Chương 1815: Người cứu thế (2)
Phương Nguyên cũng theo lão Quy Nam Hải học qua Tiên ngữ cổ này, cho nên có thể miễn cưỡng nhận ra ý tức bên trong, nhưng thời điểm hắn học cũng chỉ là để nhận biết mặt chữ, phát âm vẫn không quen, hơn nữa những “người” đó không có thần niệm liên thông với hắn, vì vậy hắn khó có thể nghe hiểu. Nhưng nếu đối phương có thể nói, như vậy bọn họ quả thật không phải là Hắc Ám Ma Vật.
Nhưng Phương Nguyên cảm thấy kỳ quái, vì sao những sinh linh này lại có thể tồn tại trong Đại Tiên giới đã bị tàn phá?
Chẳng lẽ bọn họ là những Hắc Ám Ma Vật sinh ra linh tính?
“Người tiên tri” có ý nghĩa gì?
Trong đám Ma Vật kia có một kẻ thân hình to lớn, trên đầu mọc sừng cong dài, thoạt nhìn giống như vương miện, có lẽ là đầu lĩnh của đám Ma Vật này. Thấy Phương Nguyên tỉnh lại liền vô cùng kích động, sải bước tiến lên trước, làm ra một lễ tiết vô cùng cổ quái, sau đó lẩm nhẩm đọc thần thông, Phương Nguyên nghe không hiểu nhưng có thể nhìn ra đối phương dường như có chút kính sợ hắn.
Sau khi cân nhắc một lúc, Phương Nguyên lấy một cành cây khô viết trên mặt đất:
- Các ngươi là ai?
Đối phương thấy Phương Nguyên không hiểu lời của bọn họ cũng có chút đau đầu, nhưng thấy chữ Phương Nguyên viết trên mặt đất là cổ chữ triện của bọn hắn liền vô cùng vui mừng, nhận lấy cây khô từ trong tay Phương Nguyên, viết nhanh trên mặt đất:
- Bộ hạ cũ của Thượng Huyền Thiên Bắc Cung thống lĩnh tộc nhân, phụng Đế mệnh canh gác tàn thiên, chờ đợi người cứu thế theo như lời tiên đoán của Chủ Đế Hiên trở về, cứu vớt ba mươi ba tầng trời.
- Đế Hiên? Người cứu thế?
Phương Nguyên nghe thấy liền nhíu mày.
Hắn đã biết những Hắc Ám Ma Vật này không phải là Hắc Ám Ma Vật sinh ra linh tính, nếu không sẽ không có trí nhớ trước kia, cũng không tự xưng là người. Theo như lời bọn họ viết lại, thì ra đây là bộ hạ cũ của Nhất Mạch Tiên Đế Đại Tiên giới thượng cổ, tuy rằng hắn chưa từng nghe qua, nhưng ở Đại Tiên giới cũng chỉ có duy nhất Tiên Chủ cao cao tại thương mới có tư cách lấy tên “Đế”!
Tiếp tục cầm lấy cây khô, hắn tiếp tục viết:
- Vì sao các ngươi lại biến thành bộ dạng thế này? Đại Tiên giới đã xảy ra chuyện gì?
Bộ hạ cũ Của Bắc Cung nhìn thấy những gì Phương Nguyên viết, thần sắc hình như có chút ngạc nhiên, không rõ vì sao Phương Nguyên lại không biết.
Một lát lâu sau vẫn nhận lấy cây khô, tiếp tục viết xuống.
Sau khi dùng hình thức trao đổi như thế, Phương Nguyên mới hiểu được lai lịch của bọn họ, sắc mặt có chút mê mang.
Thì ra những người này đều từng là hậu duệ nhân mã do nhất mạch Tiên Đế Đại Tiên giới lưu lại, tổ tiên của bọn họ từng đi theo Tiên Đế. Lúc “Đại tai biến” theo tên bọn họ gọi tiến tới, Đế Hiên dùng pháp lực vô thường giúp bọn hắn giữ vững thân thể, khiến bọn họ còn sống, đời đời kiếp kiếp ở lại đây. Bọn họ cũng không rõ ràng về chuyện xưa của tổ tiên, nhiều thế hệ đều có tổ huấn phải ở lại chỗ này, chờ đợi một người cứu thế trở về, có thể thay trời đổi đất, giúp Đại Tiên giới đổ nát trở về diện mạo lúc trước.
Lúc này khi bọn họ phát hiện có người đối chiến với Thiên Ma liền rình ở phía xa, nhìn thấy Phương Nguyên dùng sức mạnh bản thân tiêu diệt Thiên Ma bất khả chiến bại trong thế giới đổ nát, lại thấy huyết nhục của hắn được sinh ra, nhìn thấy không khác gì “người cứu thế” trong miệng Đế Hiên, xem hắn là người trong lời tiên đoán kia, vội vàng ra tay cứu hắn thoát khỏi đám Hắc Ám Ma Vật vô tận, còn mang họ về hang động chữa thương.
- Đại tai biến?
- Người tiên đoán?
Phương Nguyên nghe được những lời này liền nhíu mày.
Hắn không biết người cứu thế trong miệng Đế Hiên là ai, nhưng nghĩ đó không phải mình. Dựa theo lời những người này, người cứu thế kia chắc hẳn phải thông hiểu quá khứ tương lai, hơn nữa còn có năng lực thay trời đổi đất, chữa trị Đại Tiên giới bị tàn phá, hắn làm sao có bản lãnh đó?
Hiện giờ điều hắn tò mò hơn chính là đại tai biến kia rốt cục là cái gì?
Chẳng lẽ là do đại tai biến này mới khiến Đại Tiên giới biến thành bộ dạng như hiện giờ?
Những người kia thấy Phương Nguyên hỏi tới đại tai biến cũng có chút mê mang, hiển nhiên hiểu biết của bọn họ cũng có hạn, nhưng thủ lĩnh kia lại nhớ tới một chuyện, bỗng nhiên đi trước dẫn đường, ý bảo Phương Nguyên đi theo hắn. Đi qua rất nhiều chỗ bên trong động, cuối cùng đi tới bên trong một tĩnh thất vô cùng rộng lớn, liền thấy chính giữa tĩnh thất có một tấm bia đá đang nằm phía trên bãi đá.
- Tấm bia đá trời giáng?
Phương Nguyên thấy tấm bia đá kia, trong lòng hơi kinh ngạc.
Vị thủ lĩnh kia chỉ vào tấm bia đá, viết trên mặt đất:
- Người tiên đoán chắc hẳn có thể đọc được bia đá này!
Vào lúc này Phương Nguyên cũng không giải thích thêm cái gì, chỉ chậm rãi tiến lên. Chất liệu tấm bia đá này hoàn toàn giống với tấm bia đá hắn thấy ở Thiên Nguyên, chữ viết đều là cùng một loại, rõ ràng do một người lưu lại, bảo tồn cũng vô cùng đầy đủ, chữ viết trên bia đá đầy đủ, cũng chỉ viết về một chuyện xưa. Hắn chậm rãi ngồi xuống ngưng thần đọc, đọc ra được nội dung của chuyện xưa đầu tiên.
- Bắc địa có sinh vật bất tử, hoá nữ tử, ăn nguyệt khí, uống nước sương, thiên tư không tỳ vết, lả lướt xinh đẹp. Hiến Thành lão bà hái thuốc gặp được liền thu làm đồ đệ, điểm hoá tu vi, tiến cảnh nhanh chóng. Tiên cây Hồng Mông sơ khai, dần biết thế sự, yêu thích sưu tầm ngọc thạch. Một tiên tên Diệu tới cầu, Tiên cây nói dùng ngọc thạch để liên minh.