Chương 1721: Diễn hoá vạn pháp. (2)
Nhưng Lý Thái Nhất dưới tình huống này lại có thể trải qua một trận tranh đua với Đạo tử Đông Hoàng Sơn, thua sít sao một chiêu, hơn nữa còn mượn cơ hội luận bàn với Đạo tử Đông Hoàng Sơn tìm được tất cả vấn đề trên người mình, tu chỉnh con đường của mình, điều này khó có được.
Hắn đang lấy lại thanh danh cho mình.
Trong số bảy Đạo tử Thánh địa, thanh danh Phương Nguyên Vong Tình Đảo, khí thế Đạo tử Đông Hoàng Sơn mạnh nhất, đại đệ tử Dao Phi Cầm dưới trướng Bạch Bào Chiến Tiên của Bát Hoang Thành thần bí nhất, Thất Mạch Kiếm Đồ Tẩy Kiếm Trì ẩn nấp sâu nhất, cho đến nay vẫn chưa chính thức hành tẩy trên thế gian, Đạo tử Bạch Du Nhiên Lang Gia Các còn chưa trưởng thành, không có phân lượng, mà Dịch Lâu căn bản không có Đạo tử.
Dưới tình huống như vậy, tuy rằng Lý Thái Nhất làm Thái tử một ngàn năm trăm năm, cuối cùng lại bị Cửu Trọng Thiên vứt bỏ, vốn là điều đáng buồn nhất, nhưng hiện giờ dựa vào ba lần khiêu chiến với Đạo tử Đông Hoàng Sơn, lại chứng minh cho thế nhân hắn không phải người yếu đuối.
Hắn là kẻ điên nhất trong bảy Đạo tử đại Thánh địa, nhưng lại muốn đoạt danh hiệu đệ nhất thần thông!
- Phương Nguyên đạo hữu, ta đấu một trận với Thái Nhất điện hạ, dưới áp lực của đối phương đã kéo ra không ít thần thông thuật pháp mới, hiện giờ đều thu thập ở đây, xin mời Phương Nguyên đạo hữu đánh giá, nếu có gì chỉ điểm, hai người bọn ta sẽ vô cùng cảm kích!
Đạo tử Đông Hoàng Sơn vô cùng tự nhiên châm chén trà cho Phương Nguyên, sau đó lấy một bộ ngọc giản từ trong tay người bên cạnh.
Phương Nguyên nhận lấy xem, trong ngọc giản có một thần thông thuật mới được ghi vào, dựa vào điều này, Đông Hoàng Sơn thật không hổ là người đứng đầu thiên hạ. Đạo tử Đông Hoàng Sơn biết Lý Thái Nhất sẽ bại khi khiêu chiến với hắn, bởi vậy ngay từ đầu đã trốn tránh nhưng tới khi nhất định phải giao thủ lại cùng hắn luận thần thông thuật pháp, nhờ vào đó mài giũa thần thông, viết thành sách, sau đó công bố với thiên hạ.
Mà người thế gian đến xem cuộc chiến đều biết, một trận chiến này của bọn họ tất nhiên sẽ có rất nhiều thần thông tinh diệu hiện ra.
Có lẽ đối với những người cảnh giới như bọn họ, những thần thông tinh diệu này không giúp thực lực tu vi của bọn hắn tăng lên nhiều, nhưng truyền thụ cho cao thủ trang lứa nhỏ cũng có thể giúp thực lực của người đó tăng mạnh. Loại này không phải tăng lên trên cảnh giới, mà là tăng lên trong cùng một cảnh giới, đối với Thiên Nguyên hiện giờ không đủ sức lực, đây là một chuyện lớn cực kỳ có công đức....
- Ha ha, Phương Nguyên tiểu sư phụ được người trong thiên hạ tôn là Tiểu Thánh Nhân, ta cũng được nhìn thấy đạo quyển vô danh được thôi diễn ở Lang Gia Các kia, bên trong thật sự có chút môn đạo, nhất là dùng thiếu luyện đủ, pháp môn không nhờ Tiên Nguyên, dựa vào tu hành của mình bước vào thiên đạo Hóa Thần, quả thật có chút thú vị. Nhưng cánh cửa này rất cao, chỉ sợ không có giúp ích lớn đối với thế nhân. Nhưng thần thông do Ngô Sơn Đạo tử và Lý Thái Nhất Cửu Trọng Thiên diễn hoá ra lại có thể giúp người trong thiên hạ tùy ý tu hành, nếu Phương Nguyên tiểu sư phụ có hứng thú xin hãy chỉ điểm một chút.
Trên mặt người thủ sơn Đông Hoàng Sơn mang theo nụ cười, nhưng trong lời nói lại không hề có ý cười.
Đối với Phương Nguyên, hận ý hắn biểu hiện ra ngoài còn sâu đậm hơn với với Đạo tử Đông Hoàng Sơn, dù sao con đường Đạo tử Đông Hoàng Sơn đi là do một tay hắn an bài, vốn tưởng rằng không có sơ hở nào, nhưng lại không ngờ đã giúp đỡ Phương Nguyên đoạt được tên Thánh Nhân.
Điều này khiến hắn sinh ra một chút cảm giác tội lỗi đối với các đời Sơn Chủ của Đông Hoàng Sơn!
Cho nên mỗi khi gặp Phương Nguyên đều luôn có chút địch ý.
- Nếu thật muốn trợ giúp thiên hạ, tài nguyên Đông Hoàng Sơn nhiều vô số, sao không lấy ra phân phát cho người trong thiên hạ?
Phương Nguyên lật ngọc giản trong tay, cũng không ngẩng đầu lên nói.
Sắc mặt người thủ sơn Đông Hoàng Sơn lập tức xanh mét, bị câu nói của hắn làm á khẩu.
- Thần thông thuật pháp của các ngươi thật ra cũng tốt, nhưng vẫn chưa đủ tinh diệu!
Phương Nguyên tiện tay nhìn qua một lần thần thông trong ngọc giản kia, sau đó chậm rãi mở miệng.
Sắc mặt người chung quanh đều biến đổi, hơi có chút không tốt nhìn về phía Phương Nguyên, Đạo tử Đông Hoàng Sơn và Thái tử Cửu Trọng Thiên, thời điểm ghi lại đều được vài vị tu sĩ Hóa Thần khác tán thành, sau khi xoá bỏ một vài sai sót có thể nói là hoàn mỹ vô cùng. Một câu không đủ tinh diệu của Phương Nguyên thật khiến tất cả người ở đây sượng mặt....
- Ha ha ha, nếu Phương Nguyên tiểu sư phụ cảm thấy không đủ tinh diệu....
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn cười lạnh một tiếng, mở miệng nói.
Phương Nguyên trực tiếp đánh gãy lời nói của hắn, nói:
- Mang giấy bút tới đây.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn ngẩn ra, Đạo tử Đông Hoàng Sơn nhẹ nhàng ra hiệu với đồng nhân bên cạnh.
Có đồng nhân mang giấy bút tới cho Phương Nguyên, Phương Nguyên liền tiện tay nhận lấy, nói:
- Ta cũng có chút lòng muốn mời các vị đánh giá!
Trong miệng nói chuyện, sau đó viết ra một hàng chữ.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn thấy chữ của Phương Nguyên liền bĩu môi, nhưng rất nhanh trước mắt sáng ngời, ngưng thần nhìn lại.
Đạo tử Đông Hoàng Sơn và Lý Thái Nhất cũng bị chữ viết của Phương Nguyên hấp dẫn, ngưng thần nhìn tới, sắc mặt xuất hiện chút ngạc nhiên. Chữ Phương Nguyên viết chính là cải biến đối với thần thông thuật pháp bọn họ tìm hiểu ra từ trong trận chiến, vốn thần thông thuật pháp này đã vô cùng huyền diệu, nhưng không ngờ những gì Phương Nguyên viết ra lại đánh trúng chỗ sơ hở của thần thông bọn họ.