Chương 2011: Tiến về phía trước
Phương Nguyên vừa ra tay nhanh chóng xoay người nhìn về phía trước.
Phía trước hắn chính là trung tâm của ba mươi ba tầng trời, Thượng Thiện Thái Hoàng Thiên cao nhất!
Kết giới của các thế giới cực kỳ khó phá, mà kết giới của Thượng Thiện Thái Hoàng Thiên là khó công phá nhất, hơn nữa đây lại là hang ổ Thái Hoàng Thiên sinh ra Đế Hư, dĩ nhiên hoàn toàn bị hắn nắm trong tay, tạo ra một thiên địa kiên cố không hề có sơ hở...
Mà hiện giờ Phương Nguyên đỡ mười chín thiên địa đã thành nỏ mạnh hết đà, đồng tử đột nhiên trương lên.
Đan chưởng mở ra xoay tròn tiến về phía trước.
Trong lòng bàn tay hắn dần dần ngưng tụ ra một luồng kiếm quang.
Khoảnh khắc luồng kiếm quang này xuất hiện liền đoạt đi tất cả quang huy trong thiên địa!
Xa xa bên trong thế giới tàn tích kia, có một sinh linh Hồng Mông đã bị chém trọng thương nhưng vẫn chưa chết đi. Hắn thọt một chân, mù một mắt, tuy là Sinh Linh Hắc Ám nhưng lại có trí nhớ của một người, nhưng dù sao hắn cũng không phải người kia, cho nên thời điểm hắn đại chiến với Bạch Hồ Kiếm Thủ, hắn dường như đại bại, bị Bạch Hồ Kiếm Thủ chém thành tám khối...
Mà Bạch Hồ Kiếm Thủ cũng mang tâm tình phức tạp nhìn hắn.
Hắn không biết mình có được xem là thắng vị tiền bối kia trong một trận chiến này hay không...
Sau đó vào lúc này bọn họ đều nhìn thấy luồng kiếm quang sặc sỡ loá mắt...
Không chỉ có bọn hắn, vô số ánh mắt đều nhìn về phía luồng kiếm quang kia!
- Vèo!
Kiếm quang ngưng tụ tới cực điểm, đột nhiên bay lên.
“Bá” một tiếng, kiếm quang vượt qua Thuyền Độ Thế, mạnh mẽ chém vào phía trên kết giới Thái Hoàng Thiên.
Thượng Thiện Thái Hoàng Thiên không thể phá vỡ, nằm ở trung tâm ba mươi ba tầng trời đột nhiên bị chém ra một lỗ hổng.
Tới cảnh giới như đám người Phương Nguyên, có lẽ đánh nát Thượng Thiện Thái Hoàng Thiên là điều không khó.
Nhưng muốn phá vỡ một thế giới lại không làm thương tổn tới căn nguyên của nó lại là một việc khó khăn tới cực điểm!
Nhưng một kiếm này lại làm được!
Một kiếm kia chém rách kết giới Thái Hoàng Thiên, tạo ra một lỗ hổng vô cùng lớn.
Dường như có một cánh cửa xuất hiện ở phía trước Thuyền Độ Thế.
- Đi mau!
Vào lúc này trên Thuyền Độ Thế, Lạc Phi Linh mạnh mẽ đứng lên, tia sáng mũi nhọn trong tay có vẻ vô cùng mờ nhạt, trong bóng tối lại dần sáng ngời lên, thời điểm này vạn giới đều nhìn thấy tia sáng kia...
Trái phải và phía sau pháp thuyền, Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Quy đều dùng hết tất cả sức lực thôi động Thuyền Độ Thế.
Lúc này Thuyền Độ Thế bộc phát ra sức mạnh vô tận, ầm ầm rung động, cứng rắn thoát ra khỏi số lượng ma vật xung quanh, cũng không biết đã nghiền chết bao nhiêu Hắc Ám ma vật, lướt qua phía trên từng tầng hài cốt, như một mũi tên rời cung, trên thuyền mang theo hy vọng duy nhất của Nhân tộc Thiên Nguyên, nhanh chóng vọt vào trong cánh cửa kia...
- Làm sao lại... vẫn đi tới...
- ... Một bước này?
Bên trong vòm trời xa vôi, trong vô số thế giới vặn vẹo chồng chất, âm thanh Đế Hư vô lực vang lên!
Trong tầm mắt mọi người, Thuyền Độ Thế ầm ầm rung động tiến vào bên trong Thái Hoàng Thiên.
Cho dù là Đế Hư, những sinh linh Hồng Mông hay những ma vật đều ở bên ngoài Thái Hoàng Thiên, bởi vậy chúng tu không kịp suy nghĩ nhiều liền vọt về phía Thái Hoàng Thiên, canh giữ bảo vệ ở phía trước, tránh cho ma vật vô tận cùng sinh linh Hồng Mông Hắc Ám vọt vào bên trong ngăn cản những người đó, một trận đại chiến lại lần nữa nảy sinh trong hư vô.
- Đi!
Sau khi vọt vào Thái Hoàng Thiên, phía trước Thuyền Độ Thế lập tức trào ra ma vật vô tận cùng với những sinh linh Hồng Mông khí cơ hung ác điên cuồng vọt thẳng về phía thuyền. Đây đều là phòng tuyến cuối cùng Đế Hư để lại ở Thái Hoàng Thiên, sức mạnh bảo vệ Tiên Đế Cung. Tuy nói lúc đó Đế Hư hoàn toàn không nghĩ sinh linh Thiên Nguyên thật sự có thể đánh tới Thái Hoàng Thiên, bởi vậy lực lượng để ở nơi này cũng không quá cường hãn, người mạnh mẽ đều mang đi tấn công Thiên Nhân Quan, nhưng những sức mạnh này cũng không dễ khing thường!
Đón những ma vật đó, phía trên Thuyền Độ Thế, Lạc Phi Linh, Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Quy và một vài sinh linh Thiên Nguyên còn sót lại cũng rống to, không tiếp tục hao mòn trên Thuyền Độ Thế, cùng nhau nhảy khỏi thuyền, đi thẳng tới Tiên Đế Cung.
- Bá!
Giống như một lợi kiếm chém rách lớp màn màu đen, bọn họ đi ngang qua đám ma vật.
Cho dù là Bạch Hổ, Thanh Long, hay Huyền Quy bình thường lười biếng, mượn danh bảo vệ khí vận Thiên Nguyên ngủ mấy vặn năm, đến lúc này đều xuất ra khí huyết mạnh nhất, canh giữ xung quanh Lạc Phi Linh, bảo vệ nàng đi tới trước.
Những ma vật Thái Hoàng Thiên này giống như nhận ra hung hiểm cuối cùng liền hung ác điên cuồng liều mạng xông lên.
- Lúc trước nhất thời mềm lòng, không ngờ lại phải dùng những năm tháng vô tận này tới chuộc lại?
Thanh Long Ma Ngang nhìn Ma vật vô tận phía trước, rất khó xử lý, lại biết hiện giờ đám người Phương Nguyên canh giữ ở bên ngoài không có khả năng tiến vào trợ giúp hắn một tay, trong lòng trở nên dữ tợn, bỗng nhiên thét dài một tiếng, thân hình nhanh chóng tăng vọt, thân thể dài hơn mấy ngàn dặm, không quan tâm tới pháp tắc, gào lên một tiếng cuốn về phía trước.
Trong khoảng thời gian ngắn chỉ thấy một Thanh Long đi từ tây tới đông, dọn sạch những Ma vật đang chen chúc mà tới kia, cũng cứng rắn quét sạch khu vực phía trước Lạc Phi Linh trở nên quang đãng...