Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1709 - Chương 1710: Không Thể Nói (1)

Chương 1710: Không thể nói (1)
Mà Phương Nguyên cũng cảm nhận được tâm tư bọn họ, trầm ngâm một lúc, bỗng nhiên nói:

- Đạo tử Đông Hoàng Sơn ở đâu?

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn ngẩn người.

Hắn thấy Phương Nguyên bị thương, tâm tư có chút rung động, nhưng lại do dự, bởi vì sau việc ở Lang Gia Các, hắn có thể cảm nhận rõ ràng đạo tử Đông Hoàng Sơn bất mãn với hắn, cho nên hiện giờ tuy có cơ hội nhưng hắn vẫn có chút lo lắng, sợ sau khi mình làm xong sẽ khiến Đạo tử càng thêm khó chịu, lại không ngờ đúng lúc này họ Phương kia lại chủ động nhắc tới.

- Đạo tử ở trong Đề Hư Sơn bên ngoài ba ngàn dặm tu tâm dưỡng tính!

Tâm tư người thủ sơn Đông Hoàng Sơn thay đổi thật nhanh, cuối cùng vẫn chậm rãi nói.

Phương Nguyên có thể nhận ra tâm tư của hắn, làm như không thấy, hơi trầm ngâm nói:

- Dẫn đường, ta có việc muốn gặp hắn!

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn nhất thời nhíu mày.

Nhưng sau khi cân nhắc, nghĩ tới thái độ Đạo tử vẫn không có dũng khí ra tay.

Hắn nhẹ nhàng gật đầu nói:

- Đường đường là Phương đại Thánh Nhân, muốn gặp Đạo tử của Đông Hoàng Sơn ta, thật là ngạc nhiên, đi theo ta!

Dứt lời cũng không đi U Châu, quay một vòng trên không trung, đi thẳng về phía nam.

Sáu người trên một con đường, không khí lúc này vô cùng trầm mặc.

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn không biết Phương Nguyên muốn gặp Đạo tử làm gì, cũng không biết hắn có thật sự tìm Đạo tử hay không, chỉ sợ hắn tìm cơ hội trốn thoát, bởi vậy hợp lực với ba lão quái lánh đời bao vây Phương Nguyên ở giữa, để phòng ngừa hắn bỗng nhiên trốn chạy.

Mà Lữ Tâm Dao cùng Giao Long đều có suy nghĩ riêng, không hiểu Phương Nguyên đi gặp Đạo tử Đông Hoàng Sơn là có ý gì.

Nghĩ tới chuyện nguyền rủa kia, Lữ Tâm Dao lại cảm giác vô cùng lo lắng.

Dựa vào tu vi của bọn họ, con đường ba ngàn dặm chỉ trong tích tắc, một Thanh U Sơn lớn xuất hiện trước mắt, bọn họ lập tức đi vào ngọn núi, đi tới phía trên một ngọn núi cao, ở trong này có một Đạo Điện lịch sự tao nhã, dưới tán cây cổ thụ trước điện có thể nhìn thấy Đạo tử Đông Hoàng Sơn mặc huyền bào, cầm một quyển thư, đun một bầu rượu, chậm rãi đánh cờ một mình.

Hắn thấy Phương Nguyên xuất hiện liền nhíu mày, vừa muốn nói gì bỗng nhiên ngẩn ra, nói:

- Ngươi bị thương?

Phương Nguyên ngã xuống trước người hắn, gật gật đầu.

Đạo tử Đông Hoàng Sơn nói:

- Ta giúp ngươi trị thương trước!

Đạo tử Đông Hoàng Sơn nói phải giúp Phương Nguyên chữa thương, vô cùng tự nhiên, giống như đó là chuyện nên làm.

Lúc này ánh mắt Lữ Tâm Dao và Giao Long có chút cổ quái nhìn qua, cảm thấy có chút khó tin, ngay cả người thủ sơn Đông Hoàng Sơn và ba lão quái khác biểu tình cũng có chút phức tạp, dường như không biết hắn thật sự muốn giúp Phương Nguyên chữa thương hay làm gì khác, nhưng không ngờ chính là Phương Nguyên lại gật đầu, không chút do dự đồng ý.

- Thân thể cùng thần hồn của con người đã đạt tới đỉnh phong khi ở cảnh giới Nguyên Anh, hoặc nói đã đạt tới cực hạn, mà Hóa Thần đã đánh vỡ cực hạn này, khống chế pháp tắc thiên địa, ảnh hưởng tới sự vận chuyển của thiên địa, giống như thoát khỏi thân xác người phàm hoá thành thần linh, cho nên gọi là Hóa Thần. Sau khi Hóa Thần, không chỉ thần hồn có thể ảnh hưởng tới pháp tắc, thân thể cũng có thể mượn dùng pháp tắc tới rèn luyện, siêu thoát thân thể người phàm, cho nên một tu sĩ mới Hóa Thần, điều dưỡng Thần xác là chuyện quan trọng nhất, hiện giờ ngươi lại bị thương, vấn đề này rất lớn!

Đạo tử Đông Hoàng Sơn sai người mang tới một cái khay tinh xảo, bên trong là ô châm huyền thiết, lại đặt mấy viên thuốc. Hắn lấy ô châm huyền thiết kích thích đại huyệt khắp người Phương Nguyên, điều hoà nội tức của hắn, đồng thời chậm rãi nói:

- Nếu ngươi không xem chuyện này là chuyện lớn, cho dù tương lai có dưỡng tốt cũng sẽ ảnh hưởng tới trạng thái Thần xác tương lai của ngươi, nhưng cũng may ta có biết một chút ít, biết làm sao giúp ngươi hóa giải tai họa ngầm, cam đoan dưỡng Thần khu của ngươi hoàn hảo, nhưng ta rất tò mò, dựa vào cảnh giới tu vi hiện giờ của ngươi....

Hắn khẽ nhíu mày, nhìn Phương Nguyên nói:

- Ai có thể khiến ngươi bị thương tới trình độ thế này?

Khi hắn nói vấn đề này quả thật có chút tò mò.

Hắn có thể nhìn ra được, vết thương trên người Phương Nguyên không phải do người thủ sơn Đông Hoàng Sơn cùng ba vị lão quái lánh đời lưu lại, nhưng dựa vào thực lực Hóa Thần lúc này của Phương Nguyên, trên thế gian, người có thể thương tổn tới hắn cũng chỉ có các vị đứng đầu Thánh địa, Thánh Nhân Tiên Minh, đều là người có máu mặt nổi danh, nhưng Phương Nguyên lại có mối quan hệ khá tốt với họ, sao những người này có thể thương tổn tới hắn?

Đón nhận câu hỏi của Đạo tử Đông Hoàng Sơn, Phương Nguyên hơi có chút do dự.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Đạo tử Đông Hoàng Sơn, có thể thấy ánh mắt hắn cực kỳ trong suốt, giống như nước suối liếc mắt một cái có thể nhìn thấy đáy.

Hắn không nhịn được nhớ tới bên những thứ hắn biết trong Ma Tức Hồ.

Bí mật hắn thấy cùng chuyện trải qua đều quá mức đáng sợ, giống như treo trên người một thanh lợi kiếm, vào lúc này nếu nói ra bí mật này, càng có nhiều người gánh vác, càng có nhiều người cùng nhau nghị luận, dù sao Phương Nguyên không tự tin có thể đưa ra quyết định thay thiên hạ, nhưng hắn lại nhớ tới hạo kiếp đáng sợ ngàn năm trước ở Côn Lôn Sơn!
Bình Luận (0)
Comment