Chương 1617: Tuyết Sơn Cao Sĩ (1)
Ảo diệu như vậy lại chậm rãi biến hóa trong hư không, cuối cùng hình thành hai chữ "nhân gian".
Phương Nguyên làm những điều này như không hề tốn sức, sau đó nói với Bách Si Tẩu:
- Đánh cờ chậm, đấu phù nhanh. Vị tiền bối này, ta cũng không bắt nạt ngươi, phù này cũng như trời đất, nếu như ngươi có thể nhìn ra được phù triện này của ta lại tính là ta thua!
Bách Si Tẩu thấy Thanh Khí Phù biến hóa vô cùng huyền diệu trong không trung này, mắt trợn tròn.
Trong bụng hắn đầy rầu rĩ, nhìn chằm chằm vào phù này, nhiều lần muốn giơ tay lên nhưng mãi không giơ tay nổi.
Sau khi Phương Nguyên hóa ra một đạo phù này, lại chậm rãi ngồi ở trước bàn cờ nói:
- Lại hạ thêm hai quân!
Nghe được câu này, trên trán hai người Tinh La Tẩu cùng Bách Si Tẩu đột nhiên đổ mồ hôi như mưa.
Má nó, tiểu tiên giới này thật sự quá nóng rồi.
Lúc đấu trận với Huyền Minh Tôn Chủ, Phương Nguyên đấu với hắn bằng thuật tính đơn giản nhất.
Khi đấu phù đạo với Bách Si Tẩu, hắn lại đấu bằng phương pháp biến hóa phức tạp nhất.
Phù pháp chính là theo thư pháp, có thể một chữ ẩn chứa chí lý thiên địa, hình thành Phù đạo mạnh mẽ, cho nên căn cơ của phù pháp chính là thư pháp, nhưng Phương Nguyên tuyệt đối không đấu thư pháp với Bách Si Tẩu, tỏng lòng hắn cũng biết thư pháp của mình thế nào.
Cho nên vừa bắt đầu, hắn đã trực tiếp hóa ra một đạo Thanh Khí Phù.
Bây giờ Phương Nguyên, hiểu thấu đáo Cửu Thành Thiên Công, lại tu luyện khi Huyền Hoàng toàn thân tới mức thiên biến vạn hóa, có khả năng bao quát cả thiên địa, bàn về biến hóa, cho dù là một vài Hóa Thần cũng kém hơn hắn, lại thêm Huyền Hoàng Nhất Khí của hắn vốn có thể mượn Phù đạo để thi triển, cho nên khí xanh biến hóa của Phương Nguyên cũng có thể sử dụng Phù đạo thể hiện ra, bởi vậy, đối mặt với Bách Si Tẩu không rõ trình độ Phù đạo thế nào, Phương Nguyên lại phải cố gắng hết khả năng, sử dụng một luồng khí Huyền Hoàng diễn biến ra vạn vật trong thiên địa, cuối cùng hóa thành một đạo phù triện.
Bách Si Tẩu muốn quan sát đạo phù này, không mong hắn có khí Huyền Hoàng nhưng tối thiểu yêu cầu hắn phải lĩnh ngộ Thiên Công không kém Phương Nguyên. Phương Nguyên rất yên tâm về điều này. Bất kể lão già này có tu vi sâu tới mức nào, cảnh giới cao bao nhiêu, Phù đạo mạnh thế nào cũng không thể làm được!
Cửu Thành Thiên Công lại cộng thêm lĩnh ngộ Thái Cổ Ma Chương khiến cho hắn hiểu về thiên địa này vượt xa bất kỳ người nào!
Bách Si Tẩu vừa thấy Thanh Khí Phù này lập tức bị thu hút bởi diễn biến ảo diệu trong đó, cũng rất cho ích cho thành tựu Phù đạo của hắn. Ngay sau đó, hắn cảm giác khó có thể tin được. Hắn không tin có ai có thể dung nạp trời đất vào trong một đạo phù như vậy. Sau đó hắn lại sợ hãi. Hắn phát hiện ra có thể cả đời mình cũng không thể nhìn ra lỗi trong phù triện này...
Trên cổ thấy lạnh lẽo.
Đến lúc này, hắn ngược lại chưa từng nghĩ tới, thật ra mình chỉ cần đánh cược thư pháp đơn giản nhất với Phương Nguyên lại có thể thắng được.
Đương nhiên, trong này vốn do Phương Nguyên cố ý làm.
Đám lão già còn lại nhìn thấy dáng vẻ Bách Si Tẩu như vậy, sao có thể không rõ được.
Bọn họ vừa chấn động khi tiểu bối kỳ tai Phương Nguyên này hình như không gì không làm được, trong lòng lại cảm thấy khủng hoảng.
Bây giờ Long Kiếm Tẩu đã bị chém, Huyền Minh Tôn Chủ thất bại, Tinh La Tẩu còn đang khổ sở kéo dài thời gian, Bách Si Tẩu chậm chạp không dám viết. Xem lại bảy người mình, không ngờ đã có đầu của bốn người đưa vào, trong lòng ba người còn lại làm sao có thể không nôn nóng được?
Ở dưới tình huống như vậy, bọn họ muốn bảo vệ được tính mạng của một đám lão hữu, cũng muốn mạng của Phương Nguyên, áp lực lớn đến mức nào?
- Ha ha, Phương tiểu hữu muốn đấu phù, vẫn nên chờ đánh xong ván cờ này đã...
Trong áp lực, bỗng nhiên có một lão già tên là Bạch Chương mở miệng, trên mặt cố cười gượng. Hắn muốn nói ság Phương Nguyên đánh cược như vậy không phù hợp với quy định, bảo Phương Nguyên đánh cờ xong lại nói. Như vậy, vụ đánh cược Phù đạo này có thể xí xóa. Tuy làm vậy có hơi mất mặt, nhưng dù sao vẫn có thể bảo vệ được Bách Si Tẩu...
Nhưng không đợi hắn nói xong, Phương Nguyên lại bỗng nhiên nhìn về phía hắn, nói:
- Vừa rồi ngươi muốn đánh cược đấu thần thông với ta?
Bạch Chương Tẩu thoáng ngẩn người, vẻ mặt có chút xấu hổ.
- Đạo của thần thông chẳng qua là đạo biến hóa, ta hiểu thấu đáo hơn nửa bộ Thiên Công Nam Hải, cho nên ngươi là Hóa Thần nhưng lĩnh ngộ của ngươi về pháp tắc lại không bằng ta, thật sự đánh cược thần thông với ngươi là bắt nạt ngươi!
Phương Nguyên nói xong chỉ Thanh Khí Phù:
- Vẫn là đạo bùa này đi, ngươi có thể nhìn ra bên trong có bao nhiêu biến hóa, xem như ta thua!
Sau khi nói dứt lời, hắn lại xoay người sang chỗ khác, tiếp tục chờ Tinh La Tẩu đánh cờ.
Bạch Chương Tẩu thoáng sửng sốt, ngơ ngác quay sang cùng Bách Si Tẩu nhìn đạo phù kia.
Trong lòng hắn khóc không ra nước mắt. Hắn vốn định cứu một người ra, không ngờ lại kéo mình vào.
- Không đúng, làm sao có người trẻ tuổi nào lại có thành tựu trên các đạo như vậy chứ?
Hai lão già còn lại biến sắc. Một lão già mặt đỏ, mặc áo bào màu xám nhưng dáng người cao lớn, khí cơ như sắt vô cùng kinh sợ. Người này tên là Long Tủy Tẩu, hắn và Tuế Hàn Tẩu nhìn nhau, đồng thời cảm giác không ổn cùng nghĩ:
- Chẳng lẽ Tiên Minh chướng mắt những kẻ ở nơi vắng vẻ như chúng ta, cố ý bồi dưỡng một quái thai chuyên đi đối phó với chúng ta sao?
- Đáng giận, chúng ta chỉ muốn ở ngoài hồng trần, tu luyện tâm cảnh, lại đắc tội với ai chứ?
- Tiên Minh tốn công sức chuẩn bị gây khó dễ cho chúng ta, thật đáng ghét!
- Nếu thật sự có bản lĩnh cao như vậy, sao không đi đối phó với những lão quái lợi hại, lại cứ phải gây sự với chúng ta chứ?
-...
-...