Chương 2005: Một chỉ định Càn Khôn (1)
Có thể thấy tam đại Thần chủ liên thủ ác chiến khốc liệt, thân hình vỡ nát nhưng vẫn không cam lòng chết đi, khí huyết toàn thân trực tiếp đưa cho đồng bạn để họ tiếp tục tác chiến, bọn họ không muốn liên thủ với tu sĩ Thiên Nguyên, trong trận chiến khá buồn và cô độc.
Cũng có thể thấy Bạch Hồ Kiếm Thủ lấy thiên địa làm kiếm, một kiếm lại một kiếp ép bách về phía Kiếm Si, trong mắt tràn ngập vẻ thất vọng.
Cũng có thể thấy Nữ đế Cửu Trùng Thiên tràn ngập máu tươi, kiêu ngạo đạp trên người đối phương...
...
Vì không để những sinh linh Hồng Mông này đào thoát ra ngoài, tìm cơ hội xuất thủ với Thuyền Độ Thế, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn chỉ có thể dùng Vãng Sinh Thần Sơn trấn áp một vùng thiên địa, vây bản thân bọn họ và những sinh linh Hồng Mông bên trong, bất chấp sống chết, khóa chặt thiên địa.
Nhưng cũng vì thế mà kết quả và quá trình của trận chiến này không ai có thể nhìn thấy.
Cho dù là Phương Nguyên đang đứng ở đầu Thuyền Độ Thế cũng không thể nhìn thấy trận chiến đó, chỉ có thể tưởng tượng.
Trong lúc tưởng tượng hắn vẫn luôn trầm mặc.
Vẫn đứng ở đầu thuyền, chưa từng di chuyển.
Ánh mắt hắn nhìn về phía trước, nhưng tình hình chiến đấu phía sau Thuyền Độ Thế cũng vô cùng rõ ràng, rất nhiều sinh linh Hồng Mông bị đám người Đạo chủ Đông Hoàng Sơn vây khốn, cũng chỉ có một số trong đó còn tồn tại. Hiện giờ tam đại hộ thuyền trên Thuyền Độ Thế là Bạch Hổ, Thanh Long cùng lão Quy cũng đã thi triển thần thông, gắt gao bảo vệ thuyền này.
Bởi vậy những sinh linh Hồng Mông hiếm có cơ hội gây ảnh hưởng tới Thuyền Độ Thế.
Mà trên Thuyền Độ Thế còn có vô tận tu sĩ Thiên Nguyên đang điên cuồng đánh với ma vật.
Thuyền Độ Thế vô cùng lớn không ngừng phá mở thiên địa một phương.
Mỗi khi phá vỡ một phương thiên địa liền cách Thái Hoàng Thiên càng gần.
Hy vọng cũng càng lớn hơn!
Chỉ cần khi Thuyền Độ Thế tới Thái Hoàng Thiên vẫn chỉ còn một người cuối cùng vẫn phải chống đỡ tới khi đó.
..
Không chỉ có Phương Nguyên đứng ở đầu thuyền suy nghĩ, trong bóng tối vô tận cũng có người khác đang tính toán.
Sinh linh được sinh ra đầu tiên bên trong Hắc Ám Hồng Mông vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối, chờ đợi Thuyền Độ Thế bị Hắc Ám ma vật xé nát, cũng đợi những sinh linh Hồng Mông bị hắn làm phép gây hỗn loạn Thuyền Độ Thế, thậm chí cảnh tượng Phương Nguyên bị cuốn lấy, dù hắn chờ đợi thật lâu vẫn không thấy được một màn này, con thuyền này vốn dĩ nên sớm bị ngăn cản, liên tục bị ma vật bao phủ nhưng vẫn cứng rắn vọt ra từ bên trong thi hài, tiếp tục tiến về phía trước...
- Những người này bất tử sao?
Ngay cả Đế Hư cũng sinh ra một chút suy nghĩ hoang đường trong lòng?
Nhưng hắn nhanh chóng ý thức được những tu sĩ Thiên Nguyên này đương nhiên không hề bất tử.
Bên trong Hắc Ám ma tức vô tận, hắn mới là bất tử.
Vì thế hắn vẫn có thể kiềm chế.
Hắn không muốn tự mình ra tay, nhất là khi người đứng đầu thuyền kia vẫn luôn chờ hắn.
Nếu vùng thiên địa này không ngăn được hắn, như vậy bản thân chỉ có thể ra tay.
Vì thế khi Thuyền Độ Thế một lần nữa đột phá thiên địa, ầm ầm đi tới một chỗ khác, trong bóng tối vô tận phía trước đột nhiên có ma tức cuốn lên, hình thành một khuôn mặt người thật lớn. Khuôn mặt kia giống như thiên địa nhìn xuống phía dưới. Mà Thuyền Độ Thế lại trở nên vô cùng nhỏ bé đối với hắn, thiên địa bắt đầu đọng lại, Thuyền Độ Thế lần đầu tiên ngừng lại.
Phương Nguyên đứng trên đầu thuyền ngẩng đầu lên, mang theo ánh mắt không có gì bất ngờ.
- Ngươi thật sự nghĩ bản thân có thể thắng?
Khuôn mặt lớn kia lên tiếng, âm thanh chấn động khắp nơi.
- Đây là chỗ khác giữa chúng ta và các ngươi!
Trường bào Phương Nguyên bay lên, tiến lên từng bước nói:
- Chúng ta không quan tâm có thể thắng hay không, nhưng thua thì không thể.
Khi hắn nói ra câu này, thân hình đột nhiên tăng vọt, phía sau xuất hiện một bộ đạo quyển.
Đó là một đạo quyển không biết dài bao nhiêu, có chút tương tự với đạo quyển của Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên Thiên Nguyên, nhưng rộng lớn hơn nhiều, giống như trực tiếp viết trong thiên địa, chữ viết phía trên khiến tu sĩ trên thuyền cảm giác rất quen thuộc, bởi vì đó là những lời trong Đạo Nguyên Chân Giải, có điều những văn tự này đã biến hoá, mỗi một chữ đều ẩn chứa đạo lý vô tận.
Lúc nhìn thấy bộ đạo quyển này, không biết vì sao thần hồn tu sĩ phía trên Thuyền Độ Thế đột nhiên run rẩy, cảm giác như ngộ ra, tu vi bản thân vào lúc này lại trở nên đột phá.
Cảnh này khiến chư tu trên Thuyền Độ Thế vốn đã có chút mệt mỏi khốn đốn lại sinh ra khí huyết vô tận.
Tu sĩ Tiên quân còn lại không nói gì, gầm lên, điên cuồng tấn công về phía ma vật càng ngày càng nhiều.
Mà phía dưới bộ đạo quyển này, thân hình Phương Nguyên trở nên hư vô mờ mịt, hai tay hắn rung lên, bên người có vô tận lôi điện hiển hoá, cuốn theo sương mù xoay tròn quanh thân. Mà thân hình hắn lại trở nên vô cùng tà dị, giống như thay đổi thành người khác, ngay cả đạo quyển phía sau hắn lúc này cũng trở nên nửa trắng nửa đen, trong thiên địa tồn tại khí tức đại đạo hỗn độn!
Hắn nâng tay tạo ra đạo ấn xoay tròn về phía trước.
Đạo ấn vừa ra, thiên địa run rẩy, uy lực kinh thiên động địa, trực tiếp trấn áp về phía Đế Hư!
- Ngươi đã đạt tới Đế Cảnh?
Trong bóng tối vô tận, Đế Hư lộ ra mặt lớn bỗng nhiên quát chói tai.
Sau đó vào lúc này tất cả ma tức đều thu lại, hình thành cơn lốc xoáy vô cùng lớn.