Chương 1829: Chuyện xưa và ta đến tột cùng là ai (2)
-
Cho dù hiện giờ ngươi đã tu thành thế giới thì sao, cho dù ngươi có thể khởi động một vùng trời thì thế nào. Lúc trước ta chinh chiến Hoàn Vũ, cho dù là thế giới đầy đủ cũng không biết cắn nuốt bao nhiêu rồi, tàn pháp này của ngươi cũng ngăn lại ta?
Còn không đợi Phương Nguyên suy nghĩ cẩn thận mấy vấn đề, tồn tại trong mây đen đã lớn tiếng kêu to. Thanh âm này vang lên, ma tức hắc ám vô tận xung quanh đều điên cuồng khởi động, nhiệt độ cũng dâng cao. Từ trước nhìn lại, ma tức hắc ám trên cả vùng loạn nha này giống như một ngọn lửa bình thường, hiện giờ hóa thành ngọn lửa chân chính, không chỉ bắt đầu bùng lên rực lửa, nhiệt độ xung quanh cũng không ngừng tăng cao, giống như bọn họ từ sao trời băng hàn cực độ đột nhiên rơi lên nham thạch nóng chảy trên nền đất…
Trên pháp thuyền này, có rất nhiều sinh linh Di tộc thiên đình chịu không nổi lực lượng này, thân thể bắt đầu không ngừng hòa tan. Tộc trưởng Cam Kì thấy cảnh tượng này, nhịn không được, lỗ mũi phun khí, hét lớn:
- Liều mạng với ngươi!
Muốn nhảy ra ngoài.
Phương Nguyên kéo lấy tộc trưởng Cam Kì:
- Còn chưa đến lúc liều mạng!
Tộc trưởng Cam Kì lập tức không cam lòng nhẫn nhịn. Vài lần muốn đi tìm chết, đều bị Phương Nguyên ngăn cản, khiến hắn hơi uất ức.
Phương Nguyên lại bước ra pháp thuyền, hoàn toàn bất chấp bảo lưu pháp lực, thân hình bay cao, đại tán trên đỉnh đầu cũng khuếch tán theo, hóa thành một thế giới bao vây pháp thuyền, cũng ngăn cách cực nóng bên ngoài, đồng dạng trầm giọng quát:
- Vị tiền bối này, mong hãy thu tay, cho dù muốn đánh, cũng chờ chúng ta hỏi mấy vấn đề rồi mới đánh!
- Ha ha, hỏi vấn đề?
Tồn tại trong mây đen lại cười to, mang theo ý điên:
- Đã tới lúc này rồi, ngươi còn hỏi vấn đề gì?
Tuy nói như thế nhưng xuống tay tuyệt không chậm, nhiệt độ xung quanh đang điên cuồng tăng lên.
Phương Nguyên nhíu chặt mày, trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không biết nên hỏi vấn đề gì thì mới hỏi đúng vấn đề.
May mắn tiếng Giao Long vang lên lúc này, hét lớn sốt ruột:
- Ngươi không phải nhận ra ta sao, ta đến tột cùng là ai?
Khi nói chuyện, nó vọt lên, điều khiển pháp tắc vô cùng, giúp đỡ Phương Nguyên khởi động thế giới này.
Tồn tại trong mây đen dường như hơi tức giận, hoặc cảm giác hoang đường, kêu to lên:
- Năm đó ngươi cố ý muốn hạ giới, ta đau khổ khuyên ngươi, ngươi không chịu nghe theo, ngược lại cùng tên ngạo mạn kia cướp tiên triện của ta. Hiện giờ ngươi gặp báo ứng, lại biến thành bộ dáng kỳ quái như vậy. Ha ha ha, ngươi đáng đời lắm, còn có mặt mũi hỏi ta ngươi là ai? Tồn tại hùng tâm tráng chí, canh gác tuyệt đồ mười vạn năm, ý chí vẫn vững vàng không đổi năm đó đi đâu rồi? Ngươi không phải vô luận dạt trình độ gì cũng sẽ không quên sơ tâm của mình sao? Ngươi không phải nhất định muốn nghênh đón ánh rạng động sao? Hiện giờ, ngươi làm sao ngay cả mình là ai cũng không nhớ rõ?
Khi thanh âm vang lên, nó càng trở nên cuồng bạo.
Bỗng nhiên sương đen tập kích, hóa thành một ngọn lửa màu đen bập bùng, nhiệt độ xung quanh càng lúc càng cao. Ngay cả một phương thế giới Phương Nguyên khởi động, bên ngoài cũng dần dần hòa tan, đến nỗi Phương Nguyên phải không ngừng co rút kích thước của thế giới này, mới có thể mạnh mẽ chống đỡ một phương thế giới này, bảo vệ một phương thế giới này, nhưng tiêu hao pháp lực lại càng lúc càng nhanh.
Khi ngọn lửa màu đen vô tận kia xuất hiện, hư không xung quanh trở nên loãng đi, lộ ra chân thân tồn tại trong mây đen, lại là một con Chu Tước thật lớn, hiện giờ đã hoàn toàn hóa thành bộ dáng ma vật hắc ám. Toàn thân rách tung tóe, khắp nơi lộ ra xương trắng, tất cả ngọn lửa màu đen đều bám lên tàn khu của nó, khiến nó giống như hung thần.
Nó bay giữa không trung, lạnh lùng nhìn xuống, mỗi một sinh linh đều trở nên vô cùng nhỏ bé trước mặt nó.
Trong hốc mắt giống tòa núi lửa, đang bùng lên ánh ma trơi, hiển lộ điên cuồng của nó.
Thấy được tồn tại này, cho dù là Phương Nguyên cũng cả kinh.
Hiện giờ hắn đã luyện ra một phương thế giới, có thể sinh ra pháp tắc vô tận, có thể điều khiển pháp tắc vô tận, có thể tạo ra một vùng thế giới. Vô luận thế nào, đây đều đã đạt được đến đỉnh của con đường tu hành. Nhưng khi hắn nhìn thấy sinh linh này, vẫn không nhịn được cả kinh trong lòng. Hắn cảm giác được cảnh giới của đối phương mạnh hơn mình rất nhiều…
Trong hệ thống tu hành, căn bản không tìm thấy tồn tại mạnh hơn mình.
Giải thích duy nhất là sinh linh căn bản không phải tồn tại ở đây, nó được lưu lại từ thời điểm rất xa xôi, ở quá khứ xa xôi, nó là cường giả một phương, đạt đến cảnh giới đáng sợ, vượt xa mình.
Thời đại như vậy, Phương Nguyên từng nhìn thấy trên tấm bia đá.
Thời điểm Đại Tiên Giới huy hoàng nhất, khi đó hệ thống tu hành của Đại Tiên Giới căn bản không phải tu sĩ Thiên Nguyên có thể tưởng tượng.
Từ lúc hai người Đế Huyền và Đế Hoàng đại chiến, đã thôi diễn ra đại cảnh giới mới.
Siêu Thoát Cảnh!
Đó là cảnh giới vượt qua Đại Thừa, tiến vào cảnh giới thần thông mới.
Đó là tồn tại có cảnh giới siêu thoát, Đại Tiên Giới mới có thể uy hiếp Hoàn Vũ, nhất thống Tam Thập Tam Thiên!
Mà đối phương, cũng chỉ có thể là tồn tại đạt tới hoặc chạm tới cảnh giới siêu việt mới có thể tạo áp lực cho mình lớn như vậy.