian, ngay cả hắn cũng không tiện nói gì, vậy hắn thật sự thua đến không nói được lời nào.
Đến lúc này, mấy người bọn họ cũng không tiện ra mặt giúp đỡ.
- Hóa ra thế gian quả thật ra tiểu bối lợi hại như vậy!
Long Kiếm Tẩu im lặng một lát, chợt cười lạnh, nói:
- Chúng ta đều là người kém văn hóa, chỉ một lòng muốn yên tĩnh mới trốn đến chỗ này. Tất cả đám người các ngươi lại còn không chịu tha cho chúng ta, tìm hết mọi cách cũng muốn kéo chúng ta đi. Ha ha, thằng nhóc, nếu ngươi đánh cược với lão Huyền Minh về trận đạo, thắng được cái đầu của hắn, vậy không luận kiếm với ta, thắng cái đầu của ta?
Hắn nói lời này có chút cưỡng từ đoạt lý, nhân cơ hội đè người.
Hoặc là Phương Nguyên đấu kiếm với hắn, thu lại đổi đầu của Huyền Minh Tôn Chủ về.
Hoặc là Phương Nguyên không nhắc lại chuyện này, xoay người rời đi, hoặc là thua đầu vào trong tay hắn.
Về phần hy vọng thắng, điều này tất nhiên là không đáng kể tới. Tiền bối như lão Long Kiếm không nói tới tu vi, kiếm đạo cũng đạt đến mức cao nhất, thậm chí vượt xa một đám kiếm tiên Nguyên Anh ở Thánh địa như Tẩy Kiếm Trì. Một người thanh niên trẻ tuổi am hiểu trận đạo làm sao có thể có kiếm đạo sánh bằng hắn được. Ngay cả Đại trưởng lão Tẩy Kiếm Trì tới, vậy cũng chỉ ngang nhau...
Mấy lão già bên cạnh nghe vậy cũng cười lạnh:
- Đúng vậy, nếu có thể thắng được lão Long Kiếm, vậy còn có Phù đạo của lão phu!
- Lão phu cũng muốn xem thử tiểu bối trẻ tuổi này có hiểu thế nào là kỳ đạo không!
-...
-...
Mấy người bọn họ vừa mở miệng lại làm mọi chuyện rối loạn. Nhìn thái độ này của bọn họ là nhất quyết phải giữ Huyền Minh Tôn Chủ lại.
Tiên sinh Thiên Cơ thấy vậy lại thở dài, định lùi bước.
Nhưng không ngờ, Phương Nguyên nghe những lời này chợt ngẩng đầu nói:
- Được!
Mấy người khác đều thoáng ngẩn người.
Phương Nguyên nhìn về phía Long Kiếm Tẩu, điềm nhiên nói:
- Vậy vãn bối lại đánh cược kiếm đạo với tiền bối. Chỉ là vãn bối còn chưa đạt tới Hóa Thần, tiền bối đã có Tiên Nguyên trong người, không biết tiền bối muốn mượn lực pháp tắc tới ép ta, hay thật sự muốn các cược về kiếm đạo với vãn bối?
Tiên sinh Thiên Cơ nghe vậy, vội vàng ngăn cản:
- Không thể...
Nhưng Phương Nguyên lại như không nghe thấy, không ngờ dùng khí xanh hóa kiếm, cầm trong tay.
Long Kiếm Tẩu chợt biến sắc, điềm nhiên nói:
- Ngươi thật to gan! Mà thôi, nếu ngươi dám rút kiếm trước mặt lão phu, lão phu lại cho ngươi một cơ hội. Ta là trưởng bối, tất nhiên sẽ không bắt nạt ngươi. Ta sẽ không dùng tới lực pháp tắc, chúng ta chỉ luận kiếm đạo. Nếu ngươi có thể dựa vào kiếm đạo ép ta vận chuyển lực pháp tắc, vậy xem như lão phu thua ngươi trong lần cá cược này, thế nào?
Phương Nguyên gật đầu:
- Được!
Long Kiếm Tẩu lặng lẽ cười, đang muốn nói vài quy định khác, Phương Nguyên chợt dùng trường kiếm xông tới:
- Tiếp kiếm!
Hắn vừa hành động lại khác hẳn với sự tưởng tượng của những người khác. Trong tay hắn cầm thanh kiếm do khí xanh hóa thành không căn bản không hề động đậy. Mà bên cạnh có linh quang lóe lên, đột nhiên có một đường kiếm quang phá không, lóe lên chém thẳng về phía Long Kiếm Tẩu!
Tâm Ý Kiếm!
Hôm nay là đấu kiếm, đương nhiên không cần suy nghĩ nhiều, ngay từ đầu đã dùng tới Tâm Ý Kiếm mạnh nhất của hắn.
- Thanh kiếm này của ngươi...
Long Kiếm Tẩu kinh hãi, trường kiếm trong tay chắn ngang, lại hóa ra trăm nghìn kiếm ảnh bày ra trước người hắn, giống như một vòng tròn rất lớn. Mỗi thanh kiếm thật ra cũng chỉ là một kiếm ảnh hiện ra giữa không trung lại giống như chim công xòe đuôi. Chỉ là từ trong một thức kiếm đạo này lại thấy được hắn đã tu luyện kiếm tâm của mạch Tẩy Kiếm Trì tới cảnh giới cao nhất.
Chẳng qua một đạo Tâm Ý Kiếm này của Phương Nguyên khác với Tẩy Kiếm Trì.
Hắn đi theo một mạch kiếm đạo không sứt mẻ, tâm chí càng kiên định, trong lòng không có tạp niệm, kiếm đạo càng mạnh hơn.
Sau khi Phương Nguyên tu luyện ra một kiếm này, trước sau đã trải qua mọi chuyện ở Nam Hải, Ma Biên, Yêu Vực, gặp phải không biết bao nhiêu chuyện nguy hiểm đáng sợ, cũng gặp phải không biết g bao nhiêu gièm pha của thế gian, đạo tâm trước sau không thay đổi, tâm ý kiên định, thật sự ngoài sự tưởng tượng của bất kỳ ai...
Có thể nói, cho dù bây giờ hắn có thần thông như Cửu Long Ly Hỏa, Tâm Ý Kiếm vẫn là thủ đoạn mạnh nhất của hắn!
- Cách cách cách...
Tiếng động như tiếng băng vỡ, kiếm ảnh trước mặt Long Kiếm Tẩu đều bị vỡ n nát, một kiếm kia chém đến trước mặt hắn. Long Kiếm Tẩu quát to một tiếng, bên cạnh bỗng nhiên hóa ra một hình bóng màu xanh giống như sơn hà. Theo cái bóng xuất hiện, pháp tắc thiên địa chợt biến đổi, hư không vặn vẹo. Kiếm quang của một kiếm kia bay thẳng đến trước mặt hắn, lại bay chếch ra ngoài...
Cho dù là vậy, hắn vẫn há miệng thở dốc, rõ ràng vô cùng khiếp sợ. Hắn chợt trầm giọng quát Phương Nguyên:
- Ngươi và người què năm đó đi bộ vào thế ngoại tiên sơn, tìm người khắp nơi so tài kiếm đạo rốt cuộc có quan hệ thế nào?
- Kiếm Si cũng từng gặp mặt bọn họ sao?
Phương Nguyên hơi ngẩn người nhưng lại mặc kệ, chỉ nhìn hắn nói:
- Trận đánh cược này, người nào thắng?
Vẻ mặt Long Kiếm Tẩu vô cùng xấu hổ.
Không nói đến hắn vừa thi triển lực pháp tắc ở trước mặt mọi người mới bảo vệ được tính mạng, chỉ vì người thanh niên này thi triển ra kiếm đạo của vị Kiếm Si năm đó, hắn đã không có mặt mũi nào nói mình thắng trong cuộc cá cược này ở trước mặt đám bạn cũ này.
Hắn quay đầu liếc nhìn sắc mặt Huyền Minh Tôn Chủ càng lúc càng xám xịt, thở dài.