Chương 824: Hung phong vô địch (2)
- Đan Trận Khí Phù, bất luận là loại nào, trong tu hành giới rốt cục đều lấy lực lượng làm đầu, tuy hắn là tứ đạo khôi thủ, nhưng lúc kiếm khảo, bị người nhiều lần khiêu khích, lại một mực không dám đăng trường, liền đã chú định thành là kẻ nhát gan sợ chuyện. Ài, Tẩy Kiếm Trì này cũng thật là, bọn hắn lấy Kiếm Đạo chí tôn, vì sao cứ phải khăng khăng làm khó dễ một vị tu sĩ trẻ tuổi tinh thông bàng môn như vậy?
- Ha ha, chẳng phải xưa nay Tẩy Kiếm Trì vẫn luôn bá đạo?
Rất nhanh liền có người tiếp lời, lạnh giọng cười nói:
- Cuồng đồ Kiếm Đạo hai ngàn năm trước, hiện nay chính là kiếm chủ Tẩy Kiếm Trì, lúc trẻ tuổi chẳng phải cũng cược đấu với cao thủ Võ Đạo thiên hạ, cuối cùng một kiếm áp quần hùng, sau đó đưa Kiếm Đạo vốn thuộc về một hệ trong Võ Đạo vượt lên áp đảo cả Võ Đạo, khiến cho đại khảo Võ Đạo từ đó biến thành đại bảo Kiếm Đạo như bây giờ mà mọi người vẫn biết?
Đến sau cùng, ngược lại dần dần bắt đầu có người đồng tình với Phương Nguyên.
Ở một khía cạnh nào đó, người tu hành tu luyện Đan - Trận - Phù - Khí, so với tu sĩ tinh nghiên Kiếm Đạo võ pháp và thần thông vốn là đã có chút khác biệt.
Tựa như ở Thanh Dương tông, những người giỏi nhất đều sẽ tiến vào Ngũ phong, lấy tu hành làm chủ, số còn dư lại mới sẽ chọn vào bốn viện, tinh tu Đan - Trận - Phù - Khí, như thể người lấy tu hành làm chủ, trời sinh sẽ cao hơn một bậc vậy. Tu sĩ tinh tu tứ đạo Đan - Trận - Phù - Khí há lại không có điểm khúc mắc trong lòng?
Hiện nay liền cũng là như thế, Phương Nguyên thân là tứ đạo khôi thủ Đan, Trận, Phù, Khí, trong tiềm thức tự nhiên cũng được tu sĩ tinh tu bốn đạo này coi là người nhà, bình thường bọn hắn trêu chọc vài câu thì không sao, nhưng thấy vị tứ đạo khôi thủ này lại bị một tên học kiếm bức bách như thế, rõ ràng là người chỉ biết luyện đan vẽ bùa, lại phải cứ ép người ta lên đài cầm kiếm đi liều mạng, trong lòng tự nhiên có chút không vui...
- Người ta học Trận học Đan học Khí học Phù, ngươi thì lại học Kiếm, tại sao cứ phải bức người ta so đấu với ngươi?
- Đúng vậy, có bản lĩnh thì ngươi so đấu Trận pháp Đan thuật xem nào...
- Ha ha, miệng luôn mồm bắt người ta đi lên, có bản lĩnh ngươi đi xuống thử xem...
Tiếng mỉa mai chung quanh càng lúc càng nhiều, càng lúc càng vang dội. Đương nhiên, thanh danh Tẩy Kiếm Trì vẫn là quá thịnh, những người lên tiếng mỉa mai kia đều là núp trong đám đông, sợ bị phát hiện, số lượng cũng không phải rất nhiều, lại đủ khiến người ta nghe được rõ ràng!
- Hừ...
Ở trên Kiếm Đài, đệ tử Tẩy Kiếm Trì nghe được mấy lời này, sắc mặt tức thì khẽ biến, lạnh lùng nhìn lướt qua toàn trường, thẳng đến hù cho đám đông chung quanh lặng ngắt như tờ, sau đó hắn mới bước ra trước một bước, thấp giọng quát nói:
- Đủ rồi, Phương Nguyên, chuyện chính ngươi đã làm trong lòng ngươi rõ ràng, Lệ sư đệ bởi vì bị ngươi khinh miệt, đến nay còn bị nhốt trong Kiếm Ngục bên. Ta tuân thủ Kiếm Luật, sẽ không âm thầm tìm ngươi gây chuyện, vì vậy mới đứng trên Kiếm Đài này chờ đợi chiến một trận với ngươi. Chẳng lẽ ngươi thực sự nhát gan đến vậy, không dám đi lên?
Bá!
Chúng nhân tại trường nghe được lời ấy, trong lòng không khỏi cả kinh, nghi hoặc nhìn sang Phương Nguyên.
Khắc này Phương Nguyên cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng, đang định mở miệng nói chuyện...
Đúng lúc đó, đột nhiên một tiếng rống to ngắt lời hắn.
Tiếng rống như sấm, tựa hồ ẩn chứa lực lượng khó có thể hình dung, oanh rầm rầm truyền ra, chấn cho vô số người trong lòng run lên, hồn phi phách tán, lập tức quay đầu nhìn về phía tiếng gào rống giận truyền ra, tức thì ngẩn ngơ...
Trong tầm mắt bọn hắn, một tráng hán thân hình cao lớn, người như tháp sắt chính đang gào thét vọt vào khảo trường.
Phía trước người ấy còn có hai đạo bóng đen đang cuống cuồng tháo chạy như chó nhà có tang...
- Quan Ngạo sư huynh?
Phương Nguyên vừa thấy tráng hán tựa tháp sắp, trong lòng tức thì cả kinh.
Lúc này Quan Ngạo chẳng phải đang bế quan trong tiểu viện, bị Tôn Quản Sự giữ lấy ư?
Sao hắn lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?
Bị hắn đuổi giết là ai?
Phương Nguyên một bụng đầy nghi hoặc, nhất là thấy được trên thân Quan Ngạo rõ ràng dính đầy máu tươi, xem ra đã bị trọng thương, thần tình rất là nóng nảy, giống như đã mất đi lý trí, lập tức sắc mặt đại biến, đứng bật dậy...
Rống...
Nhưng không đợi hắn kịp xông lên, liền đã thấy Quan Ngạo đuổi theo hai người kia, vọt vào trong hội trường đại khảo Kiếm Đạo đại, mắt thấy thật không dễ dàng mới đuổi kịp hai người kia, hai đạo bóng đen cũng kêu thảm không ngừng, vốn định vọt sang một phương Tiên Đài bên trái, nhưng lại lâm thời thay đổi ý định, liếc nhau một cái, hoảng không chọn đường, không nhìn hết thảy vọt lên Kiếm Đài.
Quan Ngạo đuổi theo bọn hắn càng là không chút do dự, cũng đạp bước tiến lên Kiếm Đài.
- Người nào?
Trên Kiếm Đài, chín đại cao thủ vốn đều đã chiếm lấy một vị trí cho riêng mình, đang chờ bước quyết ra tiền tam giáp kế tiếp. Bọn hắn đã dùng thực lực chứng minh bản thân có thể lưu ở trên đài, rất nhiều người chuẩn bị tham gia khảo thí dưới kiếm đài đều không dám bước lên.
Duy nhất còn mang theo chút nhân tố không xác định chính là vị tứ đạo khôi thủ một mực bị đệ tử Tẩy Kiếm Trì khiêu khích, lại không ngờ rằng, vị tứ đạo khôi thủ kia còn chưa lên đài, bỗng đột nhiên có mấy người xông tới, thoáng nhìn liền nhận ra ba người này tuyệt đối không phải tới tham gia đại khảo Kiếm Đạo, mà càng giống như là tới quấy rối, trong lòng không khỏi trầm xuống, ánh mắt lập tức đảo qua...
- Ma đầu kia muốn giết người, cầu các tiền bối cứu mạng...
Hai người áo đen đã bị dọa cho sợ mất mật, khẩu âm quái dị, vừa lên đài liền mở miệng cầu khẩn, hoàn toàn không có nửa phần chiến ý, một bên kêu to, một bên cấp tốc lẻn đến sau lưng Tần Sơn Quân, bộ dáng như là chim sợ cành cong.