Chương 1819: Đi tử lộ, nhận thức lý lẽ cứng rắn (2)
- Ngươi tới giúp ta bày trận!
Phương Nguyên gọi Lữ Tâm Dao lại, cẩn thận giao phó.
Lữ Tâm Dao là sinh linh đã chuyển sang kiếp khác, khí cơ không khác gì Hắc Ám Ma Vật, cho nên hắn ở trong thế giới này, chỉ cần không gặp Ma Vật cường đại hơn nàng sẽ không gặp nguy hiểm. Ngược lại là một vài Ma Vật yếu ớt sẽ tỏ ra thân cận và kính sợ trước nàng, nàng bày trận trong thế giới này lại đơn giản hơn so với Phương Nguyên và Giao Long.
- .... Ta thật sự muốn xem ngươi muốn làm cái gì?
Lữ Tâm Dao nhìn Phương Nguyên một lúc lâu mới gật đầu đồng ý, mang theo trận kỳ Phương Nguyên đưa rời khỏi hang động.
Trận kỳ được bố trí khắp bốn phía, vô số cấm chế tung hoành ở một chỗ.
Bày trận ở Đại Tiên giới khác với ở Thiên Nguyên, nhưng dù sao Phương Nguyên cũng đã luyện qua các loại trận đạo cổ. Loại trận đạo này không bàn mà hợp với Đại Tiên giới, cùng với Lữ Tâm Dao mang trận kỳ hắn đưa, chỉ bận bịu trong thời gian ba ngày đã hoàn thành đại trận.
Sau khi làm xong Phương Nguyên liền gọi Lữ Tâm Dao trở về, tự mình suy nghĩ thoả đáng, sau đó bước đi ra ngoài.
Lúc này hắn không che giấu khí cơ của mình, ngược lại điên cuồng khởi động lên.
Thanh bào chậm rãi bị gió thổi tung, chiến kỳ tung bay phấp phới trong hư không màu đen.
Mà tử sắc thần lôi lại tung bay quanh người hắn, khiến hư không trở nên vặn vẹo.
- Hống....
Sinh khí trên người hắn mênh mông, giống như thái dương chói mắt trên thế giới tĩnh mịchy, Hắc Ám Ma Vật vô tận chung quanh vui mừng như điên nhìn hắn, sau đó kết thành từng đội điên cuồng lao về phía hắn. Trong mắt bọn chúng, căn bản không có cảnh giới nào có thể khiến bọn chúng sợ hãi, cho dù Phương Nguyên càng mạnh lại càng khơi dậy ý niệm giết chóc của bọn chúng.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó vốn là do lập trường khác nhau, thậm chí hoàn toàn trái ngược nhau.
- Khách khách khách...
Phương Nguyên bình tĩnh bước trên hư không, thậm chí không có hành động dư thừa, từng luồng sấm sét xoay quanh người.
Những Hắc Ám Ma Vật yếu ớt, sau khi tới gần lôi điện liền bị cắt thành mảnh nhỏ, giống như từng luồng pháo hoa màu đen, trông rất đẹp mắt. Nhưng bọn chúng vẫn không biết chết, từng con điên cuồng lao vào người Phương Nguyên.
- Quả nhiên không hổ là người cứu thế...
Những bộ hạ cũ Thiên Đình thấy một màn này đều mang thần sắc chờ mong.
- Rốt cục tu vi bây giờ của hắn là gì?
Giao Long quan tâm tới vấn đề này nhất, cảm thấy không thể hiểu.
Lúc hắn vừa gặp lại Phương Nguyên còn cảm nhận được tu vi cảnh giới của Phương Nguyên thấp hơn mình rất nhiều, giống như rãnh trời, cũng như con kiến hôi. Nhưng sau khi hắn đi theo bên cạnh Phương Nguyên liền thấy tu vi của người này càng ngày càng mạnh, mạnh tới mức đủ sánh vai cùng nó, mơ hồ còn mạnh hơn nó, sau đó bản thân lại không nhìn rõ tu vi của hắn khiến cảm giác trong lòng vô cùng phức tạp.
Nhưng nếu nói tâm tình phức tạp, Lữ Tâm Dao nhiều hơn nó.
Dù gì nàng cũng là người đầu tiên hoàn thành chuyển sang kiếp khác ở Thiên Nguyên, ánh mắt và tiềm lực có đủ, nhưng vào lúc này cũng không nhịn được mà thì thào tự nói:
- Nguồn năng lượng của hắn là một luồng thanh khí, không rõ rốt cục tu luyện như thế nào lại khiến người ta có một cảm giác bao hàm toàn diện. Ta chỉ biết khi ở Thanh Dương Tông hắn tu luyện Huyền Hoàng Nhất Mạch, nhưng cảnh giới của hắn hiện giờ vượt qua Huyền Hoàng Nhất Mạch, còn cao hơn phương pháp Huyền Hoàng của Thanh Dương Tông ba bốn cảnh giới, tiến vào một cảnh giới khác….
- Mà khi Hoá Thần lại dùng tàn luyện đủ, luyện chưa thành có, mượn sức mạnh thiên lôi gột rửa bản thân, nắm giữ pháp tắc, nhưng cuối cùng lại không giống với Hoá Thần bình thường. Hoá Thần khác chỉ biết nắm giữ thêm nhiều pháp tắc, mãi tới cuối cùng mới có thể nắm giữ thiên địa, nhưng một khắc khi hắn Hóa Thần, dung nhập vào biến hoá vô cùng vô tận, cuối cùng hình thành lĩnh ngộ, nhờ vào đó điều khiển được pháp tắc ngoại giới, có lẽ không mạnh hơn so với Hoá Thần khác bao nhiêu, nhưng ở trong lôi vực hắn lại nắm giữ tới cực hạn….
- Cho nên lúc đó hắn mới có thể xử lý con Thiên Ma kia?
Giao Long tiếp lời, lẩm bẩm nói:
- Hắn nói tới lúc này hắn chỉ được xem là Hoá Thần trung cảnh, nhưng trên thực tế, trong lôi vực hắn đã có thể so với Đại Thừa. Mấu chốt hơn là tới bước này rồi hắn đi như thế nào? Nhìn thoáng qua đó đều là tử lộ…
- Người này thích đi tử lộ, lý lẽ cứng nhắc!
Lữ Tâm Dao trầm mặc một lúc mới lên tiếng.
Giao Long bĩu môi, không nói chuyện.
Mà tới lúc này tình thế đã dần dần thay đổi, hiện giờ Hắc Ám Ma Vật căn bản không thể động vào Phương Nguyên, mà Phương Nguyên cũng không cần làm gì cũng đã đánh tất cả Ma Vật thành mảnh nhỏ. Nhưng theo thời gian dần trôi, dần dần có càng nhiều Ma Vật lợi hại bị Phương Nguyên hấp dẫn lại đây, không muốn sống tấn công về phía hắn.
Thế cục như vậy giằng co hơn nửa canh giờ, mãi tới khi hư không phía xa bỗng nhiên xoay chuyển.
- Ầm!
Giống như thiên địa nứt ra, đột nhiên có một luồng hỗn độn đen và sâu đột nhiên xuất hiện ở mảvùngnh thiên địa này.
Khoảnh khắc đống hỗn độn kia xuất hiện, tất cả Hắc Ám Ma Vật đang điên cuồng đều cảm nhận uy áp nó mang lại, nhanh chóng lạnh run, giống như bầy cá bị kinh động điên cuồng lui về phía sau chạy thoát thân.
- Cuối cùng đã tới!