Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1699 - Chương 1700: Ma Ngẫu Chuyển Sinh (1)

Chương 1700: Ma Ngẫu chuyển sinh (1)
Nàng cười tới mắt híp lại, nhìn về phía Phương Nguyên nói:

- Ngươi nói, nhân gian như vậy có được xem là Tiên giới không?

Phương Nguyên trầm mặc, khí cơ xung quanh có chút nặng nề.

Hắn nhớ tới việc Hắc Ám Ma Chủ từng nói tới việc tái tạo Tiên giới ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung.

Thì ra là thế, hắn muốn cải tạo nhân gian thành Tiên giới.

Thời thượng cổ, trong giới tu hành có câu nói, phi thăng Tiên giới đại biểu cho độ cao cùng cảnh giới của con người.

Chẳng qua thời điểm kia là một người phi thăng!

Hiện giờ Hắc Ám Ma Chủ này lại muốn dẫn cả Thiên Nguyên phi thăng.

….. thật là can đảm!

- Hắn thành công sao?

Phương Nguyên hừ lạnh một tiếng, trầm giọng hỏi.

Lữ Tâm Dao nở nụ cười nói:

- Đương nhiên thành công, ngươi xem ta không phải sao?

Sắc mặt Phương Nguyên như thường, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện sát khí.

Hiện giờ Lữ Tâm Dao quả thật như một tác phẩm thành công, nếu thật sự như thế hắn sẽ không để Lữ Tâm Dao sống sót.

Nhưng lúc này dường như Lữ Tâm Dao nhìn ra được suy nghĩ của hắn, nói:

- Nhưng ta dù sao cũng khác, người khác không thể học theo ta, cho nên hắn không thể xem như thành công. Hắn vẫn luôn thôi diễn một loại công pháp có thể khiến con người hoàn toàn thành Tiên, nghe hắn nói đã tìm được một chút linh cảm trên người ta, cũng xem như thành công hơn nửa. Nhưng đáng tiếc hắn không có nhiều thời gian, cho nên muốn tìm người tiếp tục giúp hắn thôi diễn, ta vốn đang suy nghĩ là ai có bản lĩnh lớn như vậy, hiện giờ xem ra ngoại trừ ngươi sẽ không có ai?

- Thành Tiên?

Phương Nguyên thấp giọng quát:

- Đây là thành Ma!

Lữ Tâm Dao đứng trên hành lang, khinh thường nói:

- Nếu trên đời không có Tiên, vậy Ma không phải Tiên sao?

Phương Nguyên căn bản không muốn trả lời, ánh mắt hắn ngưng đọng nhìn mấy điển tịch trên thư án.

Hắn nghĩ nếu điển tịch này bị truyền ra ngoài sẽ gây ra hậu quả như thế nào….

Người bên ngoài chính là ở trong Địa Cung trên Tuyết nguyên, cho dù đại kiếp nạn tới trước mắt cũng sẽ có người lẩn trốn không ra!

Nếu bọn họ đã biết sự tồn tại của điển tịch này…

- Chẳng lẽ ngươi muốn hủy diệt chúng?

Lữ Tâm Dao lạnh lùng nhìn Phương Nguyên, đột nhiên cười nói:

- Ngươi quả nhiên vẫn mang bộ dạng khiến người ta chán ghét, còn kém hắn xa. Khi hắn rời đi ói, nếu ngươi thấy được điển tịch này nhất định sẽ lo lắng bị lưu truyền ra ngoài, kéo theo hậu quả sau đó, cho nên hắn còn dặn ta phải dẫn ngươi đi xem một thứ khác…

Nàng nói xong liền cười thần bí, nói:

- Hắn nói, sau khi ngươi xem được nhất định sẽ thay đổi chủ ý!

- Dẫn ta đi?

Nghe lời nói của Lữ Tâm Dao, Phương Nguyên lạnh giọng hỏi.

Hắn quả thật muốn huỷ diệt điển tịch này, bởi vì nếu mấy thứ này truyền ra ngoài, rất có thể tạo nên ảnh hưởng cực kỳ lớn với thế gian. Nhưng nếu Hắc Ám Ma Chủ đã đoán được khi hắn nhìn thấy sẽ nảy sinh ý niệm huỷ diệt, vậy chắc chắn hắn sẽ để lại một số chuẩn bị phía sau. Lữ Tâm Dao nói Hắc Ám Ma Chủ muốn nàng dẫn hắn đi nhìn một số thứ, vậy cứ đi xem thử, hắn cũng muốn xem chuyện Hắc Ám Ma Chủ nói có thật sự vô căn cứ không.

Lữ Tâm Dao cười rất đắc ý, trôi lơ lửng trong hắc ám.

Mèo trắng lạnh lùng đánh giá tất cả Ma Tức xung quanh, ánh mắt bình tĩnh, mang theo chút phiền chán, mà Phương Nguyên còn nhìn ra được một chút hoài niệm từ trong phiền chán này, thực là kỳ lạ.

Giao Long lại vô cùng nhát gan, móng vuốt nắm chặt góc áo Phương Nguyên, đi theo phía sau, hai mắt gian tà nhìn vòng eo lắc lư của Lữ Tâm Dao khi đi về phía trước, không biết nghĩ tới cái gì, cười một tiếng, mặt đỏ bừng.

- Chính là chỗ này, ngươi hãy nhìn rõ đi!

Lữ Tâm Dao mang theo Phương Nguyên đi lại trong Ma Tức Hồ một lúc lâu, tiện tay phá giải mấy cấm chế, cuối cùng đi tới một trấn nhỏ bên ngoài, trong một sơn cốc vô cùng bí ẩn, cười dài, tay chỉ về phía trước, ngầm có ý châm chọc.

Phương Nguyên ngừng lại, nhất thời cứng người.

Chỉ thấy trong núi trống rỗng, ở giữa sơn cốc có một Nê Ngẫu cao mấy trượng, Nê Ngẫu này được đắp nặn vô cùng sống động, vừa nhìn thấy liền khiến người ta cảm giác như vật còn sống, trên người mang theo một loại khí cơ âm u dày đặc, Ma Tức Hắc Ám vô tận xung quanh chậm rãi xoay tròn, hình thành một phương, dường như Nê Ngẫu này là trung tâm của Ma Tức Hồ.

- Độ kiếp Ma Ngẫu?

Phương Nguyên nhìn thấy Nê Ngẫu này, ánh mắt nhất thời cứng đờ.

Hắn không xa lạ với Nê Ngẫu như vậy, trong Ma Tức Hồ ở Việt Quốc cũng có một cái tương tự.

Loại Nê Ngẫu này được nhân gian gọi là Độ Kiếp Nê Ngẫu, bọn chúng tồn tại đều có lai lịch. Kiếp trước, mỗi khi đại kiếp nạn buông xuống trong thiên địa liền tàn sát bừa bãi khắp nhân gian, cho dù vượt qua đại kiếp nạn cũng có vô số Ma Tức Hắc Ám phiêu đãng trên thế gian, vô tận Ma Vật hồi sinh quấy nhiễu khắp nơi, bởi vậy liền có cao nhân thế gian khổ tâm thôi diễn, nghĩ ra một phương pháp giải quyết Ma Tức này.

Bọn họ mượn dùng một vài di hài của tiền bối đại tu luyện thành Ma Ngẫu này, đặt nó đứng ở một chỗ.

Lại mượn dùng đại trận và cấm chế khiến Ma Tức Hắc Ám tụ tập lại đây, trấn áp tại một chỗ cố định để chúng không tràn ra ngoài, đây là nguồn gốc ra đời của Ma Tức Hồ. Có Ma Tức Hồ, Ma Tức Hắc Ám sẽ không thể tuỳ tiện tác loạn, thậm chí trở thành nơi thí luyện của Tiên môn.
Bình Luận (0)
Comment