Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1921 - Chương 1922: Ta Dùng Một Kiếm Cản Trở Đại Kiếp (1)

Chương 1922: Ta dùng một kiếm cản trở đại kiếp (1)
Tay còn lại của Đế Hư vươn đến bên Hướng Sinh Thần Sinh cạnh Thiên Chủ Vô Ưu, giống như muốn cướp vào tay. Nhưng lúc này, Phương Nguyên vừa lúc mở mắt.

Hiện giờ, hắn ngồi xếp bằng trên hư không, bên người đều là đạo uẩn vô tận. Huyết mạch Huyền Hoàng vận chuyển tuần hoàn, được căn nguyên thế giới bồi dưỡng, đã mạnh đến cảnh giới không thể tưởng tượng. Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn bàn tay to của Đế Hư chộp đến hắn, tâm khẽ động, nâng tay ấn về trước. Theo động tác của hắn, huyết mạch Huyền Hoàng xung quanh cũng hóa thành một bàn tay to, nghênh đón tiền phương. So với bàn tay to ma tức hắc ám hóa thành, bàn tay to do huyết mạch Huyền Hoàng hóa thành có thể nói như gặp đối thủ.

Nhưng khi hai tay chạm nhau, xuất hiện cảnh tượng ngoài dự đoán của mọi người. Bàn tay to Đế Hư hóa ra khi va chạm bàn tay to huyết mạch Huyền Hoàng hóa ra, lập tức vỡ nát, giống như bùn đất gặp sắt thép, hóa thành nước bùn vô tận, rơi rụng trong hư không.

Một chỗ khác, Đế Hư đã đoạt được Thái Sơ Cổ Thụ, tay còn lại đang vọt đến Hướng Sinh Thần Sơn. Bộ dáng thê thảm hiện giờ của Thiên Chủ Vô Ưu và Thiên Chủ Ly Hận, thực lực giảm mạnh, làm sao đủ lực lượng ngăn trở. Đang dùng lực ngăn cản Đế Hư thu Hướng Sinh Thần Sơn, huyền hoàng khí Phương Nguyên hóa ra bỗng nhiên vọt lên, đồng dạng bắt lấy một góc thần sơn.

- Ngu ngốc, dám cản trở ta?

Vẻ mặt Đế Hư u ám, nhìn chằm chằm Phương Nguyên, lớn tiếng hét lên.

Cùng lúc đó, ma tức vô tận phía sau hắn gào thét tiến về trước, muốn xông kích ra ngoài.

Mỗi khi có ma tức hắc ám tiến về trước, bàn tay to tranh đoạt Hướng Sinh Thần Sơn sẽ tăng thêm lực lượng.

Ngay cả hư không xung quanh cũng phát ra tiếng boong boong, vô cùng quỷ dị! Nhưng đúng lúc này, thân hình Phương Nguyên khẽ động, đi đến bên cạnh thần sơn, đón nhận ma tức hắc ám ùn ùn kéo đến. Hắn nhẹ nhàng thở dài, huyết mạch Huyền Hoàng xung quanh đột nhiên xoay tròn, bao phủ toàn bộ Hướng Sinh Thần Sơn, giống như lốc xoáy thật lớn, sắc bén như đao, trực tiếp chặt đứt bàn tay cướp Hướng Sinh Thần Sơn của Đế Hư. Không chỉ như thế, ma tức hắc ám đến lúc sau muốn vọt lên trên lốc xoáy, cũng lập tức bị cản trở bên ngoài.

- Ngươi…

Đế Hư thu lực lui về sau, thân hình hóa vào ma tức hắc, ở chỗ sâu trong ma tức, hai ánh mắt sâu kín nhìn phía trước.

Trong vùng lốc xoáy, thân hình Phương Nguyên dần di động, đứng trên lốc xoáy, thanh bào phất phới, tiên phong đạo cốt, mi như sơn nhạc, mắt tựa hàn tinh, huyết mạch Huyền Hoàng xung quanh biến ảo vô chừng. Trên tay trái hắn, nâng lên một tòa thần sơn vô cùng cao lớn. Hiện giờ thần sơn đang không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn hơn ba thước, giống tòa tháp sắt nho nhỏ, nằm trên lòng bàn tay.

Vù…

Huyết mạch Huyền Hoàng từ trên người hắn không ngừng tản ra, trong hư không vang lên tiếng gầm rú mơ hồ. Nếu nghe kỹ, có thể phát hiện tiếng gầm rú kia giống như tiếng tụng kinh.

- Hiện tại hắn…

Thiên Chủ Vô Ưu và Thiên Chủ Ly Hận hiện giờ đều đã dị thường suy yếu. Nhất là Thiên Chủ Ly Hận, vốn bản thân đã trọng hương, lại gặp một kích của Đế Hư, tính mạng mỏng manh. Nhưng lúc này, hai người bọn họ bất chấp chính mình, chỉ là ánh mắt kinh ngạc, nhìn chằm chằm Phương Nguyên. Rất khó hình dung ánh mắt của bọn họ hiện giờ là hổ thẹn hay là hâm mộ! Hoặc là nói là một loại khát vọng! Là lực lượng gần như đạo người tu hành nào gặp được cũng sinh ra cảm giác hâm mộ.

- Hắn… hắn thât trở thành bộ tộc Đế Thị lúc trước rồi?

Thiên Chủ Vô Ưu giãy dụa, bỗng nhiên quay đầu hỏi Thiên Chủ Ly Hận.

- Ta cũng chưa từng tận mắt gặp bộ tộc Đế Thị…

Thiên Chủ Ly Hận lẩm bẩm nói:

- Nhưng cảnh giới này cũng chỉ có bộ tộc Đế Thị mới có thể chạm tới?

Thiên Chủ Vô Ưu si ngốc nhìn, sau một lúc mới hỏi:

- Trả rồi, vật bộ tộc Đế Thị, chúng ta đều đã trả rồi…

Trên mặt Thiên Chủ Ly Hận đầy vẻ thống khổ:

- Chỉ hy vọng hắn…

- Chuyện đáp ứng các ngươi, ta sẽ làm được!

Cũng vào lúc này, Phương Nguyên bỗng nhiên xoay người, gật đầu với hai người bọn họ.

Hiện giờ, hai thiên địa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên đã hoàn toàn sụp đổ, pháp tắc lan tràn trong hư không. Căn nguyên thế giới cũng bị Phương Nguyên dẫn đến, sinh linh trong hai thế giới mất đi thiên địa phù hộ, không biết đã có bao nhiêu sinh linh bị hư không xé rách, hóa thành luồng sương máu, từ xa nhìn lại, thật như biển máu gợn sóng vô chừng, nở rộ trong hư không.

Vài sinh linh hùng mạnh được hai Thiên Chủ dùng lực lượng cuối cùng dẫn đến bên người Kim Tương Cáp Mô, sau đó thân bất do kỷ bị nuốt xuống, số lượng cụ thể đã vượt qua con số hai vạn, nhưng Phương Nguyên cũng không nói gì!

- Đi thôi!

Nhìn Kim Tương Cáp Mô, Phương Nguyên nhẹ nhàng nâng tay lên. Pháp lực khôn cùng hiển hóa, giống như mây bay, nhẹ nhàng dẫn động hư không.

Kim Tương Cáp Mô giống như có cảm ứng, kêu lên một tiếng “oa”, nhảy lên cao.

Giống như một tòa Kim Sơn thật lớn, càng nhảy càng xa trên hư không, thân hình càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng, giống như một viên kim đậu nho nhỏ, bao phủ lên sáu đại trận luân hồi đang vận chuyển nhanh chóng. Lực đại trận kia trong giây lát biến mất không thấy.

- Ngăn hắn lại!

Khi Kim Tương Cáp Mô vọt ra, Đế Hư lớn tiếng hét lên.

Thiên Ma và ma tức hắc ám xung quanh, còn có sinh linh Hồng Mông dùng Thiên Ma thi pháp, hóa thành bộ dáng chúng tu Côn Lôn Sơn. Tất cả đều gào thét thành đàn, chạy về phía trước, giống như muốn ngăn cản Kim Tương Cáp Mô, nhắm thẳng đến Phương Nguyên, thần sắc đều vô cùng dữ tợn đáng sợ, đằng đằng sát khí, giống như muốn chạy đến kịp, tập kết lực của quần thể, xé xác Phương Nguyên tại chỗ!
Bình Luận (0)
Comment