Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1655 - Chương 1656: Nói Lời Từ Biệt (1)

Chương 1656: Nói lời từ biệt (1)
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lang Gia Các chủ, Phương Nguyên đột nhiên cảm thấy có chút hoang đường.

Hắc Ám Ma Chủ lựa chọn hắn làm truyền nhân?

Ngẫm lại những chuyện trước đây Phương Nguyên đã từng đối mặt với hắn, thậm chí vô số kế hoạch của hắn đều bị Phương Nguyên phá hỏng. Những dị biến ở Việt Quốc Ma Tức Hồ, sau đó Phương Nguyên cũng mơ hồ hiểu rõ, kỳ thực chính thủ tọa Chung Lão Sinh Động Minh Đường của Tiên Minh cố ý an bài, làm cuộc kiểm tra liên quan tới Hắc ám ma tức, mà kiểm tra, bị hắn cho hủy diệt.

Sáu kỳ thi lớn thì Huyết sứ giả dưới trướng hắn đến làm rối, cũng Phương Nguyên liên thủ với sáu vị bạn tốt, chém rớt hắn!

Nam Hải Long Tích thì hắn mượn Long Tích với kế hoạch mở ra lối đi đại kiếp nạn, bị Phương Nguyên làm hỏng. . .

Bố trí sắp xếp vô số người ám sát Phương Nguyên ở Ma Biên, lại bị Phương Nguyên chém giết vô số.

Thậm chí trong Đại Tự Tại Thần Ma Cung, khoảng cách đến thành công rất gần cũng bị Phương Nguyên ngăn cản.

Cho dù ở góc độ nào, hắn đều không có lý do chọn Phương Nguyên làm truyền nhân.

Hai người gọi là kẻ thù sống còn còn tin được!

Nhưng hôm nay, hắn lại muốn chọn Phương Nguyên trở thành truyền nhân của hắn?

Vô số ý nghĩ không thể hiểu được trào dâng trong lòng Phương Nguyên, cực kỳ hoang đường.

Nhưng những điều không giải thích được, một số ý nghĩ phức tạp thần bí dấy lên trong lòng hắn, qua mấy ngày hợp tác, hắn thực sự có chút bị thuyết phục bởi tài năng và kiến thức uyên bác của Lang Gia Các chủ. Dường như người này cũng nhìn thấy điều gì đó rất giống hắn, những điều đó về mặt lý trí, sự điên cuồng sâu trong nội tâm không cách nào ngăn chặn được.

. . .

. . .

- Coong.. .

Ngay vào lúc này, ở bên ngoài Lang Gia Các truyền đến một chuông thật lớn.

Tiếng chuông trong trẻo rõ ràng, rung chuyển khắp thiên địa, truyền vào Lang Gia Các.

Xa xa trong hư không, bỗng nhiên có mây đen cuồn cuộn vọt tới, bao phủ khắp bốn phía Lang Gia Các. Trong mây đen vô tận kia, có thể nhìn thấy rất rất nhiều Tiên binh Tiên tướng, đại tu mạnh mẽ, mỗi người đằng đằng sát khí, che đậy nhật nguyệt, làm cho mặt trời chiếu rọi trong Lang Gia Các trở nên ảm đạm, một loại bi thương mà áp lực nặng nề, trải rộng trên không Lang Gia Các.

Người của Đông Hoàng Sơn đã đến.

Trên dưới Lang Gia Các nghe được một tiếng tiếng chuông, đột nhiên hoàn toàn đại loạn, vô số nhân mã được điều động, tuôn ra từ các nơi thanh tĩnh hội tụ thành từng dòng lũ, tuôn thẳng tới ngoài Lang Gia Các, đại trận nhanh chóng mở ra, hình thành từng đạo linh quang ngang qua phía chân trời, giăng khắp nơi, bao phủ toàn bộ Lang Gia Các. Lang Gia Các thanh tĩnh vô số năm lúc này như tỉnh lại.

- Chuẩn bị chiến đấu!

Mà ở ngoài điện Bạch phu nhân vô cùng tuyệt vọng, nàng nghe tiếng chuông kia, bỗng nhiên vung tay áo lau đi nước mắt trên mặt, hai mắt đỏ chót, sau đó tỉnh táo nói một tiếng, nhẹ nhàng giơ tay lên, trên tiểu lâu sâu trong Lang Gia Các đột nhiên có một thanh tinh kiếm màu trắng phá lầu mà ra, bay vào trong tay nàng, nàng cầm trong tay xoay người đi ra ngoài Lang Gia Các.

Từ đầu đến cuối, nàng không có can đảm đẩy cánh cửa kia ra, nhìn thấy người nói chuyện với Phương Nguyên trong Thiên điện.

Mà Thiếu chủ Bạch Du Nhiên Lang Gia Các cũng nghiến răng, rút ra kiếm trên eo chính mình, bước nhanh đuổi theo mẹ của hắn.

Mà sau lưng bọn họ, trên nhà nhỏ đỏ thắm đang có một cô gái mặc váy đỏ, hốt hoảng nhìn theo bóng lưng hai mẹ con kia, nàng chính là người được Bạch phu nhân Lang Gia Các chọn làm bạn đời cho Bạch Du Nhiên. Để Bạch Du Nhiên mau chóng kết hôn, Bạch phu nhân hết sức chăm chú, nàng thật sự chọn lựa ra một cô gái thích hợp, chỉ chờ Bạch Du Nhiên đồng ý.

Còn đối với cô gái này mà nói, nàng chỉ có thể nhìn Bạch Du Nhiên từ xa, trước giờ không dám nghĩ có thể gả cho hắn, không dễ dàng gì thay đổi được vận mệnh, lại không nghĩ rằng sẽ gặp phải tình cảnh như vậy, nhìn dáng dấp Bạch Du Nhiên theo mẫu thân hắn ra ngoài, nàng cảm thấy vô cùng sợ hãi, do dự vài lần, bỗng nhiên nhấc lên một cây thiết thương, đuổi theo ra ngoài.

. . .

. . .

- Nếu biết bản thân không còn nhiều thời gian, vì sao không thừa dịp còn lại chút thời gian cuối cùng nói lời từ biệt vợ con?

Phương Nguyên quay đầu nhìn ra ngoài điện, thấp giọng nói:

- Sao mấy ngày cuối cùng lại đến tìm ta?

Lang Gia Các chủ cười có chút không tự nhiên, hắn liếc mắt nhìn ngoài điện, khe khẽ lắc đầu, nói:

- Vốn là cho rằng thời gian đủ để nói lời từ biệt cùng nàng, nhưng việc truyền đạo của ta xuống vẫn quan trọng hơn, vì thế mới tới tìm ngươi.

Hắn cười có chút tự giễu:

- Có lẽ trên người ta cũng có bệnh nhân gian, quá cố chấp!

Phương Nguyên nhìn hắn, bỗng nhiên nói:

- Ta không thể kế thừa con đường của ngươi!

Hắn trả lời rất nghiêm túc, như sợ bị đối phương hiểu lầm, trầm giọng nói:

- Con đường đi của ta và ngươi không giống nhau, từ nhỏ ta nghĩ mượn con đường tiên tử thoát khỏi nghèo đói cơ hàn, sau đó có con đường tu hành, cũng chỉ muốn trở nên mạnh hơn một chút, có thể nắm giữ vận mệnh của mình. Nhưng sau đó, ta ý thức được trời có đại kiếp nạn, không cách nào chỉ lo cho bản thân mình, cho nên ta muốn đối kháng đại kiếp nạn, không tránh né trách nhiệm, sau đó. . . Ta chỉ muốn đón người trong lòng mình từ trên trời trở về!
Bình Luận (0)
Comment