Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1940 - Chương 1941: Vĩnh Trấn Thiên Nhân Quan (2)

Chương 1941: Vĩnh Trấn Thiên Nhân Quan (2)
Cho dù Phương Nguyên có một loại đạo lý nhân gian nào đó hộ thể, không bị ảnh hưởng tâm thần nhưng làm sao có thể dung nhập pháp lực và ma tức vào một chỗ được?

. . .

. . .

- Dường như tất cả đều có định số sâu xa.

Đế Hư không nhìn thấy, bây giờ Phương Nguyên mạnh mẽ chuyển sinh, hóa thành nửa ma, lại đang tự cảm khái.

Hắn không nghĩ tới, chính mình sẽ theo đuổi viên mãn trong tình huống như vậy.

Hắn đã nghịch đẩy thiên số ba mươi ba tầng trời, thành tựu bán bộ đạo cơ, lại nuốt chửng bổn nguyên thế giới tam phương Thiên Ngoại Thiên, làm cho bản thân một thế giới, tu vi tiếp cận đại đạo vô tận, tiếp cận bộ tộc Đế thị lúc trước, nhưng điều này cũng chỉ là tiếp cận mà thôi, giống như Đế Hư nói, công pháp của hắn là tự hắn thôi diễn ra, cũng có tàn khuyết, cách Đế cảnh chân chính khá xa.

Cũng chính vì nguyên nhân này, hắn và Đế Hư, không ai có thể làm gì được người kia.

Đế Hư là sinh linh Hồng Mông trời sinh, thế nhưng vẫn chưa trưởng thành đến thời điểm cường đại nhất, vì thế không làm gì được Phương Nguyên.

Mà Phương Nguyên cũng vì một phần tàn khuyết cũng không làm gì được hắn.

Vì thế, muốn thắng lợi trong trận chiến này, muốn đẩy lùi Đế Hư, bảo vệ thần môn, cần phải tìm phương pháp khác.

Phương pháp duy nhất Phương Nguyên có nghĩ đến, trước khi trận chiến này bắt đầu, hắn cũng đã chuẩn bị kỹ càng, đó là chuyển sinh nhập ma, nếu như thế, hắn có thể mạnh mẽ mượn Hắc Ám ma tức bổ sung pháp lực bản thân, đánh với Đế Hư một trận.

Công pháp chuyển sinh nhập ma, hắn có được từ Hắc Ám Ma Chủ.

Lấy tu vi của Phương Nguyên bây giờ, hiểu thấu đáo Chuyển Sinh Pháp, triển khai trong nháy mắt, cũng không khó khăn lắm.

Có điều sau khi chuyển sinh, muốn bảo vệ đạo tâm của chính mình, cũng không dễ dàng.

May mà Phương Nguyên có Đạo Nguyên Chân Giải.

Trước đây Phương Nguyên đều cảm thấy bên trong Đạo Nguyên Chân Giải, quan trọng nhất chính là Thiên Diễn thuật, mà không phải bản thân kinh văn.

Bây giờ hắn đã phát hiện điều này có lẽ không đúng.

Đạo lý bên trong Đạo Nguyên Chân Giải mới vật che chở bản tâm của hắn.

Hắn có can đảm chuyển sinh, cũng vì nhờ có Đạo Nguyên Chân Giải.

Nghĩ lại trước đó, khi lần đầu hắn gia nhập Ma Tức Hồ, suýt nữa bị ma sóng triều cuộn đi, chôn thây trong ma tức, sau đó còn sống, cũng nhờ kinh văn trong Đạo Nguyên Chân Giải bảo vệ tâm thần của hắn, cũng nhờ lần đó, hắn tu luyện Huyền Hoàng nhất mạch, bắt đầu chen lẫn một phần Hắc Ám ma tức, cũng vì vậy mà làm cho một thân pháp lực của hắn càng thêm tinh khiết hơn.

Sau đó hắn có thành tựu Thiên Đạo Trúc Cơ, chưa chắc đã không có quan hệ với Hắc Ám ma tức.

Dù sao, nghịch chuyển Hắc Ám ma tức trước đó chính là Hồng Mông Đạo Khí.

Đương nhiên, bây giờ hắn mạnh mẽ chuyển sinh, cũng không phải đơn giản như vậy, khi luyện hóa Hắc Ám ma tức, tiến vào trong Huyền Hoàng nhất mạch, làm thành pháp lực của chính hắn, thuận lợi vận chuyển, cũng cần trải qua quá trình cực kỳ gian nan. Lúc này, Phương Nguyên dùng Thiên Diễn Thuật, mạnh mẽ thôi diễn ra tất cả biến hóa có thể xuất hiện, sau đó vững vàng nắm giữ trong phạm vi không chế của hắn.

Hết thảy mọi thứ, đến cuối cùng hình thành một kết quả như vậy.

. . .

. . .

- Đến ta!

Một kích của Đế Hư không làm được gì, nghiến lợi tấn công, vô cùng kinh hoảng.

Nhưng cũng ngay vào lúc này, ma tức bên người Phương Nguyên lay động, trầm giọng nói ra.

Trong lòng Đế Hư đột nhiên có một loại dự cảm xấu, hai tay rung lên, ma tức xung quanh như sóng dữ cuộn lên, hình thành vách tường màu đen, ngăn giữa hắn và Phương Nguyên, mà thân hình của hắn cũng nhanh chóng biến ảo, muốn trốn vào trong ma tức.

Nhưng rất nhanh, Phương Nguyên giơ chân đạp bước, đánh ra một quyền.

Sức mạnh cú đấm kia không thể nào hình dung được, như cột sáng màu xám, trực tiếp xuất hiện trong hư không.

Khí cơ trên người Phương Nguyên đã kinh biến đến mức vô cùng quỷ dị, ngoại trừ đôi mắt vẫn bình tĩnh, người hắn càng giống ma vật hơn Thiên Ma, nhưng hắn đánh ra cú đấm này, đường đường chính chính, mang theo khí phách hùng vĩ đại đạo vô tận.

Lấy sức mạnh tà ác nhất, đánh ra một quyền gần đại đạo nhất.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Cú đấm này liên tiếp xuyên qua bức tường ma tức vô tận, như đánh xuyên qua từng khối từng khối đậu hũ.

- Phốc. . .

Vào lúc này, Đế Hư đã độn nhập vào trong ma tức.

Thế nhưng cú đấm của Phương Nguyên lại đánh tan bức tường ma tức vô tận, đánh tới trước người hắn, sức mạnh cú đấm này rung động ma tức lăn lộn xung quanh, làn sóng như phập phồng, dù là cá sinh trong biển lớn cũng không thể chịu đựng được sóng mãnh liệt cuộn trào, vào lúc này, Đế Hư cũng bị ma tức kịch liệt rung động ép ra ngoài, như cá bị bức ép ra khỏi mặt biển, thân hình lảo đảo, vẻ mặt hung tàn.

Mắt Phương Nguyên kiên định nhìn Đế Hư, giơ tay vung một trảo lên hư không, sau đó phất tay chém ra.

Một trảo này khiến Huyền Hoàng nhất mạch xung quanh hóa thành một thanh kiếm.

Đó là một thanh kiếm tà dị tới cực điểm, "Xì" một tiếng tách hư không ra, chém đến trước mặt Đế Hư.

- Dù ngươi có thể luyện hóa ma tức thì sao, đây là thế giới của ta. . .

Đế Hư hét lớn, hai tay mạnh mẽ xé toang lồng ngực, một cái xé này như xé rách toàn bộ thân thể hắn, có khí tức hắc ám vô tận từ trong lồng ngực hắn ầm ầm đi ra, mênh mông cuồn cuộn, kêu to không ngừng, đây chính là khí tức Hắc Ám ma tức bản nguyên nhất, mang theo sức mạnh cường đại, thậm chí dẫn theo một loại tâm ý vương giả trời sinh, đủ để chấn nhiếp tất cả ma vật.
Bình Luận (0)
Comment