Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 830 - Chương 830: Một Kiếm Bay Tới Muốn Giết Người (1)

Chương 830: Một kiếm bay tới muốn giết người (1)
Nhưng Quan Ngạo vẫn không chút phản ứng!

Hệt như bị đứa con nít đá mấy cước, lông mày đều không có nhíu lấy một lần, tay còn lại cũng thò ra, bắt lấy chân đối phương.

Sau đó hắn “Hắc” một tiếng, nâng đệ tử Tẩy Kiếm Trì lên quá đầu, hai tay vung sức ném mạnh...

- Không hay...

Đám đông người tu hành thấy cảnh ấy, lập tức bị hù cho chảy đầy mồ hôi lạnh:

- Đây là muốn xé sống đệ tử Tẩy Kiếm Trì ư?

Vừa thấy Quan Ngạo làm ra động tác kia, ai còn đoán không được dụng ý của hắn?

Hiện trường nháy mắt đại loạn, tiếng kinh hô như nước thủy triều.

- Mau mau dừng tay...

Ở hai bên Kiếm Đài, giữa không trung, đều có mấy vị tu sĩ giám thị, dù quy củ lão tu áo đen định ra tương đối đơn giản, tựa hồ không mấy để ý đại khảo Kiếm Đạo xuất hiện trọng thương hoặc là mất mạng, nhưng bọn hắn lại cần phụ trách không để cho sự tình mất khống chế, giờ thấy cảnh ấy, ai nấy đều bị hù cho nhảy dựng, sao có thể trơ mắt ngồi nhìn đường đường đệ tử Tẩy Kiếm Trì bị người xé sống?

Trong tiếng kêu hét, bốn người đồng thời bay vút tới, hợp lực đè xuống Quan Ngạo.

Tu sĩ giám thị vọt lên Kiếm Đài ngăn cản Quan Ngạo đều có tu vi Kim Đan trung giai, gần như chỉ nháy mắt bọn hắn đã vọt đến bên người Quan Ngạo, hai người đằng trước đồng thời đè xuống tay trái Quan Ngạo, hai người sau lưng thì nắm lấy bả vai.

Lấy tu vi bọn hắn, cái đè xuống này, lực lượng sao mà nặng.

Nhưng không ngờ được chính là, Quan Ngạo nổi điên, căn bản không phân biệt được đối phương có ý tốt hay ý xấu, chỉ cảm thấy lại có mấy đạo khí cơ lao về phía mình, lập tức bạo rống, dùng sức nhún chân, đạp cho Kiếm Đài không ngừng rung động, Hồng Liên chiến cương quanh người tuôn ra, bốn người giám thị không thể đè hắn lại mà đều bị đẩy lui.

Tiếp sau, hắn cuồng hống như điên, cường hành xé rách đệ tử Tẩy Kiếm Trì.

Chẳng qua, bởi vì bị mấy vị Kim Đan cao giai ảnh hưởng, không thể hoàn toàn xé thành hai nửa, mà chỉ xé xuống một đầu cánh tay, đệ tử Tẩy Kiếm Trì thậm chí không kịp rên lên nửa lời liền đã ngất đi, máu tươi bắn tung, vãi khắp cả người Quan Ngạo...

Chung quanh nháy mắt yên tĩnh lại, ai nấy đều tưởng rằng mình đang gặp phải ác mộng.

Bọn hắn xoa vuốt tròng mắt mấy lần, không dám tin tưởng cảnh tượng trước mắt.

Đường đường đệ tử Tẩy Kiếm Trì, lại bị người xé sống?

Nhưng càng kinh người còn ở phía sau, Quan Ngạo xé đệ tử Tẩy Kiếm Trì kia làm hai nửa, già nửa thân thể vứt trên mặt đất, sớm đã ngất đi, trong tay vẫn còn xách theo một đầu cánh tay, hắn bị máu tươi tung tóe đầy người, lại như bị thứ gì đó hấp dẫn, sắc mặt càng trở nên dữ tợn hung hãn, trong mắt ngập đầy huyết quang, nhấc cánh tay kia lên, trực tiếp đưa đến bên miệng...

Chứng kiến cảnh này, Phương Nguyên cả kinh, vội quát to:

- Thứ đó không thể ăn.

Lúc Quan Ngạo xông lên đài, Phương Nguyên phản ứng không kịp, không có ngăn trở, lúc Quan Ngạo bị các cao thủ trên Kiếm Đài vây công, Phương Nguyên bị Tôn quản sự ngăn lại, cũng không ngăn trở, lúc Quan Ngạo đương đầu với tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì thực lực đáng sợ kia, hắn sau một hồi cân nhắc cẩn thận, cuối cùng vẫn nhịn xuống không ra tay, thậm chí lúc Quan Ngạo xé sống đệ tử Tẩy Kiếm Trì, hắn vẫn đứng ngoài bàng quan...

Nhưng giờ mắt thấy Quan Ngạo định ăn thịt người, cái này hắn thật sự nhịn không được.

Thế là hét lớn một tiếng, vận lên toàn bộ pháp lực, chấn động bốn phía.

Chúng tu nghe được tiếng hét lớn đó, ai nấy đều kinh hãi, quay đầu nhìn Phương Nguyên một cái, sau đó chỉ thấy trên Kiếm Đài xuất hiện một màn kỳ dị, Quan Ngạo tựa như Ma Thần vốn đang đại phát hung tính, quét ngang các lộ cao thủ, thậm chí ngay cả bốn vị giám thị Kim Đan cao giai đều không thể ngăn cản, vừa nghe được tiếng hét này liền hơi ngớ.

Tiếp sau hung tính trên người hắn tựa hồ chậm rãi tiêu giảm, màu máu đỏ ngầu trong hai mắt cũng dần lui đi, hệt như đang từ từ khôi phục vẻ thanh tỉnh, có chút gian nan nhìn Phương Nguyên, thử thăm dò hỏi:

- Phương tiểu ca?

Phương Nguyên bước lên trước mấy bước, quát:

- Đây là thứ ngươi ăn được đấy hả?

Nghe giọng điệu nghiêm lệ của Phương Nguyên, Quan Ngạo dường như có chút sợ hãi, qua nửa ngày mới thấp giọng nói:

- À!

Sau đó nhìn nhìn cánh tay xách theo, thoáng chút do dự, rồi ngồi xổm xuống bên cạnh tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì, ghép lại cho hắn...

...

...

Cảnh này còn đáng sợ hơn cảnh hắn muốn ăn thịt người vừa rồi!

- Đây là chuyện gì?

- Sao Ma Thần kia vừa thấy tứ đạo khôi thủ liền hiền lành thế?

Liền một chuỗi sự kiện bất ngờ khiến cho chúng tu theo dõi khảo thí đều chết lặng, nhất thời không phản ứng kịp, thật sự là bộ dạng thành thật chất phác này của Quan Ngạo quá tương phản với hình ảnh hung cuồng ác chiến với các lộ cao thủ trên Kiếm Đài vừa rồi...

- Ma Thần này... Hình như là tùy tùng bên người tứ đạo khôi thủ…

- Không đúng, hẳn là sư huynh đệ...

Rất nhanh, đủ loại tiếng nghị luận dồn dập truyền ra.

Có người thề thốt nói:

- Không đúng, là tùy tùng, lần trước ta đi Xích Thủy Đan Khê từng thấy bọn hắn từ đằng xa, đương thời đứa to xác này chính đang ôm lấy chiếc hũ dọn dẹp nước đái cho con mèo tứ đạo khôi thủ nuôi, thế không phải tùy tùng thì là gì?

- Trời ạ, ý ngươi là, tùy tùng bên cạnh hắn đánh bại các lộ cao thủ Võ Đạo, xé sống đệ tử Tẩy Kiếm Trì?

...

...

- Đả thương đệ tử Tẩy Kiếm Trì ta, tội không thể tha...

Nhưng ngay khi bầu không khí tại trường vừa có chút hòa hoãn, đột nhiên một tiếng gầm vang lên.

Trên Tiên Đài Tẩy Kiếm Trì, có hai vị lão giả thân mặc áo bào đen vọt ra từ trong sương mù. Bọn hắn nhìn chăm chăm lên Kiếm Đài, dường như vẫn không thể tin được người bị xé thành hai nửa máu chảy đầm đìa, sinh tử không biết kia là cao đồ tu hành Kiếm Đạo mà trước nay mình vẫn luôn theo dõi, nhất thời trong lòng vừa sợ vừa giận, nộ khí xung thiên, bất thần rống lên một tiếng, xuất kiếm ra!
Bình Luận (0)
Comment