Chương 1903: Một phần đại lễ (2)
- Nói lúc ấy là vì giải quyết vấn đề tài nguyên, không bằng nói lúc ấy đang nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề của con người. Trách nhiệm của ta lúc đó là tìm kiếm phương pháp, cam đoan giải quyết vấn đề áp lực của Đại Tiên Giới, nhưng không thể dao động ổn định của tiên giới và địa vị siêu nhiên của Đế Thị.
Sắc mặt Đế Hiên nháy mắt biến hóa, hắn không biết nói gì mới tốt.
- Thật đã thành công!
Lão nhân cười nói:
- Trong Đại Tiên Giới, có nhiều thứ ta có thể mượn. Ngươi cũng biết, sau khi phi thăng, Đại Tiên Giới xảy ra nhiều chinh chiến, có thần linh vô tận vẫn lạc, tiên nhân đạo hủy. Oán niệm và thống khổ trước khi chết của bọn họ vẫn còn lưu lại trên thế giới này, còn có gì đáng sợ hơn như vậy? Cho nên ta tu thập tất cả khí tức bọn họ lưu lại, dùng nó luyện chế pháp bảo cực mạnh. Có pháp bảo này, có thể vĩnh viễn bảo hộ địa vị thống ngự của ngươi, vì muôn đời không đổi…
- Sau đó thì sao?
Tiếng của Đế Hiên bắt đầu phát run.
- Sau đó lại vô tình phát hiện phương pháp giải quyết tài nguyên chân chính!
Lão nhân nhẹ giọng trả lời:
- Ta luyện thứ tà ác nhất trên đời, không nghĩ đến trong thứ tuyệt vọng nhất phát hiện đồ vật tốt đẹp nhất. Vật cực tất phản, thiên địa rất rõ ràng, hy vọng lớn nhất là nghịch chuyển tà ác chôn dấu trong tuyệt vọng, sinh ra tử khí Hồng Mông, có sinh cơ nhất trong Hoàn Vũ…
Nói đến chỗ này, chính lão nhân cũng tự giễu lắc đầu.
Hắn nói:
- Đương nhiên, ở trình độ này, đây chỉ là biểu hiện bên ngoài. Mây tía Hồng Mông này ẩn chứa hung hiểm không cách nào hình dung. Nó thuộc về Hoàn Vũ, gần tiếp cận đạo. Cho nên tử khí Hồng Mông cũng có ý diệt vong của mình. Nó thoạt nhìn sinh cơ bừng bừng, có thể luyện thành vạn vật. Nhưng hắn chỉ có thể cho con người một loại Bất Hủ, vốn thành lập trong trụ cột tuyệt vọng nhất…
Đế Hiên nghe đến đây, vẻ mặt đại biến:
- Có tai họa ngầm này sao ngươi không nói?
Lão nhân nở nụ cười nói:
- Bởi vì ta phát hiện, Đế Quân đã nghi ngờ ta, ta sắp gặp tai vạ rồi!
Đế Hiên nghẹn lời, không biết nói gì.
Trong tươi cười của lão nhân có hơi trào phúng, nói:
- Quả thật như ta dự đoán, Đế Quân sau khi cải danh tử khí Hồng Mông thành đạo khí Hồng Mông sẽ nhốt ta lại. Ta hiểu dụng ý của hắn, bí mật đạo khí Hồng Mông quá đáng sợ, cho nên hắn không thể dùng ta cho hậu thế, cho nên ta bình yên sống qua ngày, ở vùng thiên địa nho nhỏ này chờ một ngày các ngươi tự làm xấu mình!
- Ngươi… ngươi đã sớm nghĩ đến việc này!
Thanh âm Đế Hiên run rẩy, nhìn chằm chằm lão nhân.
- Đúng vậy, ta biết ngày ngày sẽ đến!
Lão nhân nhẹ giọng mở miệng:
- Lòng người không chịu nổi thần vật gần như đạo, cho nên nhất định dẫn đến tai kiếp. Nhờ nghịch chuyển tà ác ta mới luyện thành đạo khí Hồng Mông. Như vậy sớm muộn gì cũng sẽ có người vì vài bí tâm, lần nữa nghịch chuyển lại. Nhưng vật hồ đạo cũng có biến hóa vô cùng, không có cách nào thôi diễn nắm chắc trước khi nghịch chuyển đạo khí, khi ngươi có ý định nghịch chuyển lần hai, cũng nhất định sẽ thất bại, đại đạo không có khả năng bị người khác nắm trong tay!
- Vô luận người này có phải tự xưng là tiên hay không?
Thanh âm của lão nhân như hồng cung mộ cổ, chấn động thức hải Đế Hiên.
- Không, ngươi còn điều giấu diếm!
Hắn không biết kinh ngạc bao lâu mới đột nhiên hét lớn:
- Ngươi nói ngươi lo lắng ta nhốt ngươi, đây là nói dối. Ngươi ngay từ đầu vốn không cần nghịch chuyển đạo nguyên. Nếu như vậy Đại Tiên Giới sẽ không nghênh đón tuyệt vọng như thế. Cho dù tà ác thế nào, ngay từ đầu không được Đại Tiên Giới tiếp nhận, cũng sẽ không hủy diệt Đại Tiên Giới trong lúc nghịch chuyển. Đây chỉ có thể nói rõ ngay từ đầu, ngươi đã có âm mưu này, ngươi đã dự đoán được kết cục này…
Nhìn thấy lão nhân kia, Đế Hiên phẫn nộ vô tận. Hắn không phải tiểu tử ngây thơ kia nữa, hắn hiện giờ biết đã nhiều rồi.
Hắn có thể nhìn ra, lão nhân này nói không phải toàn bộ sự thật.
- Có lẽ đi…
Đối mặt với chất vấn của Đế Hiên, lão nhân trầm mặc thật lâu mới bỗng nhiên nở nụ cười.
Hắn thành khẩn:
- Ta quả thật che giấu một ít, tổ tiên ngươi nhốt ta, cũng không phải bởi vì kiêng kị.
Ngay cả tu vi như Đế Hiên, thanh âm cũng không ổn định:
- Vậy… đến tột cùng là vì sao?
- Ta cũng muốn hỏi vì sao?
Lão nhân nhẹ giọng nói:
- Vì sao vốn có hai đế Huyền Hoàng, hiện giờ chỉ còn lại huyết mạch Đế Hoàng tọa giữ Thiên Cung?
- Huyết mạch Đế Huyền ta vì sao chỉ có số mệnh bị đuổi giết!
- Vì sao thế gian nhận quá nhiều ân huệ của huyết mạch Đế Huyền ta, nhưng sau khi Đế Hoàng cầm quyền, vì lấy lòng Đế Hoàng, bán đứng chúng ta, đuổi giết chúng ta, đến nỗi huyết mạch Đế Huyền suốt ngày lo sợ, gần như bị diệt sạch?
- Bởi vì ta không biết nguyên nhân vì sao…
Đáy mắt lão nhân bỗng nhiên sinh ra hận ý kinh người:
- Cho nên ta mới muốn tặng một phần đại lễ cho thế giới này!
Thì ra hết thảy đã sớm định rồi! Thì ra khi Đại Tiên Giới tiếp nhận đạo khí Hồng Mông, cũng đã chôn xuống mầm tai vạ!
Ma tức này vốn là đến từ nơi tối tăm nhất lòng người, cho dù ngụy trang tốt đẹp thế nào cũng sẽ có một ngày biến thành bộ dáng ban đầu. Nghịch chuyển bất quá là bộ dáng nguyên bản của nó được hoàn nguyên mà thôi. Nhưng một lần nghịch chuyển thì dễ dàng, lần thứ hai nghịch chuyển lại không thể nữa.