Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1700 - Chương 1701: Ma Ngẫu Chuyển Sinh (2)

Chương 1701: Ma Ngẫu chuyển sinh (2)
Xét về nguồn gốc cùng tác dụng mấy vạn năm nay, sự xuất hiện của Độ Kiếp Nê Ngẫu tạo ra tác dụng cực lớn đối với thế gian.

Đương nhiên Độ Kiếp Nê Ngẫu này cực kỳ thần bí, bởi vì bọn họ vốn là do di hài của tiền bối đại tu luyện thành. Có người nói Anh Linh của những Nê Ngẫu không tiêu tan, ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện rất nhiều chuyện lạ, nghe xong không biết là thật hay giả lại khiến người ta tóc gáy dựng đứng.

Phương Nguyên cũng từng gặp một lần.

Lúc trước ở Ma Tức Hồ Việt Quốc, hắn từng đi tới giải đất trung tâm ở Ma Tức Hồ Việt Quốc cùng Lạc Phi Linh, cũng gặp phải việc Ma Ngẫu có linh. Ma Ngẫu kia không những sinh ra linh tính, thậm chí còn dụ dỗ hắn và Lạc Phi Linh, muốn bọn họ trở thành truyền nhân.

Đương nhiên hắn và Lạc Phi Linh tâm chí hơn người, phá mở ảo giác, không bị rơi vào bên trong, nhưng Lữ Tâm Dao Bách Hoa Cốc lại khác, trở thành truyền nhân của Ma Ngẫu, nắm giữ một loại thần thông quỷ dị lại khủng bố, trước sau gặp phải không ít chuyện phiền toái. Hiện giờ Lữ Tâm Dao biến thành bộ dạng quái dị này sợ là cũng liên quan tới việc có được truyền thừa lúc trước…..

- Hắn cho ta xem Độ Kiếp Nê Ngẫu làm cái gì?

Phương Nguyên ngưng thần đánh giá Nê Ngẫu này, càng xem càng quỷ dị, không nhịn được thấp giọng hỏi.

Nụ cười Lữ Tâm Dao mang theo chút mỉa mai, thản nhiên nói:

- Thế nhân các ngươi luôn coi thường hắn, nghĩ hắn hô mưa gọi gió, làm rất nhiều chuyện nhưng chưa một lần thành công. Trên thực tế các ngươi đã quá coi thường hắn, sau Đại Tự Tại Thần Ma Cung hắn đã gần thành công, hắn đã có cơ hội truyền công pháp mình thôi diễn ra cho nhân gian, cũng có cơ hội xúc động đại kiếp nạn buông xuống sớm, sở dĩ cuối cùng hắn bị các ngươi bức tới đường cùng chính là vì hắn nhất thời thay đổi chủ ý….

Trong lòng Phương Nguyên trầm xuống, quay đầu nhìn về phía Lữ Tâm Dao.

Hắn không nhìn ra trong lời nói của Lữ Tâm Dao có ý gì, bởi vậy sau khi trầm mặc một lúc lâu chỉ có thể hỏi:

- Vì sao hắn lại thay đổi chủ ý?

Lữ Tâm Dao lạnh giọng cười nói:

- Ta đã đưa ngươi tới nơi này, nếu ngươi không tự mình nhìn ra, vậy không xứng hỏi tới vấn đề này!

Phương Nguyên lạnh lùng nhìn nàng một cái, quay đầu nhìn về phía Ma Ngẫu kia.

Tâm trí hắn khẽ ổn định, trong mắt huyễn hoá ra một chút phù văn, bên trong ẩn chứa lôi quang.

Từ sau Thiên Đạo Hóa Thần, cảnh giới của Phương Nguyên đã tăng mạnh, hắn mượn nhờ Thất Tinh Đài ở Dịch Lâu ngộ đạo thời gian dài, lại ngao du trong pháp tắc thiên địa, tuy hiện giờ không có Thất Tinh Đài, nhưng lĩnh ngộ của hắn đối với Thiên Công, cùng pháp tắc thiên địa nắm giữ trong tay cũng khiến hắn có một loại năng lực khám phá Căn Nguyên thế gian, hiện giờ hắn khởi động năng lực này, quyết tâm xem tới tận cùng.

Tuy rằng ngoài miệng Lữ Tâm Dao mỉa mại, nhưng hiện giờ thấy bộ dạng của Phương Nguyên cũng nhất thời kinh hãi.

Nàng vốn không phục Phương Nguyên, loại không phục này xuyên suốt khắp cuộc đời nàng, cho dù lúc biết Hắc Ám Ma Chủ tính toán tìm Phương Nguyên làm truyền nhân, nàng cũng vẫn không phục. Nhưng hiện giờ thấy khí cơ trên người Phương Nguyên, nàng cũng phải kinh hãi, nàng cảm thấy mình không thể nhìn thấu hắn, nhưng có thể cảm giác được trên người Phương Nguyên có một loại ý cảnh khiến nàng không dám dễ dàng xúc động.

- Hắn chỉ là một tên chăn bò nghe trộm bên ngoài Tiên Vực, hiện giờ… hiện giờ sao lại….

Trong lòng vừa ghen ghét vừa thù hận, nghiến răng kêu ken két.

Phương Nguyên không biết suy nghĩ trong lòng nàng, chỉ ngưng thần nhìn Ma Ngẫu kia, sắc mặt dần dần xảy ra biến hóa.

Dưới ánh mắt hắn, tầng tầng hư không bị phá mở, hắn rốt cục thấy được một số thứ.

Thùng thùng, thùng thùng, thùng thùng.

Mơ hồ có tiếng tim đập truyền ra từ trong cơ thể Ma Ngẫu kia.

Một biến hóa được che giấu kỹ càng, tuyệt đối không muốn người khác phát hiện nhất thời rơi vào trong đáy mắt Phương Nguyên.

Bỗng nhiên Phương Nguyên nhìn thấy trong cơ thể Ma Ngẫu kia rốt cục có chút ý thức không thể kiềm chế, không phải bộ dáng làm bộ như ngủ say, đột nhiên mở mắt ra nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt hai người giao nhau, nháy mắt mặt Phương Nguyên tràn ngập hàn ý.

Ma Ngẫu này lại sống!

Không giống với khối Ma Ngẫu hắn gặp được trong Ma Tức Hồ Việt Quốc, chính là ý thức thức tỉnh nhưng thân thể đã chết, cho nên hắn chỉ có thể tìm kiếm truyền nhân, muốn mượn thân xác truyền nhân xuất hiện lại trong thế gian. Nhưng vào lúc này, khối Ma Ngẫu Phương Nguyên nhìn thấy lại còn sống, hắn giả trang thành bộ dạng đã chết, che giấu ý thức của mình, giống như rắn đang ngủ đông, chờ tới lúc thức tỉnh!

- Meo….

Mèo trắng cũng như phát hiện gì đó, đột nhiên lông mao dựng đứng.

Giao Long đi theo phía sau Phương Nguyên cũng bị hù nhảy dựng, kêu lên:

- Đừng động!

- Chính là cái đó?

Phương Nguyên bỗng nhiên chuyển hướng về phía Lữ Tâm Dao, lớn tiếng quát.

Lữ Tâm Dao vốn cố ý làm khó dễ Phương Nguyên mới để hắn tự mình tới xem, không ngờ hắn lại thật sự nhìn ra, sắc mặt cũng khẽ biến, trầm giọng nói:

- Đúng vậy, đây là nguyên nhân hắn không đi ra một bước kia, bởi vì hắn thấy được tai hoạ ngầm này, hắn nghĩ muốn nhân gian phi thăng trở thành Tiên giới, chứ không phải sáng tạo nên một Thần giới cho bọn quái vật này, cho nên vào thời điểm sắp thành công hắn lại lùi bước. Hắn về tới Lang Gia Các chờ đợi số mệnh của mình, lại quyết định để điều này lại cho ngươi!
Bình Luận (0)
Comment