Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1910 - Chương 1911: Tạo Hóa Trong Tuyệt Vọng (1)

Chương 1911: Tạo hóa trong tuyệt vọng (1)
Đế Hư bỗng nhiên quay đầu, nói với Phương Nguyên một câu.

Phương Nguyên lúc này đang mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, trông thật bình tĩnh.

Qua thật lâu hắn mới nói:

- Nhân gian cũng không yếu ớt như ngươi nghĩ!

Đế Hư muốn cười một tiếng nhưng cười không nổi, cho nên hắn lần nữa thu hồi tầm mắt.

- Tiểu Đông Hoàng, bảy đại Ma Tức Hồ cảm nhận được đại kiếp phủ xuống, điên cuồng phóng ra. Các nơi thế gian đều có ngọc giản truyền đến, tất cả Ma Tức Hồ đều trở nên hung hăng, đánh về nhân gian, thế cục rất khó bảo toàn. Chúng ta… chúng ta nên làm gì bây giờ…

Nam tử mặc kiếm bào rách nát trên người, vọt lên núi, trầm giọng rống to. Thanh niên trẻ tuổi mặc áo giáp chậm rãi thu hồi tầm mắt. Tuyệt vọng và bi thống trên mặt hắn còn chưa thu hồi, đã hiện lên vẻ cương nghị quyết tuyệt khác.

Hắn nhìn nam tử mặc kiếm bào, nặng nề mở miệng:

- Chúng ta chiến đấu đến cùng!

- Điều này…

Trên mặt nam tử mặc kiếm bào lộ ra vẻ ảm đạm. Đông Hoàng Sơn Đạo Tử mặc áo giáp, hiện giờ là tiểu Đông Hoàng chúng tu Thiên Nguyên phụng mệnh, hắn vô lực lắc đầu, nhưng vẫn dõng dạc nói:

- Ngươi lấy Đông Hoàng Thái Tức Trận truyền âm thiên hạ, giống như lời của ta ba năm trước, pháp môn chuyển kiếp chủ hắc ám lưu lại bị ta phá hủy rồi. Nhân gian hiện giờ không có con đường thứ hai cho nên lúc này, hoặc bọn họ đến giết ta hả giận, hoặc cắn chặt răng, tiếp tục liều mạng, chém giết đến tận cùng…

- Hoặc liều mạng tạo ra đường hy vọng, hoặc liều mạng tạo ra giai không vạn vật!

Trên mặt nam tử mặc kiếm bào cũng hiện lên vẻ tuyệt vọng, qua thật lâu, hắn chậm rãi gật đầu. Hiện giờ đại kiếp nạn phủ xuống nhân gian, ma tức tràn ngập. Trên Đông Hoàng Sơn có đại trận chậm rãi mở ra. Đại trận kia truyền lời nói của Đông Hoàng Sơn Đạo Tử khắp chiến trường, cũng truyền đến đạo thống khắp nơi.

- Nhân gian đã mất con đường thứ hai có thể đi…

- Cho nên liều mạng đi…

- Hoặc là, liều mạng tạo con đường hy vọng hoặc liều mạng tạo giai không vạn vật!

Lời này khiến người ta tuyệt vọng, tuyệt vọng đến chán nản. Nhưng ngoài đón lấy tuyệt vọng này thì còn có năng lực làm gì? Thế cục đã đến bước này, chẳng lẽ còn muốn chúng ta vươn cổ chịu chết.

Quả thật có người lúc này nản lòng thoái chí, liều mạng cũng không nguyện ý liều mạng. Nhưng cũng có người trong tuyệt cảnh trở nên điên cuồng:

- Mẹ nó, nhân gian nguy cấp lắm rồi, tệ hại lắm rồi, còn có thể làm gì. Đã đến trình độ này rồi, chẳng lẽ còn có thể tiếp tục buông bỏ? Giết đi, giết con mẹ nó, mỗi lần liều mạng đều có lời. Ta sinh ra không phải để người ta khinh thường, cho dù phải chết, ta cũng phải cắn trả các ngươi một ngụm…

- Giết, giết đến ngươi chết, hoặc là ta chết!

Giãy dụa trong tuyệt cảnh có lẽ là vô dụng. Nhưng trong tuyệt vọng, ngoài giãy dụa thì còn có thể làm gì.

Thiên Nguyên hiện giờ đang giãy dụa.

- Chư vị sư huynh đệ, huyết mạch Bát Hoang chúng ta từ trước đến nay chịu trách nhiệm thủ vệ ma biên. Nay ma tức tác loạn, đại kiếp nạn phủ xuống, có lẽ nhân gian đã không còn hy vọng. Nhưng đệ tử Bát Hoang Thành chúng ta, cho dù phải chết, cũng phải chết trên chiến trường!

Bát Hoang Thành ma biên, Dao Phi Cầm nhẹ giọng nói, nâng lên lệnh kỳ.

- Mười đại thần quan nghe lệnh, mở rộng cửa thành, thôi động đại trận Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma, toàn bộ xuất chiến, nghênh chiến đại kiếp nạn!

- Phương bắc cánh đồng tuyết, nơi này áp lực chúng ta nhỏ nhất, nhưng chúng ta là đệ tử Tẩy Kiếm Trì!

Nơi cực bắc xa xôi, chủ bảy đại kiếm mạch của Tẩy Kiếm Trì đều thống nhất ý kiến:

- Nếu Thiên Nguyên bị diệt, đệ tử Tẩy Kiếm Trì sẽ không làm người chết cuối cùng. Chúng ta đi tuyến đầu, rửa kiếm bằng máu địch nhân hoặc máu của mình!

Đệ tử Tẩy Kiếm Trì, tự nguyện đi tiền tuyến, nghênh chiến đại kiếp nạn!

Cả Thiên Nguyên, lúc này, sinh ra loạn tượng không thể hình dung. Có người điên cuồng mắng chửi, báo oán hết thảy. Có người tâm sinh tuyệt vọng, trói tay chịu chết, bi thiên khóc địa. Nhưng cũng có rất nhiều người, bọn họ biết rõ phải chết, vẫn nghênh chiến đại kiếp nạn. Có lẽ cho dù là bọn họ cũng không biết chính mình liều mạng làm gì… Bọn họ chỉ liều mạng theo bản năng!

Cho dù nghênh đón tuyệt vọng chân chính cũng muốn liều mạng giữ lại chút hy vọng….

Nhưng trong tuyệt vọng chân chính, có hy vọng tồn tại sao?

Từng đám người nghênh đón đại kiếp nạn đều ôm trong lòng ý chết, chuẩn bị chết dưới đại kiếp nạn. Nhưng khi bọn họ chân chính tiếp cận đại kiếp nạn, người ôm chí chết muốn chết thật uy phong, bỗng nhiên phát hiện một số vật khác biệt. Có người đã vọt vào trong đại kiếp nạn, chém giết với vô số ma vật hắc ám, đột nhiên đám vật này đập đến…

- Mẹ nó, ma vật hắc ám hiện giờ còn có thể sử dụng ám khí…

-… Không đúng, đây không phải là ám khí!

Người bị đập chỉ ngây ngốc cầm lên vật đập mình, nhìn bốn phương tám hướng. Nhìn vật trên tay, thấy đây là điển tịch, phía trên còn có tiên quang huyền diệu, tử ý trong suốt, vỡ bờ thức hải, giống như mở ra tất cả lỗ chân lông trên người mình, hiện ra bốn chữ trong lòng “Hạo Nhiên Tiên Điển”!

Người này trực tiếp ngây ngốc, nhìn toàn bộ điển tịch này, không biết nên khóc hay cười.

Qua thời gian rất lâu, hắn mới dùng hết khí lực kêu to.

- Tiên điển… con mẹ nó, trong đại kiếp nạn, sao lại rớt xuống một bộ tiên điển?

Đại kiếp nạn quả thật phủ xuống, nhưng chỉ có người tự mình nghênh đón đại kiếp nạn mới phát hiện chỗ bất đồng.
Bình Luận (0)
Comment