Chương 1726: Vô cùng kinh hãi trong bia đá (1)
Có rất nhiều người nhìn thấy cuốn đạo thư nhưng cũng không nhìn ra đạo lý trong đó, nhưng cũng có rất nhiều người nhìn thấy liền lập tức mở ra thủ thuật.
Nhiều lão tu Nguyên Anh tu luyện nhiều năm, không phải căn cơ không vững chắc, cũng không phải thời gian tu hành quá ngắn mà do thiếu hụt tài nguyên và tìm hiểu thiên công, nên khi đến cảnh giới Nguyên Anh, đời này không tiến thêm được, giống như rất nhiều lão tướng ở Cửu Trùng Thiên.
Đặc điểm các tầng giai Cửu Trùng Thiên chính là có vô số tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh, nhưng người cảnh giới Hóa Thần thậm chí cảnh giới Đại Thừa thì chỉ có người trong hoàng tộc, như thế bọn họ mới có thể vững vàng trấn áp vô số lão tướng, không đến mức tổn thương căn cơ.
Những lão Nguyên Anh ở Cửu Trùng Thiên vốn không có hi vọng đột phá cảnh giới, bởi vậy chỉ có thể làm thần ở Cửu Trùng Thiên, cả đời bị hoàng tộc áp chế, nhưng đạo thư của Phương Nguyên lại làm cho bọn họ nhìn thấy hi vọng Hóa Thần, bọn họ chỉ có một tia hy vọng lĩnh ngộ, cộng với công pháp thích hợp sẽ có hi vọng diễn hóa đại đạo, làm cho tu vi bản thân đạt thành tựu Hóa Thần.
Mà không chỉ có đạo thư, ngay cả Bạch phu nhân Lang Gia Các cũng biểu hiện kỳ lạ, mở công khai mười hai điện tàng nên khiến cho nhiều lão tu dễ dàng tìm thấy những bí quyển công pháp thần thông thích hợp bù đắp cho bản thân.
Mà điều này cũng khiến cho hy vọng Hóa Thần của những lão Nguyên Anh càng lúc càng lớn.
Lão Nguyên Anh không có thành tựu Hóa Thần thì thôi, một khi có thành tựu Hóa Thần cũng cực kỳ khủng bố.
Cũng vì bọn họ không có thành tựu Hóa Thần nên Cửu Trùng Thiên mới giao quyền để bọn họ dẫn dắt bách tính.
Một khi bọn họ Hóa Thần thành công, trong tay nắm thực quyền thì điều gì sẽ xảy ra?
Đây chính là nguyên nhân rối loạn ở Cửu Trùng Thiên.
Nếu hiện tại Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đã đạt đến Đại Thừa thì dễ dàng trấn áp, nhưng hắn không phải.
Bây giờ hắn cũng là Hóa Thần, cho nên đó cũng là nguyên nhân hắn không muốn Hoàng Châu xuất hiện Hóa Thần, vì thế đành sớm ra tay, quét sạch uy hiếp, thu nạp hoàng quyền!
. . .
. . .
Hiểu rõ những việc này, Phương Nguyên trở nên trầm mặc, không biết nên nói gì.
Hắn quan hệ không tệ với Cửu Trùng Thiên, nhưng bây giờ cũng không biết nên khuyên như thế nào.
- Ngươi thất vọng rồi sao?
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nhìn Phương Nguyên, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi âm thầm đến mà không hề thông báo, có phải cũng nghe nói ta đang làm gì nên mới cố ý đến đây thuyết phục ta không, khuyên ta không nên giết người, đúng không?
Phương Nguyên hơi trầm mặc, nói:
- Vãn bối không biết Cửu Trùng Thiên hỗn loạn, chỉ muốn đến xem bia đá, đúng là trước đó ta đã gặp Thái tử Lý Thái Nhất ở Đông Hoàng Sơn, hắn biết được ta muốn tới bái kiến Tiên Hoàng, cố ý để ta truyền lại một câu.
Hắn thuật qua lời của Lý Thái Nhất nói.
- Tên tiểu nhi kia giả bộ thông minh trong một nghìn năm trăm năm, nhưng không ngờ hóa ra cũng chỉ là một kẻ ngốc.
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nghe Lý Thái Nhất nói, cũng không xem là việc gì to tát, chỉ cười gằn một tiếng:
- Hắn muốn điên, mặc hắn điên đi, mặt mũi Cửu Trùng Thiên cũng không hi vọng hắn kiếm về, không ngờ ngươi vì bia đá mà đến, ta xem qua vài lần rồi, cũng không có gì ngạc nhiên, chỉ là tiền nhân lưu lại giả vờ cao thâm, ngươi muốn xem thì cứ xem đi, tiểu tử ngươi ta vốn không ghét, chuyện thiên hạ đại thế ta cũng rõ ràng, chỉ cần ngươi không hỏi đến chuyện của Cửu Trùng Thiên thì dễ bàn.
Phương Nguyên trầm mặc một lúc lâu, đành cúi đầu cảm tạ.
Lúc này, hắn cũng không biết được nên nói gì cho thích hợp.
Thôi công công, người đã từng theo Lý Hồng Kiêu đi tới Thanh Dương Tông, dẫn Phương Nguyên đi tới Tiên Các Cửu Trùng Thiên, hắn vốn đã thất thế, bây giờ cũng biết không phải Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên vì giết người mới đề bạt hắn tới, trên đường đi, cười tủm tỉm nói:
- Cửu Trùng Thiên là hoàng gia, hoàng gia làm việc, tự có quy củ và đạo lý của riêng mình, mong rằng Tiểu Thánh Nhân đừng trách, hãy thông cảm.
Phương Nguyên khoát tay áo, không muốn nhiều lời.
Được Thôi công công dẫn đường, đi tới Tiên Các Cửu Trùng Thiên nhìn thấy tấm bia đá.
Bia đá này cũng không khác gì những tấm bia đá khác, nội dung trên bi văn lại có liên quan đến việc câu cá trước đó hắn từng thấy ở Lang Gia Các, đối với hắn cũng không có ý tưởng gì mới, cho nên hắn trực tiếp kiềm chế khí tức, sau đó chém ra một kiếm!
Tâm Ý Kiếm bay vào trong bia, Phương Nguyên cũng nhanh chóng rơi vào trong mộng!
Hiện tại bên ngoài có rối loạn, biến hóa bất ngờ khiến hắn cảm thấy hơi phiền chán.
Nếu phiền chán, vậy thì không để ý tới nữa, không bằng đóng cửa lại, chuyên chú làm chuyện của hắn.
Kiếm nhập bia đá, tâm nhập đại mộng!
Giống như lúc ở Đông Hoàng Sơn, Phương Nguyên chém một kiếm vào bia đá, nhanh chóng chìm đắm trong đại mộng.
Hắn như trước, tiếp tục ở trong mơ nhìn thấy thế giới sau khi đại thế phi thăng. Hắn nhìn thấy vô số Tu hành giả đứng đầu rời bỏ nhân gian, trốn vào hư không, ở trong hư không mênh mông vô tận tìm kiếm phương hướng, mỗi người bọn họ lựa chọn phương hướng khác nhau, chịu đựng cô tịch hung hiểm khó có thể hình dung được. Chỉ vì tìm được thế giới khác nhau, bọn họ là Tu hành giả đứng đầu, bởi vậy hư vô không thương tổn bọn họ được, nhưng bọn họ cũng sẽ bị lạc, cũng sẽ ở bên trong cô tịch vĩnh hằng mà quên mất bọn họ đang ở nơi nào.