Chương 1708: Ngươi bị thương. (1)
Sau đó hắn xác định lời nữ nhân này là thật.
Điều này khiến lòng hắn trầm xuống.
Nếu đây là thật, hoặc nếu không xác định chắc chắn đây là giả thì không thể mạo hiểm.
Hắn không biết hiện giờ bên ngoài có thực sự tồn tại một lời nguyền như vậy hay không, nhưng hắn không thể đánh cược, cả Thiên Nguyên này cũng không thể. Nếu hạo kiếp lại buông xuống Côn Lôn Sơn lần nữa, như vậy cả thiên hạ đều sẽ phải chuẩn bị chịu chết.
Nhưng việc này chỉ có một mình hắn có thể gánh vác sao?
Nếu nói đây là nhân quả, như vậy nhân quả này cũng thật quá nặng nề.
Hắn xưa nay vô cùng quyết đoán, nhưng lúc này hắn lại không dám dễ dàng quyết đoán.
- Khách khách….
Lúc này Phương Nguyên còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ, đột nhiên xung quanh truyền tới thanh âm biến hoá cực kỳ nặng nề.
Ma Vật Hắc Ám xung quanh đột nhiên xao động, vừa có chút hưng phấn, lại có chút hoảng sợ chạy khắp bốn phía.
Cho dù là Phương Nguyên cũng nhận ra sự biến hóa, hắn lạnh lùng nhìn lại liền thấy đại trận xung quanh Ma Tức Hồ như bị sức mạnh vô cùng lớn xâm nhập, đang lung lay sắp đổ. Một lát sau, tiếng đổ nát vang lên, xuất hiện một lỗ hổng, giống như thuỷ triều ầm ầm chạy về lỗ hổng, khiến lỗ hổng càng thêm lớn.
Giống như núi lửa bùng nồ, tất cả Ma Tức Hắc Ám cuồn cuộn khởi động, khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.
- Ma Tức Hồ này, muốn bùng nổ!
Phương Nguyên kinh ngạc ngẩng đầu, liền hiểu được vì Ma Ngẫu trong Ma Tức Hồ bị chém khiến cả nơi này mất đi khống chế, đại trận bên ngoài căn bản không thể ngăn cản Ma Tức này, tựa như núi lửa sắp bùng nổ, không thể ngăn cả.
Từ khi hắn gặp chuyện này ở Ma Tức Hồ Việt Quốc đã biết nó lợi hại.
- Đi thôi!
Trong thời gian ngắn cũng không thể nghĩ gì nhiều, hắn xoay người phi thân lên hư không trên hồ.
Thân hình xuyên qua hư không vô tận đi tới trước miếu thờ Hắc Ám Ma Chủ lưu lại, bàn tay Phương Nguyên nhấn một cái liền lôi Cóc Lôi Linh ra ngoài, há to miệng nuốt lấy miếu nhỏ kia, chỉ chừa lại một đỗng hỗn độn ở chỗ đó.
Hắn biết miếu thờ nho nhỏ này chính là truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ lưu lại.
Trong này có phương pháp “Thăng Tiên” hắn thôi diễn ra, cũng có một vài bí mật hắn nắm giữ, nếu những bí mật này được truyền ra ngoài sẽ khiến thiên hạ đại loạn, bất lợi cho việc độ kiếp. Lúc trước hắn thầm nghĩ huỷ diệt hết mọi thứ là xong chuyện, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể thu xếp mọi thứ cẩn thận, không thể để chúng bị huỷ trong Ma Tức Hồ.
Tuy rằng hiện giờ hắn chưa quyết định có đi con đường của Hắc Ám Ma Chủ hay không, nhưng hắn không dám mạo hiểm.
Hắn không xác định, thật sự tới thời điểm tuyệt vọng, trong này có phải chỉ có một con đường duy nhất hay không?
- Khi ngươi muốn ta nhìn thấy truyền thừa ngươi lưu lại, đã nghĩ tới tất cả những chuyện này sao?
Trước khi cả Ma Tức Hồ hoàn toàn vỡ nát, Phương Nguyên quay đầu lại nhìn thoáng qua, cúi đầu thở dài, trốn vào trong trời cao.
Khoảnh khắc hắn rời đi, cả Ma Tức Hồ giống như pháo hoa bùng nổ trên mặt đất U Châu.
Thanh âm lan truyền ba trăm dặm, cả thiên hạ kĩnh hãi.
Phương Nguyên cúi đầu hít sâu một hơn, ngẩng đầu nhìn hư không, ánh mắt có chút nặng, có chút mê mang.
U Châu bắc Hồn Hà Quận vốn là một quận huyện tầm thường, khá yên lặng, thậm chí người tu hành cũng rất ít khi đến đây. Nhưng vào sáng sớm một ngày, trong khi đa số người còn chưa tỉnh dậy từ trong mộng, chợt nghe một tiếng nổ lớn, đất núi rung chuyển, bên ngoài ba trăm trượng, một Ma Hắc Hồ nháy mắt vỡ tung, khói đen từ bên trong trào ra, đồng thời còn có vô số yêu ma hình người chạy ra từ trong đó, vô cùng đáng sợ, theo khói đen kia tản ra khắp bốn phương tám hướng.
Trong phạm vi ba ngàn dặm, tất cả người tu hành đều bị kinh động, vội vàng nhảy lên giữa không trung xem xét, liền thấy Ma Tức Hồ vốn yên tĩnh nay đã chia năm xẻ bảy, Ma Tức Hắc Ám cuồn cuộn dũng mãnh tuôn ra khắp nơi, sắc mặt liền đại biến, có người tu vi cao vội vàng chạy tới xem xét, tu vi thấp đều tới thông báo cho Tiên Minh hoặc nghĩ cách cứu trợ dân chúng.
- Bỗng nhiên Ma Tức Hồ chia năm xẻ bảy, có người phá huỷ đại trận kiềm chế Ma Tức Hắc Ám sao?
- Chẳng lẽ có người hủy diệt, trấn áp Ma Tức Hắc Ám?
…..
Nhất thời cả U Châu đều bị kinh động, không biết có bao nhiêu Tiên môn đạo thống vội vàng cho nhân thủ tới, những Tuần Giám Sư của Tiên Minh tọa trấn U Châu cũng lập tức tề tụ trên không, nhìn thấy Ma Tức Hắc Ám tàn sát bừa bãi, Ma Vật Hắc Ám dữ tợn hung ác bên trong kia, cả đám bị dọa tới tay chân lạnh ngắn, không tiếc gì vọt xuống ngăn cản Ma Tức Hắc Ám lan tràn.
Không thể trách phản ứng bọn họ quá lớn, tình thế bây giờ thật sự quá khẩn cấp.
Đại kiếp nạn vốn còn mười năm sẽ buông xuống, trước đây cũng có Hắc Ám Ma Chủ khuấy động bão táp xung quanh.
Hơn nữa không lâu trước, Đông Hoàng Sơn vì đại thế thiên hạ đã công khai rất nhiều bí mật người thường không thể biết, chuyện này khiến nhân gian hình thành một loại cảm xúc khủng hoảng vô tận, hiện giờ vừa thấy Ma Tức Hồ nhiễu loạn liền lo lắng đại kiếp nạn buông xuống.
Mãi tới khi phát hiện Ma Tức trong Ma Tức Hồ không thể khống chế, một vài Ma Vật trốn ra ngoài mới khiến bọn họ hơi yên tâm, nhưng vẫn không dám chậm trễ, kinh sợ tới cực điểm quát lớn:
- Đang êm đẹp, vì sao Ma Tức trong Ma Tức Hồ lại đột nhiên tràn ra nhiều như thế?