Chương 1727: Vô cùng kinh hãi trong bia đá (2)
Những năm tháng lạnh lẽo cô đơn hắn không biết kéo dài bao lâu, cũng không biết có bao nhiêu tu sĩ phi thăng đã biến mất, kể từ đó không ai thấy họ nữa. Có người phát điện, có người muốn trở lại Thiên Nguyên, nhưng cũng có một vài người tin tưởng phân tích của chính mình, cho rằng Đại Tiên giới trong truyền thuyết nhất định tồn tại, cho nên bọn họ kiên định tìm kiếm.
Không biết qua bao lâu, rốt cục có một chút may mắn, có người vô cùng kiên định tìm tới một nơi nào đó.
Bọn họ tiến vào một thế giới trước đây chưa từng thấy, nơi đó thiên địa hùng vĩ, núi non mọc như rừng, địa vực vô hạn, núi sông ồ ạt, vô số chim muông quý hiếm vô tận, cỏ cây hoa lá lạ lùng mọc khắp núi đồi, khắp đại địa, linh mạch như lưới, trong sơn tuyền rạng rỡ ánh vàng, đoàn người tu hành như nhìn thấy chốn bồng lai tiên cảnh.
Nơi này đúng thật giống như tiên cảnh, không có tiên cảnh nào tốt hơn nơi đây, có lẽ người phàm tục sinh ra trong thế giới này sẽ khổ sở vì không có ruộng tốt, lại có dị thú hung mãnh, nhưng đối với người tu hành mà nói, không thể chê vào đâu được.
Bởi vậy, bọn họ vô cùng mừng rỡ, không còn ước mong gì khác.
Cho dù là Phương Nguyên, chỉ trải qua giấc mộng cũng cảm giác được bọn họ mừng rỡ thế nào.
Loại mừng rỡ kia giống như lấy được chiếc khăn lông trên mặt, loại bỏ được sương mù trước mắt.
Dường như hắn muốn đắm chìm trong thế giới này, tận hưởng yên bình mãi mãi.
Tiên nhân phi thăng mà đến, thiết lập đạo, lưu truyền thừa, tìm kiếm bảo dược quý hiếm, luyện đan tu hành, cùng ngồi đàm đạo, yên tĩnh hài lòng không thể tả, bọn họ mượn sự huyền diệu của truyền tống đại trận, chế tạo một lối phi thăng từ nhân gian đến nơi này, chia sẻ Tiên giới với nhân gian.
Chỉ tiếc, không ai nghĩ tới, loại bình an vui vẻ này chỉ là ảo giác!
Năm tháng yên ả diễn ra chưa quá lâu, bỗng nhiên bị Thiên Ma ngoại vực đột kích.
Đó là Thiên Ma ngoại vực vô cùng vô tận, bọn họ cường đại từ nhỏ, hình thù kỳ quái, rất khác người thường. Khi đến thế giới mới này, những tu hành giả vốn đã sớm ở nơi này lại phát hiện ra đại đạo thiên địa nơi này không giống với thế giới hồng trần, tu vi cảnh giới của bọn họ bị suy yếu, không địch lại những Thiên Ma ngoại vực kia, giao thủ qua, tử thương nặng nề, máu chảy thành sông.
Thì ra trên cõi đời này không có Tiên giới như mơ, không có cái gọi là mộng đẹp.
Sau lưng một thế giới tốt đẹp luôn có vô số ánh mắt yêu tà đang nhìn chằm chằm.
Các Tiên nhân cho rằng đã đi tới một nơi mộng ảo nhưng thực ra là đi tới một nơi khủng bố hơn.
Chúng tiên không ứng phó kịp, tổn thất nặng nề, có người bị Thiên Ma ngoại vực nuốt chửng, có người bị bức ép ẩn vào những góc âm u của vùng Tiên giới này, có người khổ sở cầu xin, cũng có người dẹp đường hồi phủ, hốt hoảng chạy trốn, trốn về tiểu thế giới vốn thuộc về bọn họ, khổ sở vô cùng.
Nhưng Thiên Ma ngoại vực thế lớn, có người phát hiện lối phi thiên của bọn họ rồi bắt đầu xâm chiếm nhân gian.
Toàn thể nhân gian bắt đầu bị một loại cảm giác khủng hoảng không thể hình dung bao phủ.
. . .
. . .
Trong giấc chiêm bao, Phương Nguyên trải qua rất nhiều chuyện.
Hắn trải qua vô số cuộc chiến giữa những đệ nhất Tiên nhân và Thiên Ma ngoại vực. Hắn nhìn thấy họ chiến đấu với những trận chiến đẫm máu, những ánh mắt không cam lòng, không địch lại bị địch chém giết, cũng nhìn thấy cảnh tượng sau khi bọn họ tuyệt vọng lại trốn đi các nơi, trốn về nhân gian, cảnh này khiến Phương Nguyên cực kỳ ngạc nhiên, hắn như vẫn chìm đắm trong khủng hoảng của trận huyết chiến kia, thật lâu không có cách nào tỉnh lại. . .
Một trận đại chiến kéo dài đến ngàn năm, dường như Phương Nguyên cũng sững sờ trong mơ cả ngàn năm.
Không biết qua bao lâu, lúc hắn giãy giụa tỉnh lại thì người đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Mồ hôi lạnh bao phủ trên khuôn mặt, khắp toàn thân đều ướt đẫm, biểu hiện của hắn cực kỳ kinh ngạc.
Hắn không nghĩ tới đại Tiên giới sẽ có kết cục như vậy. . .
Hắn cứ nghĩ rằng, đại Tiên giới hắn nhìn thấy trong khối đá thứ nhất chính giống như trong truyền thuyết phồn vinh vô tận, chư tộc phi thăng lên đại Tiên giới, lại không nghĩ rằng chỉ là truyền thuyết chết trẻ, mà trong giấc mộng nhìn thấy Thiên Ma ngoại vực vô tận, càng làm cho hắn cảm giác sợ hãi khó có thể hình dung, bây giờ đã tỉnh mộng, hắn như vẫn còn chìm đắm bên trong Thiên Ma với cảnh giới không thể địch lại.
Giống như ngay lúc này, không biết Thiên Ma ngoại vực đang ở nơi nào đó nhìn hắn chằm chằm.
- Làm sao có thể như thế chứ?
Qua một lúc lâu, tâm tư Phương Nguyên mới chậm rãi thu hồi.
- Không giống với truyền thuyết trong Tiên giới…
- Chẳng lẽ, bắt đầu của đại kiếp nạn có liên quan đến Thiên Ma ngoại vực kia?
Phương Nguyên cố gắng duy trì sự trấn tĩnh, hắn nghĩ đến những chuyện hắn gặp trong mơ, dù là tuyệt vọng hay không cam lòng.
Bây giờ cũng giống như trải qua giấc mộng lần trước, hắn đang chậm rãi rút đi.
Nhưng không giống như lần trước, Phương Nguyên nhớ kết thúc giấc mộng, Thiên Ma ngoại vực đang nhìn chằm chằm nhân gian. Khi đó nhân gian, vì những Tiên nhân này thất bại lui về, Thiên Ma ngoại vực vẫn nhìn chằm chằm, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Bên trong tấm bia đá nói với hắn vẫn chưa hoàn thiện.
Hắn không biết phía sau xuất hiện cái gì, cũng không biết đại kiếp nạn làm sao mà đến.