Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1724 - Chương 1725: Loạn Tượng Ở Cửu Trùng Thiên (2)

Chương 1725: Loạn tượng ở Cửu Trùng Thiên (2)
Phương Nguyên vì muốn xin được xem bia đá mà đến, không muốn nhiều chuyện, nhưng nhìn toàn bộ Hoàng Châu như bị che phủ bởi một tầng huyết vụ, trong lòng lại nôn nóng, không nhịn được nói:

- Hiện nay chính là thời khắc dùng người, thiên hạ hỗn loạn không ngừng, đại kiếp nạn chỉ còn mười năm nữa đã giáng xuống, tuy bây giờ thiên hạ đều cho rằng Thiên Nguyên đã chuẩn bị đủ, xem như có thể vượt qua đại kiếp nạn, nhưng vãn bối không cảm thấy quá mức lạc quan, tiền bối vẫn luôn là người thông minh, vì sao lúc mấu chốt lại làm ra việc hủy trường thành như thế này?

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên chậm rãi xoay người, nhìn Phương Nguyên như cười như không.

Lúc này hắn chưa đội vương miện, tóc rối tung, nhìn vô cùng xa lạ, người đàn ông tuấn mỹ bị sợi tóc che khuất, nhàn nhạt nói:

- Phương Nguyên Tiểu Thánh Nhân, ta mới vừa nói những chuyện này vì ngươi mà có, ngươi cảm thấy ta đang đùa với ngươi sao?

Phương Nguyên ngẩn ra, hắn thật sự không biết những chuyện này có liên quan gì đến hắn.

Hắn không biết nhiều về những chuyện đang diễn ra ở Cửu Trùng Thiên, nhưng cũng có thể thấy, cảnh tượng này là Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đang trừ khử những kẻ bất đồng. Dọc đường đi, Phương Nguyên hỏi thăm một chút, cũng biết hiện tại người bị khám nhà diệt tộc đều là lão thần của Cửu Trùng Thiên, quyền cao chức trọng, dựa vào một màn này cũng không khó suy tính ra, chắc Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đang chuẩn bị quyền lực trở lại sau đại kiếp nạn.

Mà chuyện này hắn cũng có chút không hiểu, một người vô cùng cơ trí như Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên, trong tình cảnh thiên địa hỗn loạn, mỗi lần đều chuẩn xác đánh trúng trọng tâm, sớm đưa ra ứng biến.

Người như vậy, vì sao lại dễ kích động như thế?

- Khi ngươi ở trước Lang Gia Các, vì đoạt tên Tiểu Thánh Nhân đã truyền đạo thư khắp thiên hạ mà không biết đây là phúc hay họa?

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nhàn nhạt nói, vẻ mặt không vui không buồn.

- Chuyện này. . .

Phương Nguyên không nghĩ tới hắn sẽ nói đến chuyện này, biểu hiện hơi quái lạ.

- Có lẽ ngươi cảm thấy đây là chuyện tốt, có lợi cho thiên hạ, thế nhưng Phương Nguyên tiểu hữu à, ngươi vẫn còn non nớt lắm.

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên cười nhạt, chắp tay sau lưng nhìn hình đài bạch ngọc ở rất xa kia, nhìn lão tướng đi theo hắn nhiều năm cùng với hậu nhân bị chặt đầu, nụ cười khốc liệt không thể tả.

- Một quyển đạo thư kia thật tuyệt vời, ngay cả ta cũng được lợi không nhỏ, quả thật cũng không thua thiên công hoàn chỉnh, trên một phương diện nào đó, thậm chí còn đáng sợ hơn, nhưng một quyển đạo thư như vậy ngươi làm sao lại dám ném vào nhân gian chứ, tốt xấu gì, ngươi cũng nên thương lượng cùng các trưởng bối mới phải.

Nghe Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nói, Phương Nguyên lập tức choáng váng.

Hắn thật sự phát hiện Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên không phải đang nói đùa.

Mà cũng không phải Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên thừa nước đục thả câu, chỉ lạnh nhạt nhìn hình đài bạch ngọc, nhàn nhạt nói:

- Bây giờ người đang bị chặt đầu chính là một trong những lão tướng đi theo ta hai ngàn năm trước, thay ta chém vô số cường địch, trung thành tuyệt đối, được ta phong làm Nam Thiên Vương, trấn thủ nam Thập Lục Quan Hoàng Châu, quyền cao chức trọng, chưởng ngự mười vạn Tiên quân, thực sự là chó già trung thành nhất của ta.

Hắn vừa nói, vừa nhẹ nhàng nheo mắt lại, nhàn nhạt nói:

- Nhưng một con chó già trung thành, sau khi ngươi công khai đạo thư, ngày thứ ba liền sai người sao chép trở lại, bế quan tìm hiểu, ba mươi tám vị trấn thủ dưới trướng hắn hợp tung liên hoành, chuẩn bị thừa lúc đại kiếp nạn đến liên kết với mấy vị Thiên Vương, mưu đồ gây rối, tự thành một đạo, không còn chịu sự quản thúc của ta. Khi ta sai người đi thăm dò bọn họ lại tìm mọi cách từ chối, dối trên gạt dưới, cuối cùng, khi ta tự thân ra tay bắt lão cẩu này trở về, sau đó do Hồng nhi mang binh tới thì mới thanh lý sạch sẽ quý phủ Nam Thiên Vương, mà người như lão cẩu này còn có rất nhiều!

- Thiên Vương dưới trướng Cửu Trùng Thiên muốn tạo phản?

Phương Nguyên nghe được chuyện này thì rùng mình.

Cửu Trùng Thiên Hoàng Châu xưa nay đều là đạo thống Thánh địa Thiên Nguyên, quy củ nghiêm ngặt, tôn ti rõ ràng nhất.

Sao lão tướng lại có ý nghĩ muốn tạo phản?

- Ngươi truyền đạo thư khắp thiên hạ, là công đức, cũng là lòng tốt của ngươi.

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên lạnh nhạt nói:

- Không cần biết là tốt hay xấu, chỉ cần một viên đá bắn ra sẽ xuất hiện bọt nước, dù một quyển đạo thư thật cao minh, nếu ngươi ném vào nhân gian sẽ đánh vỡ vô số bố cục và quy củ đã có từ lâu, mà Cửu Trùng Thiên ta lại không thích bố cục hiện có bị đánh vỡ, cho nên đạo thư ngươi truyền vào thế gian, phản ứng nhanh nhất rõ ràng nhất chính là Cửu Trùng Thiên ta.

Phương Nguyên nghe hắn nói thì đột nhiên hiểu rõ, tâm thần chấn động mạnh.

Cuối cùng hắn cũng rõ rối loạn ở Cửu Trùng Thiên vì đâu mà có.

Dù sao Cửu Trùng Thiên cũng lấy đạo lập quốc, cho nên bọn họ phải giữ gìn địa vị của họ ở Hoàng Châu.

Lúc trước ở Lang Gia Các, khi hắn ngộ ra quyển đạo thư kia thì không có ý giấu làm của riêng mà công khai khắp thiên hạ, hi vọng có thể tăng thực lực cho người khắp thế gian, thậm chí điểm hóa mấy vị Hóa Thần, đây đương nhiên là chuyện tốt, vô cùng tốt.

Nhưng thế gian vẫn vì chuyện này mà thay đổi bố cục, giống như Cửu Trùng Thiên.

Một quyển đạo thư của hắn trong mắt Đông Hoàng Sơn là ngưỡng cửa quá cao, trong mắt tu sĩ thế gian, người có thể trực tiếp được lợi không nhiều, nhưng trong mắt những người thông minh, cuốn đạo thư kia có giá trị vô hạn, ẩn chứa mấy năm Phương Nguyên lĩnh ngộ đạt được.
Bình Luận (0)
Comment