Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1645 - Chương 1646: Rời Khỏi Dịch Lâu (1)

Chương 1646: Rời khỏi Dịch Lâu (1)
- Phương Nguyên tiểu hữu, xe đã chuẩn bị xong.

Trong lúc đó, trên quần sơn Dịch Lâu, Vô Danh lão nhân dẫn hai đồng nhi, đi dọc theo đường núi, có lẽ trong thời gian mấy năm này, bản thân lão ăn theo bốn Đại trận sư ăn không ít bảo đan, lão đã quá già, gần đây lại trông rạng rỡ hẳn lên, một đầu tóc trắng đã có vài sợi đen, như cải lão hoàn đồng.

- Sao lại gấp rút muốn đuổi ta ra ngoài thế chứ?

Phương Nguyên thả sách trong tay xuống, chắp tay thi lễ trước Vô Danh lão nhân.

- Đại trận vẫn chưa xong đâu!

- Nếu ngươi không đi, Dịch Lâu có thể không chịu nổi!

Vô Danh lão nhân ngồi trên nham thạch màu xanh trước mặt Phương Nguyên, cười nói:

- Đại trận còn chưa xong, nhưng chỉ còn kết thúc cuối cùng và xác minh thôi, có một mình Thiên Cơ tiểu bối là đủ rồi, không cần lại phiền toái như vậy, điều quan trọng là tiểu tử ngươi không đi, ngốc trong Dịch Lâu ta ngày nào thì chiếm lấy Thất Tinh Đài Dịch Lâu ta ngày đó, ngươi tưởng ta không biết sao? Từ hai năm trước, thật ra người đã không dùng đến Thất Tinh Đài để thôi diễn trận pháp, trong thời gian hai năm, mỗi ngày ngươi ngồi trên đó làm gì?

Phương Nguyên bất đắc dĩ nhìn Vô Danh lão nhân, nói:

- Không phải là Thất Tinh Đài sao, nếu để ở đó cũng chính là để.

- Không phải Thất Tinh Đài sao?

Vô Danh lão nhân trừng mắt, một lần nữa lặp lại lời Phương Nguyên.

- Ngươi cần phải biết rằng, cho dù dị bảo thánh địa phương nào cũng không tùy tiện mở ra, năm đó ngươi ở Vong Tình Đảo, ở trong Thái Thượng Huyền Cung mấy tháng, đã tiêu hao hết ngàn năm tích lũy Vong Tình Đảo Nam Hải, ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung, mượn Táng Tiên Bi để tìm hiểu Thái Cổ Ma Chương, cũng tiêu hao một nửa Minh Hà Đại Tự Tại Thần Ma Cung, bây giờ trong Dịch Lâu ta, ngươi xem Thất Tinh Đài này chỉ cần ngồi lên là có thể ngộ đạo sao?

- Đó cũng tiêu hao vạn năm đạo uẩn của Dịch Lâu ta.

- Ngươi ngồi thêm một ngày, đạo uẩn của Dịch Lâu ta cũng tiêu hao một ngày.

Vừa nói vừa cằn nhằn, vừa nâng một cây A La Hán trong lòng bàn tay, than tiếc:

- Ngươi xem mấy năm qua ngươi giày xéo, hiện cây cỏ trên núi Dịch Lâu đều không nở hoa, có thể thấy được đạo uẩn bị ngươi tiêu hao quá nhiều.

Phương Nguyên có chút bất đắc dĩ.

- Đó là cỏ đuôi chó, nó vốn không nở hoa!

- Cho dù có thế nào, Thất Tinh Đài này cũng không cho ngươi, dù ngươi có đi hay không, ta cũng mang Thất Tinh Đài đi.

Vừa nói xong, đưa tay ra hiệu hai thiếu niên vào trong tiểu lâu của Phương Nguyên mang Thất Tinh Đài đi, sau đó nhìn Phương Nguyên, nói:

- Một năm trước có thể tuyên bố đại trận thành công, ngươi không muốn, nhất định phải hoàn toàn thôi nghịch thôi, xác định không có gì trở ngại mới tuyên bố, bây giờ chính thôi nghịch thôi cũng đã hoàn thành, bây giờ chỉ còn vấn đề vận chuyển, đợi ba tháng sau chính thức tới Ma Biên bày trận, ngươi đến chủ trì là được!

Phương Nguyên lắc đầu, nói:

- Không cần, trận này là Dịch Lâu chủ đạo, vãn bối chỉ giúp đỡ Dịch Lâu bù đắp một khối mà thôi!

Vô Danh lão nhân nhìn Phương Nguyên một lát, bỗng nhiên nói:

- Dịch Lâu chủ đạo, thật sự không suy tính một chút?

Phương Nguyên vội khoát tay.

- Không cần, tất cả Dịch Lâu đều là Lão quang côn, vãn bối là người đã có vợ…

Vô Danh lão nhân thấy hắn nói đùa nhưng thái độ lại rất kiên định, liền hít sâu một hơi, nói:

- Tâm tính của tiểu nhi ngươi vẫn còn kém một chút, cái gì mà vợ không vợ, ngươi biết vì sao lão nhân gia ta lại sống lâu hơn những người khác không?

Phương Nguyên nói:

- Bởi vì ngươi có tu vi cao?

Vô Danh lão nhân khịt mũi xem thường.

- Bởi vì khi ta còn trẻ tuổi xấu trai, không có nữ nhân xem trọng ta!

Nghe hắn nói rất tự hào, Phương Nguyên cũng đành bất đắc dĩ tán thưởng một câu.

Vô Danh lão nhân thở dài, thái độ trở nên nghiêm túc, nói:

- Trận này không có ngươi không được, phải do ngươi chủ đạo, nhưng ta nói ba lần, nếu ngươi không đồng ý chuẩn bị, lão phu cũng không miễn cưỡng nữa, có điều trên sử sách thôi diễn trận này, ngươi đặt ngang hàng với Dịch Lâu, điều quan trọng là Cửu Thiên Hồn Viên trận trước đây vốn là Dịch Lâu diễn, nhưng bây giờ, một đạo trước đại trận thay đổi quá nhiều, đã không còn là Cửu Thiên Hồn Viên trận như trước, tên này, ngươi xem có nên đổi lại một tên khác không.

Đối với chuyện này, Phương Nguyên cũng không từ chối.

Trong mấy năm qua, hắn đã vì đại trận này mà bỏ ra quá nhiều tâm huyết.

Tuy rằng hắn không dự định chiếm lấy toàn bộ công lao, cũng không có ý định khi đại trận tuyên bố thành công, mượn nó hưởng thụ ánh mắt tán thưởng của người trong thiên hạ, nhưng chỉ lấy một cái tên, hắn vẫn rất tình nguyện. Sau khi suy nghĩ, hắn nói:

- Đây vốn là Tiên đạo đại trận, do Dịch Lâu diễn, sau đó vãn bối lại lấy ma đạo bù đắp, để hai đạo Tiên Ma hỗ trợ lẫn nhau....

Trầm ngâm một chút, hắn lại nói:

- Hãy gọi là Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận.

Vô Danh lão nhân nghe vậy, vỗ tay mà cười.

- Có thể!

Lúc này, trong tiểu lâu người trẻ tuổi nhút nhát kia đi ra, nói với Phương Nguyên.

- Tiên sinh, thu thập xong rồi.

Phương Nguyên gật đầu, cười đứng dậy, nói với Vô Danh lão nhân.

- Vãn bối phải đi rồi!

Vô Danh lão nhân cũng đứng dậy, cười nói:

- Tuy tuổi ngươi còn nhỏ, nhưng bắt đầu từ bây giờ ngươi không cần gọi ta là tiền bối đâu.
Bình Luận (0)
Comment