Chương 1658: Binh đánh Lang Gia Các (1)
Mà ở bên cạnh hắn, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, ba đại trưởng lão đứng trước sau trái phải.
Trước giờ Đông Hoàng Sơn vốn ít người, đặc biệt là một đời sơn chủ Đông Hoàng Sơn đã vẫn lạc ngàn năm trước ở Côn Luân Sơn, bởi vậy kể cả truyền nhân, người thủ sơn cùng ba vị trưởng lão cũng chỉ có bốn người, nhưng bốn người này ai cũng đều là cao thủ hàng đầu. Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn Thủ là người hầu chủ đời trước Đông Hoàng Sơn, bây giờ đã là tu sĩ cảnh giới Hóa Thần thế gian đừng đầu
Không kém gì các chủ Thánh địa, sợ cũng không kém bao nhiêu.
Mà ba vị trưởng lão Đông Hoàng Sơn tuy thấp bé hơn cũng đều ở cảnh giới Hóa Thần, khí tức khủng bố.
Mà ngoài bốn người bọn họ lại có hai đại Tiểu Thánh Trung Châu, mười hai nhân kiệt, những người này đều là kinh tài tuyệt diễm trong thế hệ trẻ cùng trang lứa, bản lãnh khá lợi hại, giống như hai vị Tiểu Thánh Trung Châu, với tài nguyên ở Tiên Minh và được Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn chỉ điểm cho, một thân tu vi hầu như đã vượt qua các cha chú bọn họ, đủ để bước vào hàng ngũ cao thủ đứng đầu thế gian.
Thậm chí ở xa hơn còn có ba mươi hai cao thủ Cổ tộc Trung Châu, như một đội quân lớn đi theo sát phía sau, ngoài bọn họ ra còn có ba vị lão quái lánh đời dẫn đầu tiên quân U Châu, còn có một nhánh Tiên quân của Yêu Vực, số lượng đông đúc, không dưới vạn người, mỗi một người đều có tu vi không tầm thường, như một vùng mây đen to lớn, từ xa mà đến, vắt ngang bên ngoài núi Lang Gia Các.
Đây là nơi tụ tập vô số cao thủ trong thiên hạ, thực lực tổng hợp lại vượt xa sức mạnh của thánh địa.
Mà hiện tại, thực lực như vậy lại không chút khách khí, trực tiếp phong tỏa trước cửa Lang Gia Các, không để ý tới bộ mặt.
- Coong.. .
Tiếng chuông lại nổi lên, vang ba tiếng.
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn ngồi trên mây, lạnh lẽo âm trầm mở mắt.
Khi hắn vừa mới đến trước núi Lang Gia Các đã từng nói, nếu sau ba tiếng chuông vang lên, sẽ dẫn binh tấn công núi.
Đường đường thánh địa Lang Gia Các, cũng không quan tâm chút nào chỉ muốn mạnh mẽ tấn công.
Mà lúc này, chúng tu xung quanh đều mở to mắt hưng phấn, bọn họ đi theo Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, kỳ thực cũng không được nghe giải thích cặn kẽ, chỉ biết lần này đi theo Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đến bắt giết Hắc Ám Ma Chủ, còn muốn tấn công Lang Gia Các, bọn họ cũng không quan tâm, thiên hạ có bảy đại thánh địa, cao cao tại thượng quá lâu, công phá cũng không có gì ghê gớm.
Nhìn trong tình hình chung, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn thu phục các nơi, dương danh thiên hạ, có thể nói là quy tâm vạn chúng, nhưng duy nhất không có người trong Lục đại Thánh địa, dựa theo khuynh hướng này, dù có tấn công Lang Gia Các, cũng không có gì.
Dù sao, Lang Gia Các ở trong bảy Đại thánh địa, làm cho người cảm giác có thực lực yếu nhất.
Lang Gia Các chủ từ lúc ngàn năm trước, đã cùng mấy người sơn chủ Đông Hoàng Sơn chết trong trận đại kiếp nạn, mà Lang Gia Các chủ đời này là công tử bột, vừa vô học lại kiêu căng tự mãn, tu vi yếu nhất trong chủ các Thánh địa, làm việc cũng hoang đường nhất, hơn nữa sớm có truyền thuyết nói hắn trong lúc hồ đồ ở Ma Biên đã bị Hắc ám ma tức cuốn đi, hài cốt không còn, bây giờ thiếu chủ nhân Lang Gia Các chưa trưởng thành, chỉ còn một người phụ nữ là Bạch phu nhân khổ sở chống đỡ đại cục mà thôi.
Đã như vậy, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn muốn khai đao Lục đại Thánh địa, Lang Gia Các lại rất thích hợp.
Chỉ cần tiêu diệt một phương thánh địa thì năm đại thánh địa khác cũng không còn đáng sợ.
Giống như năm đó Phương Nguyên ở Yêu Vực, tụ tập Yêu binh trăm năm, tiêu diệt một phương yêu mạch, những người trước đây một mực cung kính thập đại yêu mạch, quyền sinh quyền sát trong tay giết chết đám người Yêu Vương, lá gan cũng lớn lên, có can đảm lại tiêu diệt mấy đại yêu mạch khác.
Bây giờ liền có rất nhiều thế gia, ôm tâm tư này.
Một khi tiêu diệt Lang Gia Các, nơi cất giấu vô số bí pháp trở thành vật vô chủ, đến khi đó mọi người chiếm được một phần, không phải nền tảng của bọn họ sẽ tăng vọt sao?
. . .
. . .
Khi tiếng chuông vang lên, trong mắt mọi người sát ý tăng vọt, uy nghiêm đáng sợ, chỉ cần một lời không hợp liền tấn công Lang Gia Các.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên từ chân trời truyền đến một tiếng hét lớn:
- Truyền nhân Đông Hoàng Sơn, từ khi hình thành bảy đại Thánh địa đến nay, chưa từng đối mặt với binh đao, chỉ liên hợp người trong thiên hạ đối kháng đại kiếp nạn, đặc biệt lúc đại kiếp nạn sắp giáng lâm như bây giờ, ngươi lại muốn vào lúc này phá vỡ thông lệ, chỉa kiếm về phía Lang Gia Các, để những sinh linh Thiên Nguyên vất vả ngưng tụ lần thứ hai rơi vào khổ sở chinh phạt cảnh giới?
Giọng nói hùng hồn, truyền đến rung động khắp nơi.
Không ít tu sĩ tâm thần chấn động, cùng nhau quay đầu nhìn sang, trong lòng trầm xuống.
Chỉ thấy một đoàn tiên vân, lướt không mà đến, ở trên mây có thể thấy được chủ các Thánh địa như Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh, Cửu Trùng Thiên, Tẩy Kiếm trì, Vong Tình Đảo, chắp tay mà đứng, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ nghiêm túc, xuất hiện mang theo tiên uy vô tận.
- Để Thiên Nguyên rơi vào khổ sở chinh phạt cảnh giới?
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nhìn thấy bọn họ vẫn chưa mở miệng nói chuyện, nhưng người thủ sơn ở phía trước hắn, lại bước ra trước, khinh thường nói:
- Tiên Minh các ngươi còn có mặt mũi nói ra một câu này, không phải Tiên Minh các ngươi làm chuyện không tốt, để Hắc Ám Ma Chủ nhảy nhót tưng bừng, sinh ra bao nhiêu chuyện? Thậm chí cũng có gian tế trong Tiên Minh các ngươi cấu kết với hắn, điều này hoang đường biết bao, Đông Hoàng Sơn ta bây giờ đến đây chỉ vì để thu dọn hỗn loạn do Tiên Minh các ngươi gây ra.
Trên mây, Thiên Khôi Thánh nhân nghe vậy sắc trở nên ảm đạm mấy phần.