Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1653 - Chương 1654: Hắc Ám Ma Chủ (1)

Chương 1654: Hắc Ám Ma Chủ (1)
Người trẻ tuổi kinh tài tuyệt diễm, học thức uyên bác nói mình sắp chết rồi thì Phương Nguyên thật lòng đánh giá hắn.

Cùng người này thôi diễn mấy ngày, hắn đã vô cùng quen thuộc, giống như bạn thân, nhưng vào lúc này, hắn lại dùng loại ánh mắt hoàn toàn xa lạ đánh giá người đối diện. Người này thoạt nhìn chỉ trên dưới ba mươi tuổi, nhưng trên khóe mắt có nếp nhăn mái tóc xám trắng đã bán đứng tuổi tác của hắn. Hắn cũng giống Phương Nguyên, trên người chỉ mặc một áo bào đơn giản, không mang trang sức nhưng rất có khí chất, đứng ở nơi đó lẳng lặng cười, sắc mặt hơi tái nhợt, mơ hồ có thể thấy được hắc khí xuất hiên trên vầng trán.

Phương Nguyên nói:

- Ta nên gọi ngươi là Lang Gia Các chủ, hay Hắc Ám Tôn Chủ?

Người tuổi trẻ kia chỉ cươi cười, nói:

- Đều giống nhau!

. . .

. . .

Bạch phu nhân ngoài điện như dây đàn bị kéo căng, cả người đều mất đi khí lực.

Bạch Du Nhiên trợn to hai mắt, vẻ mặt mê man.

Dù là Phương Nguyên trong điện tuy nhận ra thân phận của người này nhưng cũng cảm giác có chút không chân thực.

Nhưng càng suy nghĩ, lại càng cảm thấy vốn nên như vậy.

Chẳng trách một Hắc Ám Ma Chủ vẫn xuất quỷ nhập thần, tung hoành ngang dọc, nhiễu loạn thế gian, bởi vì hắn biết trên đời này vô số bí ẩn nên tinh tế sàng lọc, bắn tên có chủ đích.

Chẳng trách trước sau từng có người giao thủ cùng hắn mấy lần vẫn không cách nào từ thần thông của hắn, đoán ra thân phận thật sự của hắn, bởi vì hắn vốn là người nắm giữ bí pháp thần thông nhiều nhất.

Chẳng trách gian tế Chung Lão Sinh của Tiên Minh có thể lấy Nhược Thủy Hóa Thần. . .

Chẳng trách hắn nói thiếu nợ hắn một món nợ ân tình.

Tuy người trên đời hoài nghi kẻ nào cũng chưa từng hoài nghi Lang Gia Các, bởi vì rất nhiều người tận mắt chứng kiến Lang Gia Các chủ trong một lần say rượu đi nhầm vào Ma uyên, bị Hắc ám ma tức cuốn đi, tất nhiên đã là người chết rồi.

Quan trọng hơn chính là, với tài năng của Lang Gia Các, sao Các chủ bọn hắn lại lấy một cái tên không văn hóa như Hắc Ám Ma Chủ?

. . .

. . .

Trong lòng nghĩ như vậy nên Phương Nguyên trở nên trầm mặc, qua rất lâu, mới nhẹ giọng nói:

- Ta sớm biết Hắc Ám Ma Chủ tuyệt đối không phải là người bình thường, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ là ngươi, ngươi là người mà bao nhiêu ngươi trong thế gian ước ao, xuất thân cao quý, tài tình vô song, vợ chồng tình thâm, con cái thông minh, ngươi được thế gian ưu ái nhiều như vậy sao lại nghĩ cách hủy diệt nhân gian.

Vào lúc này ngoài điện, Bạch Du Nhiên và Bạch phu nhân, mặt đã đầy nước mắt.

Bạch Du Nhiên cắn răng, nghĩ muốn đẩy cửa đi vào nhưng Bạch phu nhân lại kéo hắn lại, lắc lắc đầu.

- Không hay rồi, Đông Hoàng Sơn dẫn đầu chúng tu đã đến bên ngoài ngàn dặm. . .

Vào lúc này, xa xa có mấy tu sĩ Hóa Thần khí cơ cường đại từ xa chạy tới, chính là mấy người Ô Mộc tiên sinh, bọn họ muốn nói cho Bạch phu nhân lúc này Đông Hoàng Sơn đã suất lĩnh đại quân đánh tới, nhưng nhìn thấy vẻ mặt Bạch phu nhân thì lại nói không ra lời.

. . .

. . .

- Ta đã nói, không phải ta muốn hủy diệt nhân gian, ta nghĩ cách chữa trị bệnh của nhân gian này.

Chủ nhân Lang Gia Các cười, nói:

- Đại kiếp nạn không qua được, cũng vĩnh viễn không kết thúc, lần sau mạnh hơn lần trước, vì lẽ thế nếu không muốn nhân gian này cứ ba ngàn năm lại tuyệt diệt một lần, chỉ có để thay bằng một thế giới mới.

Phương Nguyên cẩn thận lắng nghe, những vẫn còn có chỗt không nghe rõ.

Hắn nhíu mày hỏi:

- Ngươi nói nhân gian có bệnh, nhưng nhân gian, có bệnh gì?

Lang Gia Các chủ cười nói:

- Rất đơn giản, nếu thế nhân đều biết đại kiếp nạn hàng lâm, cũng biết chỉ có mọi người đồng tâm nhất trí, mới có thể vượt qua đại kiếp nạn, vậy sẽ làm gì nếu có người làm chuyện ngược lại? Vì sao đại kiếp nạn ập lên đầu còn có người trốn ở bên ngoài, thờ ơ lạnh nhạt, vì sao đại kiếp nạn đã mạnh hơn trước vô số lần, nhân gian lại yếu hơn trước đây, nhưng vẫn còn có người liều mạng tiêu hao sức lực của chính mình?

Nụ cười trên mặt hắn có chút bất đắc dĩ.

- Chuyện đơn giản giống như ngươi, Nam Hải, Ma Biên, Yêu Vực, hay Dịch Lâu, ngươi lập nhiều như vậy công lao như vậy, vì sao một tia Tiên Nguyên cũng không có được?

Phương Nguyên trầm mặt, cũng không trả lời.

- Bởi vì lòng người vốn là như vậy.

Lang Gia Các chủ cũng không cần hắn trả lời, cười nói:

- Đại đạo viên mãn, thiếu nhân tâm, vì thế người ta vĩnh viễn không có cách nào chân chính phù hợp với đại đạo, không phải Đông Hoàng Sơn không biết công lao của ngươi, cũng không phải không biết thế gian này có hai Tiểu Thánh Sư, có lợi hơn chỉ có một Tiểu Thánh Sư. Tuy nhiên, vì đoạt thiên hạ, tất nhiên sẽ cản con đường của ngươi, ta đã thấy tên Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, kỳ thực hắn là một người rất đơn thuần, theo tính các ngươi có thể trở thành bằng hữu. Nhưng trên thực tế, lúc các ngươi chưa từng thấy nhìn thấy nhau dã phải trở thành kẻ thù sinh tử, chỉ có thể một người sốn, ngươi nói, đây không phải là bệnh thì là gì?

Bỗng nhiên Phương Nguyên có chút hiểu được câu nói "Nhân gian có bệnh" của Lang Gia Các chủ.

Trong hành trình của hắn đã gặp nhiều chuyện khiến hắn thất vọng phẫn nộ, thậm chí tuyệt vọng.

Thậm chí từng mấy lần, đạo tâm hắn suýt chút nữa tan vỡ, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ.

Bởi vậy, hắn cũng chỉ có thể trả lời.

- Nhân tâm vốn là như vậy!

Lang Gia Các chỉ cười nói:

- Vốn là như vậy, không có nghĩa là nên như vậy!

Phương Nguyên lại trầm mặc, một lát sau mới hỏi ra một vẫn vấn đề nghi hoặc:

- Ngươi thật sự xem hiểu Đạo Nguyên Chân Giải.

- Đương nhiên ta hiểu Đạo Nguyên Chân Giải.
Bình Luận (0)
Comment