Chương 1737: Không biết nặng nhẹ, tội ác tày trời (1)
- Phốc. . .
Một chỉ này của hắn khiến thân thể Kiều chấp sự trên không trung đột nhiên chia làm hai nửa.
Ngay sau đó, sơn môn sau lưng Kiều chấp sự cũng bị một loại sức mạnh cực kỳ quỷ dị bên trong đất trời trực tiếp xé thành hai nửa, ngay cả thèm đá, đường mòn, những cây tùng bách sâu thẳm, thương nhiên cổ điện như bị loại sức mạnh này xé thành hai nửa.
Một kẽ nứt đen ngòm quỷ dị xuất hiện trước mặt lão giả.
Lão giả cười híp mắt, giơ hai tay lên, cứ như thế đạp lên khe nứt quỷ dị kia nhẹ nhàng đi vào.
Khi hắn bước lên không điện Thanh Dương Tông Chủ, đồng thời hai phương hướng khác cũng có hai cái lão giả đi tới, ba người ngự trị trên Thanh Dương Tông, ánh mắt nhìn chằm chằm động phủ bí ẩn nào đó phía dưới, cũng chính là nơi Phương Nguyên đang tìm hiểu phiến đá, sau lưng mỗi người bọn họ, như có một loại mây đen u ám, từ ba phương hướng theo bước mà đến, hội tụ cùng nhau.
Toàn bộ Thanh Dương Tông, ngay vào lúc này ánh sáng trở nên âm u mấy phần, như gắn vào bên trong một cái lồng.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Ba lão giả đến đã kinh động vô số người Thanh Dương Tông dồn dập chạy ra kiểm tra.
Vừa thấy ba lão giả trên người khí cơ khủng bố, trong lòng như tảng đá lớn đè ép, không thể thở nổi.
- Không biết. . . Ba vị tiền bối. . .
Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang là người có nhãn lực, vốn trong lòng vô cùng tức giận vọt ra, nhưng nhìn thấy thân hình ba lão giả, vô cùng kinh hãi, vẻ mặt trở nên tái nhợt, liếc mắt nhìn sơn môn, ánh mắt kinh sợ, vội vã thu lại lửa giận, chắp tay cúi người về phía không trung:
- Hàng lâm núi này, không biết các vị có gì chỉ giáo?
- Tông chủ nho nhỏ này cũng còn có chút lễ nghĩa.
Ba lão giả trên không trung, cười nhẹ nói:
- Có điều chúng ta không phải tới tìm các ngươi, bên trong Thanh Dương Tông hẳn có hậu bối tên gọi Phương Nguyên, kêu hắn ra đi, lần này chúng ta đến đây là muốn thay mặt thiên hạ đòi hắn một vài thứ.
Dưới uy áp của ba lão tu, trên dưới Thanh Dương Tông vô cùng ảm đạm.
Nhưng bây giờ Phương Nguyên về núi, tìm hiểu phiến đá từ trên trời hạ xuống mà Thanh Dương Tông quý như tính mạng, toàn núi như gặp đại địch, bày xuống cấm chế ba ngàn dặm, ai có thể nghĩ tới trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nhiên ập đến ba lão giả thần bí không biết sâu cạn thế nào gây phiền phức chứ?
Bây giờ Thanh Dương Tông, đã không phải là Thanh Dương Tông trước đây.
Thanh Dương Tông trước đây, ngay khi tông chủ làm lễ thu nhận đồ đệ, một Trúc Cơ chân truyền Âm Sơn Tông cũng dám trực tiếp xông lên núi, bắt đệ tử chân truyền Thanh Dương Tông trói đi lập xuống đại công. Nhưng bây giờ, Thanh Dương Tông gốc gác thâm hậu, danh xứng với đệ nhất đại tông Vân Châu, một phần cũng vì sự hiện diện của người có thân phận như Phương Nguyên, gốc gác thanh thế còn vượt xa một châu, cho dù tu sĩ cảnh giới Hóa Thần đi tới Thanh Dương Tông bây giờ, cũng tuân theo lễ nghĩa, quy cũ, khách khí nói chuyện.
Mà ba lão tu đến Thanh Dương Tông, dù đã bày xuống cấm chế ba ngàn dặm cũng trực tiếp xông lên núi, đặc biệt nhìn sơn môn, cũng thấy được sơn môn bị xé thành hai nửa, không biết bao nhiêu đệ tử thủ sơn và chấp sự, bây giờ đã mất mạng ở sơn môn, là bọn họ hoàn toàn không xem nơi này ra gì, mạnh mẽ tấn công sơn môn Thanh Dương Tông, có thể trực tiếp coi là đại địch đến đây trả thù.
Quan trọng hơn, là Phương Nguyên!
Bây giờ Phương Nguyên là Tiểu Thánh Nhân nổi danh khắp thiên hạ, trước đó ở Nam Hải, Ma Biên, Dịch Lâu, Lang Gia Các đều vì thiên hạ lập công đức lớn, thanh danh cường thịnh, công đức cao, không thua gì các chủ đại Thánh địa, dù là Tiên Minh Thánh Nhân cũng chỉ đứng ngang hàng, ở thế gian này làm gì có người vừa đến đã xem Phương Nguyên như hậu bối, để hắn đi ra bái kiến, còn dám nói khoác không biết ngượng cái gì mà muốn thay người trong thiên hạ đòi hắn một món đồ. . . Hắn có đồ gì cần trả thiên hạ sao?
Ngay cả thiên công đạo quyền hắn đều công bố.
Tuy trong lòng có ý niệm này, nhưng Thanh Dương Tông chủ chỉ để trong lòng, không dám thốt lên.
Bởi vì hắn có thể thấy, ba vị này không phải tu sĩ Hóa Thần bình thường.
Trước đó đi tới Lang Gia Các, tông chủ Thanh Dương Tông đã gặp mấy chủ Thánh địa, nhãn lực cũng nâng lên, bây giờ hắn nhìn ra ba vị lão tu không biết lai lịch này, một thân khí cơ, lại không thua gì mấy chủ Thánh địa.
Thật quá dọa người!
Vì vậy cũng làm cho hắn thông minh đưa ra quyết định, chính là không thể tức giận.
Vấn đề ba lão tu hỏi khiến hắn vô cùng nghi ngờ, bây giờ Phương Nguyên ở trong động phủ sau núi tìm hiểu phiến đá, có thể nói đang ở thời điểm quan trọng, dù một Tu hành giả bình thường đang bế quan lĩnh ngộ, cũng không thể tùy ý quấy rầy, để tránh khỏi tổn thương thần hồn, huống chi tu vi cảnh giới Phương Nguyên bây giờ đều vượt xa người bên ngoài, hơn nữa không biết hắn tìm hiểu phiến đá thần bí xong chưa?
Thanh Dương Tông chủ không dám quấy nhiễu Phương Nguyên, trong lòng lại không biết ứng phó với ba người này thế nào.
- Dạ. . . Ba vị tiền bối, Phương Nguyên trưởng lão đúng thật về núi, nhưng bây giờ vẫn còn xử lý một vài việc nhỏ, vãn bối liền cho người đi mời, kính xin ba vị tiền bối di chuyển tôn giá, theo vãn bối đến Chính Dương Tiên Điện uống trà, rất nhanh Phương Nguyên trưởng lão sẽ tới. . .