Chương 1724: Loạn tượng ở Cửu Trùng Thiên (1)
Nhưng nhìn thấy Đạo tử không lên tiếng ngăn cản, hắn đành phải ngậm miệng.
Đạo tử của hắn đến giờ vẫn là người trải qua sự đời quá ít, còn quá đơn thuần không phù hợp với tu vi, quá mức lý tưởng hóa.
Dường như Đạo tử không biết Tiểu Thánh Nhân họ Phương chính là đối thủ lớn nhất của mình.
- Tiếp đến ngươi chuẩn bị đi đâu?
Đạo tử Đông Hoàng Sơn chậm rãi đứng lên đưa tiễn, sau đó tùy ý dò hỏi.
- Cửu Trùng Thiên!
Phương Nguyên trả lời đơn giản ngắn gọn.
Đến lúc này, mọi nghi ngờ trong lòng hắn đã không còn, biết rõ bản thân nên làm gì.
Hắn không muốn đi trên con đường của Hắc Ám Ma Chủ, vì thế hắn nhất định phải mở ra hết các bí ẩn.
Chỉ có hiểu rõ những bí ẩn kia, hắn mới có khả năng tìm ra phương pháp giải quyết.
Mỗi ngày trôi qua, sự uy hiếp của Độ Kiếp Ma Ngẫu càng to lớn hơn nên hắn không thể kéo dài, bản thân phải nhanh chóng tìm hiểu rõ những bí ẩn, mau chóng đưa ra quyết định tương ứng, vì thế bản thân hắn phải nhìn thấu nhiều bia đá.
Cũng may, lúc trước ở Nam Hải, Phương Nguyên từng nghe Lạc Phi Linh nói hiện nay bia đá được phân bố khắp thiên hạ nên cũng có phương hướng, hắn quyết định xem qua tất cả bia đá bản thân biết được tung tích tích, có lẽ sau khi xem hết nội dung trong bia đá, hắn có thể biết được một vài bí ẩn của đại kiếp nạn, cũng sẽ biết bản thân nên làm như thế nào.
- Cửu Trùng Thiên. . .
Đạo tử Đông Hoàng Sơn không nói thêm gì, chỉ gật đầu, Thái tử điện hạ Lý Thái Nhất Cửu Trùng Thiên ở đối diện hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, nhàn nhạt nói:
- Ngươi dự định đi Cửu Trùng Thiên thì hãy cho ta gửi một câu cho vị phụ hoàng ngông cuồng tự đại kia của ta.
Phương Nguyên ngẩn người ra.
- Mời nói!
Vẻ nham hiểm trên mặt Lý Thái Nhất lộ ra nụ cười yếu ớt.
- Ngươi nói với phụ thân ta rằng ông ấy không thể nắm mọi chuyện trong lòng bàn tay, càng muốn nắm được sẽ càng khiến bản thân thất vọng, nói không chừng, tương lai ông ấy còn điên trước ta.
Phương Nguyên nghe được những lời này thì có chút không hiểu.
Phương Nguyên không biết vì sao Lý Thái Nhất phải nói như vậy, nếu chỉ vì khiêu khích phụ hoàng của hắn ta thì Phương Nguyên không thể truyền lời.
Mâu thuẫn giữa hai người bọn họ, hắn không muốn tham gia vào.
Đạo tử Đông Hoàng Sơn nói:
- Phương Nguyên đạo hữu không cần do dự, chuyện xảy ra ở Cửu Trùng Thiên ta cũng có nghe thấy, nếu ngươi muốn đi, cũng có thể khuyên Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên một chút, nhưng với sát tính cực lớn của hắn bây giờ, ngươi khoan hãy tới thì tốt hơn.
Phương Nguyên không biết bọn họ ám chỉ cái gì, trong lòng vô cùng nghi hoặc, nhanh chóng rời khỏi Đông Hoàng Sơn.
Một đóa tường vân bay lượn trên hư không, với tu vi hiện tại của Phương Nguyên, từ Đông Hoàng Sơn chạy tới Trung Châu ngay cạnh Hoàng Châu, đi cũng không mất quá nhiều thời gian, áp lực của hắn càng ngày càng tăng, cũng không cần nhiều lễ nghi phiền phức, cho nên hắn cũng không tìm chỗ dừng chân, để Giao Long gửi thiệp, cứ trực tiếp bước vào địa giới Hoàng Châu, đi thẳng về phía Tiên Cung Cửu Hoàng Sơn.
Tiên Cung Cửu Hoàng Sơn, ở trung tâm Hoàng Châu, thống ngự Hoàng Châu vô số năm.
Là Thánh địa bá đạo nhất thế gian, giao tình của Phương Nguyên và Cửu Trùng Thiên cũng không cạn, nhưng lần này là lần đầu tiên hắn đến đây.
Điều khiến hắn có chút bất ngờ chính là khi hắn chạy tới Hoàng Châu, nhìn thấy không phải một cảnh tượng nguy nga mà vô cùng ngột ngạt.
Hoàng triều Cửu Trùng Thiên đang giết người, Phương Nguyên một đường lướt về phía Cửu Hoàng Sơn, nhìn thấy vô số tinh binh nhào đến các đại thế gia để đồ tộc diệt tông, sợi xích sắt quấn quanh người, kéo về phía hình đài, toàn bộ Hoàng Châu vô cùng nặng nề.
Điều này làm cho Phương Nguyên có chút kinh ngạc, thời khắc đại kiếp nạn tới gần, vì sao Cửu Trùng Thiên lại gây nên cảnh tượng loạn thế này?
Thậm chí hắn nhìn thấy rất nhiều lão tu Nguyên Anh cao thâm cũng bị thị vệ Cửu Trùng Thiên vồ giết, không chút thương tiếc.
Cảnh tượng đang diễn ra chẳng khác nào tự hủy trường thành bản thân đã gầy dựng bao nhiêu năm.
Bởi vì Cửu Trùng Thiên vẫn luôn nổi danh là nơi yêu quý nhân tài!
Ôm nghi hoặc trong lòng, Phương Nguyên đi thẳng tới hoàng cung Cửu Hoàng Sơn, trực tiếp bái kiến Thần Hoàng.
Phương Nguyên đến đột ngột nên khi Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nhìn thấy hắn vẫn còn chưa gột rửa một thân sát ý.
- Ngươi cũng tới khuyên ta không nên giết người sao?
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên vừa dẫn Phương Nguyên lên núi, vừa chắp tay sau lưng, cười nói:
- Phiền phức này là do ngươi gây ra.
- Nguyên nhân bắt nguồn từ ta?
Phương Nguyên nghe Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nói mà choáng.
Bây giờ bọn họ đã đi lên được mười bậc, đi tới hoàng triều Tiên Điện Cửu Trùng Thiên.
Hoàng triều Tiên Điện Cửu Trùng Thiên ở trên Cửu Hoàng Sơn, đây là một nơi xa hoa, còn vượt qua Tiên Sơn Đông Hoàng Sơn.
Có lẽ lai lịch hơi kém hơn một chút nhưng phòng ngự nghiêm ngặt, khí thế huy hoàng, cung điện tinh xảo, còn hơn những đình đài lầu các ở Đông Hoàng Sơn. Bây giờ Phương Nguyên và Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đang đi lên tầng trên cùng của Cửu Hoàng Sơn, nằm trên quảng trường bạch ngọc trước đại điện Tiên Hoàng, nơi đây có thể quan sát toàn bộ Hoàng Châu, cũng có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh vật trên dưới Cửu Hoàng Sơn.
Từ nơi này, Phương Nguyên có thể nhìn thấy trên một đỉnh núi thấp phía sau Cửu Hoàng Sơn đang có đao phủ hành hình, giám sát là một vị Hoàng tử, dưới hình đài màu trắng, có một nhóm người, già có trẻ có, hồn bay phách lạc chờ đợi đi lên nhận một đao.