Chương 843: Đạo chiến bắt đầu (2)
- Không phải là không có ai, dù không xuất thế nhân tài đỉnh cấp nào, nhưng cũng có một vị đụng phải đại vận, nghe nói thu phục được một con Giao Long mang huyết mạch Chân Long trong Thập Vạn Man Sơn, nghe nói Giao Long kia hung ác đáng sợ, uy lực vô cùng. Chỉ là mang theo Giao Long tham gia Đạo chiến không biết có hợp quy củ hay không, hiện tại trưởng bối đi cùng chính đang thương lượng với người Tiên Minh, không biết kết quả sau cùng sẽ như thế nào!
- Đúng rồi, nghe nói vị năm đạo khôi thủ kia hình như cũng đến từ Bá Hạ Châu...
...
...
- Lần này Lôi Châu không đến ai cả?
Vừa nhắc tới Lôi Châu, chúng tán tu lại hưng phấn lên, cười nói:
- Lần này Lôi lão thái công tính là nể mặt, phái hai vị đồ tử đồ tôn thân mang phi kiếm tới, rốt cục phá vỡ truyền thống hơn ba trăm năm qua của Lôi Châu...
Có người nghe xong lập tức trợn tròn mắt, cười nói:
- Lần này không lẽ cũng mang theo Tiên Kiếm tới?
- Chắc không ghê vậy đâu, nhưng phẩm chất tất sẽ không quá thấp!
Vị bên cạnh thoạt nhìn có vẻ là người hiểu chuyện, lập tức cười nói:
- Tu sĩ Lôi Châu vì quật khởi cao thủ như Lôi lão thái công mà bị ảnh hưởng đến lý niệm tu hành, bọn hắn trước nay không tin tưởng mấy thứ như Thiên Đạo Trúc Cơ, tu sĩ Tử Đan, mà chỉ tin tưởng vận dụng đối với pháp bảo có thể bù đắp chênh lệch tư chất, thậm chí đạt tới cảnh giới càng cao, cho nên chẳng mấy khi tham dự loại khảo thí đơn thuần triển hiện thần thông thuật pháp như Đạo chiến, lần này tính là mở ra đặc lệ!
- Chủ yếu vẫn là trước kia Lôi lão thái công bị Tiên Minh chọc tức không nhẹ!
Một người khác cũng cười nói:
- Ba trăm năm trước, Lôi lão thái công để một vị đệ tử cảnh giới Trúc Cơ cầm một kiện Thần Khí tới tham gia Đạo chiến, đánh cho thiên kiêu Trung Châu thảm không nỡ nhìn, chọc cho Tiên Minh đều nhìn không được, thế là bèn oanh vị đệ tử Trúc Cơ kia ra, hủy bỏ luôn thứ hạng, Lôi lão thái công cả giận, từ sau lần đó, người Lôi Châu không bao giờ tới tham gia Đạo chiến nữa, thậm chí ngay cả khảo thí Khí Đạo đều không tham gia, tận suốt ba năm năm, mãi đến lần này, phỏng chừng là Tiên Minh âm thầm đáp ứng điều kiện nào đó mới đưa đến hai người!
...
...
- Trước kia Vân Châu Âm Sơn Tông chẳng phải vẫn luôn tới tham gia náo nhiệt mà, sao năm nay lại không thấy bóng người?
- Không phải Vân Châu không có người tới, chỉ là người đến là mấy tiểu tiên môn không đáng nhắc tới, sớm đã bị chen ra đằng sau, ngươi nhìn không thấy thôi, về phần Âm Sơn Tông, giờ đang gặp cả đống chuyện, nghe nói bị mấy tiểu tiên môn liên hợp đối kháng, nực cười tự xưng là đệ nhất đại tiên môn Vân Châu, đánh lại không dám đánh, nhẫn lại nhẫn không được, làm cho sứt đầu mẻ trán, có tâm tư đến tham gia náo nhiệt mới là lạ...
...
...
Tùy theo từng nhóm từng nhóm người nhập trường, bước lên Tiên Đài, tiếng nghị luận chung quanh càng lúc càng ồn ào, Cửu Châu rộng lớn bao la, đạo thống phong phú, giữa đây đó tự nhiên sẽ không quá đoàn kết, thỉnh thoảng lại náo ra một chút mâu thuẫn, chính điều này lại càng tăng thêm đề tài cho người thảo luận, có người kinh thán, có người trào phúng, Đạo chiến còn chưa bắt đầu, bầu không khí đã náo nhiệt bừng bừng.
Mà tùy theo những người tới theo dõi khảo thí bước lên Tiên Đài, trong sơn vực vờn quanh bốn đỉnh núi phía dưới cũng tới không ít người chuẩn bị tham gia khảo thí, không chỉ tu sĩ Trúc Cơ tham gia tiểu đạo chiến, ở khu vực trung tâm cũng đã tụ tập không ít tu sĩ Kim Đan tuổi tác không lớn, song đại đa số chỉ là Đan phẩm Kim Đan, hoặc là Bạch Đan.
Còn tu sĩ Tử Đan mọi người chờ mong thì đến nay vẫn chưa thấy có người nào.
Hiện tại chung quanh đã tới không ít đại nhân vật, tay nắm quyền cao chức trọng, nhưng tu sĩ Tử Đan không nghi ngờ mới là trung tâm chú ý của mọi người, bọn họ cũng là căn nguyên khiến Đạo chiến có thể hấp dẫn nhiều người như thế tới quan sát!
Những người đó đều là thiên kiêu tuyệt đỉnh, cho nên mới có thể một đường đi ở đỉnh phong tu hành, trở thành tu sĩ Tử Đan tiềm lực vô hạn.
Song vấn đề xuất thân khiến mệnh đồ bọn hắn khó khăn trắc trở, khuyết thiếu tài nguyên, không có truyền thừa.
Cho nên trường Đạo chiến này vốn chính là một trường thí luyện nhắm đến bọn hắn, nếu có thể giành lấy thắng lợi trong Đạo chiến, vậy liền sẽ được Tiên Minh ưu ái, một bước lên mây, song nếu cuối cùng thất bại, ngày sau lên Nguyên Anh liền tan biến trong bình phàm!
Tựa như Thiên Lai thành Kim lão thái quân!
Người như thế kể ra cũng đáng tiếc, nhưng trên thực tế, số lượng lại nhiều đến khiến người khó mà tin tưởng!
- Ha ha, bốn mươi năm ngậm đắng nuốt cay, một chiến thành danh ngay hôm nay...
Ngay lúc chúng nhân tại trường ẩn ẩn chờ mong, dồn dập nghị luận, bỗng chợt nghe được trước Vấn Đạo Sơn truyền ra một tiếng cười to, chúng nhân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử khoác bảo giáp màu xám rách nát, để râu quai nón giẫm trên lưng một con Độc Giác Thú cao lớn, cười to xông tiến trường, tùy theo tiếng cười kia, khí cơ tuôn trào, thiên địa biến sắc...
- Tu sĩ Tử Đan?
Vừa thấy người này nhập trường, ánh mắt đám đông người tu hành lập tức nhìn sang.
Tình cảnh như thế, quả thực không khác gì đại nhân vật xuất hiện, trong ánh mắt nhìn về phía hắn có một loại hâm mộ rất khó dùng ngôn từ hình dung, nam tử kia thoạt nhìn cũng có khá là đắc ý, cười lớn một tiếng, hướng chung quanh ôm quyền...
- Người này tên gọi Tống Long Chúc, từng là tu sĩ một tiên môn tam lưu tại Hải Châu, thiên tư tuyệt diễm, kết thành Thiên Đạo Trúc Cơ, nhưng cũng khi đó, tông môn bị diệt. Người này đào thoát, đến sau du lịch thiên hạ, mai danh ẩn tích ba mươi năm.