Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1923 - Chương 1924: Cuộc Chiến Sinh Tử (1)

Chương 1924: Cuộc chiến sinh tử (1)
Cho dù là lực lượng hiện giờ đại kiếp nạn Thiên Nguyên đang đối kháng cũng không mạnh hơn lực lượng này!

Nhưng đón lấy tiếng hô như chất vấn của Đế Hư, mang hung thế như thế, thanh bào cả người Phương Nguyên tung bay, đứng ở hư không trước sáu đại trân luân hồi, một tay cầm kiếm, đặt trước ngực, đạo uẩn lưu chuyển, huyền hoàng khí vô tận bên người tăng vọt lên!

- Dù có đại kiếp nạn khôn cùng, cũng có một kiếm của ta ngăn trở rồi!

- Để xem ngươi lấy gì để chặn.

Đế Hư lơ lửng trên không trung, tức giận gầm rống, ma tức vô biên đã đánh đến trước người Phương Nguyên.

Hung phong đan xen như đã vô cùng tuyệt vọng.

Mà đón lấy Hắc Ám ma tức và ma vật bên trong ma tức kia, thân hình Phương Nguyên vẫn thẳng tắp, kiếm giơ ngang ngực, nhẹ nhàng nâng tay vạch một đường trước người.

Một kiếm cực kỳ nhẹ nhàng nhưng lại mang theo kiếm ý vô cùng tinh khiết, mũi kiếm lướt qua, trong hư không lưu lại một luồng kiếm ý ngưng thật lâu không tiêu tán, như sợi tơ nằm ngang trong hư không.

Sau đó một luồng kiếm ý lại chia làm hai, hai phân ba, ba phân chín, đột nhiên tung hoành đan dệt, tạo nên một mảnh lưới khổng lồ trước người hắn.

Mà lưới lớn này không ngừng khuếch tán, trải ra vô cùng vô tận.

Loại kiếm đạo này như hòa vào thiên số, huyền ảo vô cùng.

- Bá, bá, bá.

Kèm them tiếng nổ giòn giã vang lên, những ma vật đếm mãi không hết đều bị đánh vào trong lưới, phân cách thành từng khối, chẳng khác gì cối xay thịt, lay động ma tức vô hình và Thiên Ma biến đổi khó lường, còn sinh linh Hồng Mông hóa thành tu sĩ Côn Luân Sơn xuyên qua một đạo võng kiếm này, thái độ vô cùng dữ tợn, xông thẳng về phía Phương Nguyên.

Mà vào lúc này, thân hình của Đế Hư lại hóa vào trong Hắc Ám ma tức, như ẩn như hiện, chỉ có ánh mắt từ nơi sâu trong ma tức dò ra, như yêu ma trốn trong bóng tối quan sát điểm yếu của Phương Nguyên, bất cứ lúc nào cũng có thể triển khai một đòn trí mạng về phía hắn.

Ào ào ào. . .

Đột nhiên, Phương Nguyên xòe tay trái ra, một thế giới xuất hiện ở trước người hắn.

Thiên Ma và sinh linh Hồng Mông hóa thành dáng dấp tu sĩ Côn Luân Sơn số lượng không biết bao nhiêu, lít nha lít nhít, không thể ngăn cản.

Nhưng khi Phương Nguyên mở ra thế giới kéo dài vô tận, tầng tầng lớp lớp che chở toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi ở sau lưng, không cho bất kỳ Thiên Ma và sinh linh Hồng Mông nào có cơ hội tiếp cận Lục Đạo Luân Hồi đại trận, hắn lưu chuyển Huyền Hoàng khí đứng giữa thế giới này, kích động đạo uẩn vô cùng vô tận như tiếng tụng kinh phát ra từ bốn phương tám hướng.

Những Thiên Ma kia đều sinh ra trong Hắc Ám ma tức, biến hóa vô cùng, có thể sinh ra pháp tắc, rất lợi hại.

Nhưng bây giờ đạo uẩn của Phương Nguyên phủ ra lại có một loại biến hóa khác thường.

Trong những Thiên Ma sinh ra pháp tắc, vốn muốn dâng tới Phương Nguyên lại bị đạo uẩn ảnh hưởng, thôn phệ Thiên Ma.

Như giòi nhúc xương, cắn nát bổn nguyên của chúng, tự sinh tự diệt.

Từ xa nhìn lại, chỉ nhìn thấy một đoàn hắc khí nổ tan như pháo hoa màu đen tung lên trời.

Lúc này bổn nguyên của đám Thiên Ma bị nổ tung, hóa thành hư vô.

- Một người chống đỡ thì có ích lợi gì?

Lúc này một đám sinh linh Hồng Mông hóa thành tu sĩ Côn Luân Sơn cũng chạy tới trước người Phương Nguyên.

Mỗi người đều triển khai thần thông, thậm chí còn kết thành đại trận, rít gào chém giết về phía Phương Nguyên.

Bọn chúng chính là cường giả Đế Hư tuyển chọn từ trong Thiên Ma, điểm hóa linh tính, lại điểm hóa bổn nguyên pháp ấn tu sĩ Côn Luân Sơn vào trong cơ thể, bởi vậy mới có trí nhớ và thần thông của tu sĩ Côn Luân Sơn, lại có uy của Thiên Ma, có thể nói thực lực còn cao hơn tu sĩ Đại Thừa Côn Luân Sơn chân chính rất nhiều.

Hơn nữa Đế Hư điểm hóa bọn chúng trong một ngàn năm, bọn chúng cũng không ngừng trưởng thành, bây giờ lại ở trong Hắc Ám ma tức vô tận càng khiến cho bọn chúng trở nên vô cùng lớn mạnh.

Theo Phương Nguyên, trong đám sinh linh Hồng Mông có mấy người cường đại nhất đã tiếp cận sức mạnh Bất Hủ, cũng không kém Tiên bảo chủ Thiên Ngoại Thiên bao nhiêu.

Nhưng đón nhận một đám sinh linh bao vây tấn công khủng bố như vậy, Phương Nguyên vẫn duy trì được sự lý trí, trên mặt vẫn không tỏ vẻ gì. Huyền Hoàng khí trên người nhanh chóng bành trướng, thanh khí cuồn cuộn quấn quanh cây liễu lôi điện, Thái Cực Đồ chép xanh chép đỏ, cùng với ngọn lửa Chu Tước Lôi Điểu thiêu đốt hừng hực, tất cả đều hiển lộ ra thân hình, đón một đám sinh linh Hồng Mông đang xông tới.

Sau lưng Phương Nguyên lại có bóng dáng của Vãng Sinh thần sơn hiện lên, hắn đang cố gắng luyện hóa Tiên bảo này.

Một trận đại chiến với quy mô không thể hình dung lại triển khai bên trên đống đổ nát của Thiên Ngoại Thiên.

Sức mạnh này có thể phá diệt mọi thứ cùng người đang trong trận đại chiến!

. . .

. . .

Phương Nguyên và một đám ma vật đều biến hóa vô hạn, cường đại vô hạn, đối với thuật số thiên địa và thần thông diễn hóa đều đạt đến đỉnh cao, đến cảnh giới cỡ này, bọn họ có thể tùy ý sử dụng đạo pháp, chỉ cần tâm niệm khẽ động trận đạo sẽ liền triển khai, nhưng Phương Nguyên chỉ có một mình, thật sự mạnh mẽ đến mức có thể ngăn cản Thiên Ma và sinh linh Hồng Mông sao?

Trong hư không, Hắc Ám ma tức vô cùng vô tận, như làn sóng chụp đánh về phía trước.
Bình Luận (0)
Comment