Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1920 - Chương 1921: Nhân Tâm Là Cái Gì (2)

Chương 1921: Nhân tâm là cái gì (2)
Ầm ầm ầm!

Giống như căn cứ vào cảm ứng nào đó, khi hai đạo phù này bị tách ra, hai vùng trời thiên ngoại tăng tốc độ sụp đổ, không phải bị ngoại lực chèn ép mà bị huyền cơ bên trong kích thích, chủ động mở ra. Pháp ấn này bay lên hư không, căn nguyên thế giới không ngừng thoái hóa, hóa thành thanh khí, bay lên trời cao.

- Các ngươi thật sự…

Đế Hư tuyệt không ngờ đến việc này. Chuyện xảy ra hiện giờ thật vượt ngoài nhận thức của hắn, đến nỗi hắn khó có thể tin, tay chân trở nên luống cuống, mặt mày nghiêm trọng, điên cuồng ngưng tụ ma tức hắc ám toàn thân.

- Ngươi nói mình nhìn thấu nhân tâm, nhưng ngươi còn kém xa!

Phương Nguyên lập tức quay đầu, nhìn Đế Hư trong hư không.

Trên mặt lộ ra ý cười, nhẹ nhàng mở miệng:

- Nhân tâm, ngay cả bản thân còn không nhìn thấu, huống chi ngươi?

Khi nói đến đây, hắn sờ nhẹ pháp ấn.

Bên người hắn, lưới pháp ấn xuất hiện, giống như cái ô to, che chở hắn, lập tức phi thân vào vùng trời thiên ngoại.

“Rầm!”

Con cóc màu vàng bên người hắn mở lớn miệng, nuốt thiên ăn nguyệt.

Hiện giờ, hai vùng thiên địa Ly Hận và Vô Ưu dần sụp đổ, sinh linh trong hai vùng thiên địa cũng bị chuyển vào hư không. Xung quanh toàn là ma vật hắc ám, tình cảnh cực nguy hiểm. Chỉ có một bộ phận nhỏ người tu vi không tệ mới có thể miễn cưỡng thoát thân. Chỉ là sợ rằng bọn họ không chịu nổi một ngày nữa. Thế giới tàn phá xung quanh bọn họ đột nhiên khởi động lực lượng pháp tắc vô tận. Lực lượng này được hai Thiên Chủ diễn động, như sóng cuộn, quấn về phía những người này, đi thẳng đến miệng cóc!

- Đều cho ngươi!

Thời điểm này, hai vị Thiên Chủ căn bản không kịp giải thích mọi việc.

Bọn họ vừa hút đi pháp tắc tán loạn trong thế giới bị tàn phá, tận lực đưa càng nhiều người vào trong bụng cóc, vừa thở dài, lấy phù ấn bay ra từ trong tim mình, dùng sức ném cho Phương Nguyên.

Lúc này, Phương Nguyên ngồi xếp bằng trên hư không, xung quanh khởi động một vùng thế giới.

Hắn vốn muốn mở ra một vùng thế giới cho mình, nghịch diễn ba mươi ba thiên số, diễn biến tạo hóa, sau đó, mạnh mẽ nuốt phần lớn căn nguyên của Vong Sầu Thiên, khiến phương thế giới của hắn càng khổng lồ, pháp tắc chư bàn tung hoành, giao nhau, hết sức huyền diệu. Lúc này, phù ấn lại đến, nghênh đón căn nguyên thế giới khổng lồ hơn…

Căn nguyên thế giới của Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên đều phân tán trong hư không, giống như cự mãng tiến đến anh dũng.

Sẽ không còn căn nguyên thế giới nào khổng lồ hơn, tinh thuần hơn căn nguyên thế giới này. Bởi vì được bồi dưỡng bởi hàng tỉ sinh linh sinh tồn trong vùng trời thiên ngoại. Có thể nói đây cũng là một thân đạo nguyên của hai vị Thiên Chủ! Đây là tạo hóa tuyệt không thể có lần nữa, hiện giờ đều cuộn tròn đến chỗ Phương Nguyên.

Phương Nguyên ngồi xếp bằng trong hư không, khí cơ tăng dần lên với tốc độ cực nhanh, thậm chí không thể hình dung bằng ngôn từ. Từng tầng nở ra trên đỉnh đầu, giống như đóa hoa tươi, đã nở rộ cực hạn, nhưng vẫn còn đang tiếp tục nở rộ. Dần dần có Luân Hồi Chi Uẩn huyền diệu đáp trả, xuyên qua người Phương Nguyên.

Đó là uẩn vị biến đổi chất lượng, sinh ra biến hóa cảnh giới.

Lúc này, mặt mày Phương Nguyên bất động, một thân an hòa, giống như không làm được gì, như tiên!

- Con người… con người…

Mặt mày Đế Hư lạnh lùng, nhìn xuyên qua hư không.

Tới bây giờ, hắn cũng không quản gì nữa, ma tức biến ảo, hiện ra ba bàn tay to. Hai bàn tay trong đó nhắm đến tiên bảo của Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu, thừa dịp bọn họ hiến tế thế giới, len lén cướp hai tiên bảo. Mà bàn tay có lực lượng lớn nhất lập tức nhắm vào Phương Nguyên. Hắn không muốn nhìn đến bước cuối cùng, nhất định phải bắt lấy Phương Nguyên!

Hắn không rõ, con người vì sao có thể như vậy? Rõ ràng đã là chuyện có kết thúc rõ ràng, vì sao còn xuất hiện thay đổi này?

Nhân tâm, nhân tâm đến tột cùng là cái quái gì?

Ầm ầm!

Đế Hư lấy ma tức hắc ám hóa thành ba bàn tay to, vọt đến Phương Nguyên và hai vị Thiên Chủ. Vào lúc mấu chốt, hắn rõ ràng đã vận dụng toàn lực. Lúc trước hắn vẫn còn hơi kiêng kị, không muốn lưỡng bại câu thương với hai Thiên Chủ không có lối ra nên liều mạng. Nhưng hiện giờ, thứ nhất thấy biến hóa của thế cục, thứ hai hắn tin tưởng lúc hai Thiên Chủ hiến tế thiên địa, lực lượng giảm mạnh, cho dù liều mạng cũng không thể uy hiếp mình, nên lần đầu tiên hiện ra chân thân, điều khiển ma tức hắc ám tiến đến cuồn cuộn!

Rất khó hình dung sinh linh Hồng Mông sinh ra trong ma tức hắc ám mạnh thế nào. Hắn là Thiên Ma chủ động sinh ra thần trí, trời sinh có thể tự sinh pháp tắc, biến ảo vô cùng, lại có thêm trợ giúp của tiên bảo Vô Uyên Khổ Hải, trước kia đã có thể đối kháng đồng thời hai Thiên Chủ, hiện giờ toàn lực ra tay, ma tức hắc ám giống như sóng triều, nơi đi qua, đánh đổ tất cả, đánh tất cả thành bột mịn.

Một tiếng “rầm!”

Không gian hai Thiên Chủ mượn tiên bảo tạo ra bị một trảo của hắn phá hủy, sau đó sụp đổ không ngừng, hợp với hung uy vô tận, hướng thẳng đến hai tiên bảo và Phương Nguyên, dường như không chút phí công nào, thu Thái Sơ Cổ Thụ vào tay. Thiên Chủ Ly Hận đứng bên cạnh, đang hiến tế căn nguyên thế giới của mình cho Phương Nguyên, mái tóc trắng tung bay, dẫn dắt một ít pháp tắc ngăn trở hắn, lại bị một tiếng hét của hắn xé rách. Cả người Thiên Chủ Ly Hận cũng bị lực lượng này đánh bay.
Bình Luận (0)
Comment