Chương 2001: Góc độ người chơi cờ (1)
Nghe xong những lời này, những bóng đen xung quanh không vội trả lời.
Có rất nhiều ánh mắt nhìn về bóng tối phía sau, dường như đang đợi đáp án của một người nào đó.
Nhưng trong bóng tối vẫn yên lặng không tiếng động, cũng không có đáp án.
Không có đáp án cũng là một loại đáp án.
Vì thế nhóm người liền quay đầu lại, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn về phía pháp thuyền.
- Vậy ra tay chứ?
Có người hỏi nhẹ một câu, giống như không hề để ý.
Bên cạnh có người phụ hoạ:
- Vui vẻ là được!
………
Vù vù vù!
Trong thiên địa đột nhiên vang lên tiếng động kỳ dị.
Âm thanh này giống như thiên địa chấn động tới cực hạn, tản mát ra một loại gào thét áp lực mà bén nhọn.
Bên trong âm thanh chấn động này, ma vật vô tận càng thêm cuồng bạo, áp lực của thuyền độ thế mạnh lên mấy lần, giống như từng tầng mây đen che lấp mặt trời bao phủ lại đây. Chúng tu Thiên Nguyên trên Thuyền Độ Thế đều đột nhiên cảm thấy áp lực tăng lên gấp mấy lần, vừa hét lớn vừa khởi động pháp lực toàn thân, từng lớp vọt tới trên mạn thuyền đối kháng với ma vật phát cuồng!
Nhưng trong bóng tối ngay sau từng tầng ma vật trùng điệp, chợt xuất hiện vô số bóng đen lao tới!
Tất cả bóng đen kia đều bỏ qua vị trí đầu thuyền, trái phải phân ra tiến về hai bên Thuyền Độ Thế, thậm chí còn tiến về những nơi khác nhau trên thuyền. Thân hình bọn họ quỷ dị tới cực điểm, tuy rằng khí cơ mạnh mẽ, có thể lưu lại dấu vết giống như nét mực trong bóng tối dày đặc, nhưng bọn họ lại cố tình áp chế động tĩnh của mình, vô cùng quỷ dị tiến về phía Thuyền Độ Thế!
Ầm!
Ở phía sau bên phải Thuyền Độ Thế có hơn ba ngàn Tiên quân Ma Biên đang dùng hết khí lực toàn thân chống đỡ ma vật điên cuồng tiến tới, lại không ngờ phía sau ma vật lại còn có tồn tại quỷ dị như vậy, nhất thời sơ ý bị một bóng đen vọt tới trước mặt. Trong lúc đang kinh ngạc liền bị đối phương đưa tay chụp tới, một đám Tiên quân rống to, muốn tiến lên ngăn cản nhưng không ngờ thực lực đối phương vô cùng mạnh, lúc chưởng lực bao phủ, xung quanh chỉ còn lại một vùng lặng yên tĩnh mịch…
Vào lúc này tất cả Tiên quân Ma Biên đều bị đóng băng tại chỗ.
Một lúc sau thân băng bỗng nhiên vỡ ra, hoá thành một đám huyết nhục văng tung toé.
Ba ngàn Tiên quân lại biến mất chỉ với một chưởng.
Nháy mắt Thuyền Độ Thế to lớn trở nên trống rỗng, ma vật phía sau điên cuồng tiến vào.
Mà tình huống như vậy cũng xuất hiện ở một số nơi khác trên Thuyền Độ Thế.
Vào lúc này vô số bóng đen lặng yên tới gần Thuyền Độ Thế, chờ cơ hội khiến Tiên quân bị trọng thương.
- Đến rồi sao?
Nhưng ngay lúc những bóng kia ra tay, trên Thuyền Độ Thế cũng có rất nhiều người bắt đầu cảnh giác.
Phương Nguyên đứng ở đầu thuyền, hai tay chắp ở phía sau, không hể cử động.
Nhưng những người khác ở khắp nơi trên Thuyền Độ Thế đều cảm giác được loại khí cơ này, trong chốc lát tâm thần bọn họ liền trở nên căng thẳng, hít một ngụm khí lạnh, nhanh chóng hoá thành thần quang biến mất tại chỗ, vội vàng tiến về chỗ bóng đen đánh úp lại kia.
Trong những người này có Bạch Hồ Kiếm Thủ, có Nữ đế Cửu Trùng Thiên, có Bạch Phát Nữ Tiên Vong Nguyên Thành, có Đảo chủ Vong Tình Đảo, có Bát Hoang Thành chủ, Khổ Hải Vân chủ, cũng có Thiên Ma Tôn Đại Tự Tại cùng đám người Quân Sư Tôn Thập Thiên Ma Quân. Trận đại chiến vừa rồi, tuy rằng bọn họ đều ra tay nhưng vẫn có chút nhẹ nhàng, bọn họ cũng biết đối thủ thật sự của mình vẫn chưa tới...
- Đó chính là sinh linh Hồng Mông sao?
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn không vội vàng nghênh đón địch nhân mà lại hỏi Phương Nguyên đang đứng ở đầu thuyền.
Phương Nguyên nhẹ gật đầu nói:
- Bọn họ sinh ra từ bên trong Thiên Ma, được điểm hoá linh tính, thậm chí còn có trí nhớ và thần thông pháp tắc của tu sĩ Thiên Nguyên, có Hắc Ám thần thông trời sinh, lại có thể từng bước tu hành. Trong ba ngàn năm nay, Đế Hư vẫn luôn cố gắng tạo ra càng nhiều sinh linh Hồng Mông càng tốt, cố gắng tăng thực lực của họ, thậm chí không để bọn họ đối mặt với ta, có thể thấy hắn rất coi trọng họ. Đối với ta, cho dù trốn trong bóng đêm là người nào có lẽ cũng không khó giải quyết như những sinh linh này...
Chí Tôn Tà Hoàng cũng không vội vã, chỉ ôm đao lạnh nhạt nói:
- Nói cách khác, vẫn có giá trị để chúng ta ra tay.
Phương Nguyên nói:
- Giá trị rất cao, có thể định ra thắng bại!
Chí Tôn Tà Hoàng không nhiều lời nữa, xoay người ôm đao rời đi, tự theo đuổi đối thủ của mình.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trầm mặc một lát, sau đó thi lễ với Phương Nguyên, cũng nhanh chóng xoay người rời đi.
Nhưng vào lúc này bỗng nhiên Phương Nguyên gọi hắn tới.
- Ngươi đợi một chút!
Lúc nói chuyện, Phương Nguyên mở bàn tay ra, bên trong lòng bàn tay là một Thần Sơn nho nhỏ, tản mát ra tiên uẩn vô tận, giống như có thể trấn trụ thiên địa Càn Khôn. Bảo vật này vừa xuất hiện đã khiến pháp tắc xung quanh thiên địa nháy mắt đọng lại.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn không biết lai lịch của bảo vật này, nhưng có thể nhìn ra nó là vật phi phàm.
Có lẽ đây là một trong những pháp bảo tiên phẩm cao nhất trong thiên địa...
- Đây là Vãng Sinh Thần Sơn, chính là một trong tam đại dị bảo năm đó Tiên Đế sử dụng, giống như Đế Tỉ nhân gian!
Phương Nguyên nhấc tay đưa Vãng Sinh Thần Sơn cho Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, ánh mắt Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trịnh trọng cầm nó trong tay.