Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 863 - Chương 863: Bắc Minh Thần Tức Quyết (2)

Chương 863: Bắc Minh Thần Tức quyết (2)
Ca ca Lôi Tiến lại thở dài một tiếng, nói:

- Đưa cho họ đi, lão thái công nói, phải thủ quy củ!

Đệ đệ Lôi Viễn ủy khuất nhìn ca ca:

- Ta giữ lại một nửa được không?

Ca ca Lôi Tiến trừng mắt liếc hắn một cái, mắng:

- Không có tiền đồ!

Chẳng mấy chốc, chừng hơn ba trăm viên ma hạch đã được đổ xuống trên khay, tên tu sĩ đi theo Phương Nguyên kia lập tức cười tươi ra hoa.

...

...

- Người Lôi Châu truy cầu uy lực pháp bảo, điều này vốn cũng không sai, nhưng quá cực đoan, mất đi chính đạo!

Cùng lúc, Phương Nguyên cũng đã nghe được đối thoại giữa hai huynh đệ kia, trong lòng lại chỉ thấp giọng thở dài, vừa rồi hắn thắng thật ra cũng là may mắn, nếu hai huynh đệ này không phải Bạch Đan mà là Xích Đan, như vậy thắng bại thế nào còn khó mà biết được...

Hai thanh phi kiếm kia quả thực sắc bén dị thường, chẳng qua đến lúc sau cùng hắn sử dụng tới Huyền Hoàng Nhất Khí quyết, thúc giục Thanh Dương tông Tam Nguyên Ngự Kiếm Thuật, đạo pháp môn ngự kiếm Huyền giai này sau khi được dung nhập Huyền Hoàng Nhất Khí quyết thì đã uy lực đại trướng, hơn nữa trong trường chiến đấu vừa rồi Phương Nguyên còn thúc giục thần niệm, dùng Tam Nguyên Ngự Kiếm Thuật đi bắt chước cách ngự kiếm của huynh đệ Lôi thị.

Nhờ những thay đổi đó, Tam Nguyên Ngự Kiếm Thuật đã tiếp cận Thần giai, có thể nói thu hoạch không nhỏ.

Cũng chính bởi vậy, hắn mới có thể ảnh hưởng tới tốc độ hai đạo phi kiếm, khiến mình nhanh hơn một nhịp, giành lấy phần thắng.

Trong lòng chớp qua ý niệm đó, chiến ý trên người Phương Nguyên vẫn không giảm, tiếp tục lao về phía trước.

Mắt lạnh quét nhìn bốn phía, thần niệm như điện, rất nhanh liền thấy được đằng sau lớp sương mù dày đặc có mấy thân hình mờ mờ ảo ảo chia nhau thủ ở các hướng, khí cơ dày nặng, chiến ý ngẩng cao. Phương Nguyên không ra tiếng, trực tiếp chọn trúng người có chiến ý mạnh nhất trong đó, thân hình hơi lắc, áo bào tung bay phần phật, chân đạp trận pháp, sau mấy lần chớp nháy liền đi đến trước mặt người kia, hung hăng đánh ra một chưởng.

Đứng ở vị trí kia là một nam tử trẻ tuổi chân trần, bên hông treo giỏ cá, hắn thấy Phương Nguyên tung chưởng đánh về phía mình, sắc mặt khẽ chuyển lạnh, thân hình bay vút ra sau, đồng thời tháo xuống giỏ cá, nghiêng đổ trước người.

Nước đổ ra từ bên trong giỏ cá, xào xào lăn động trên mặt đất.

Thế nước lên cực nhanh, chẳng mấy chốc đã thành đại dương!

Nam tử trẻ tuổi ăn mặc như ngư dân kia thuận thế gieo mình vào trong mảnh đại dương, dưới chân chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một chiếc thuyền con, nâng hắn dậy giữa biển sóng phập phồng, trong tay hắn thì lại hiện ra một cây gậy trúc, nhẹ nhàng điểm lên đầu sóng, thuyền con cứ thế cấp tốc di chuyển trong biển rộng, chẳng mấy chốc đã kéo ra khoảng cách mấy trăm trượng với Phương Nguyên.

- Phương đạo hữu, trước khi tham gia Đạo chiến ta đã chuẩn bị rất kỹ, ngươi dùng thiên lôi thành tựu Thiên Đạo Trúc Cơ, sau đó lại được truyền thừa Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn của Thiên Lai thành Kim gia, uy lực rất mạnh. Nhưng mà, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn kia nói trắng ra chỉ mới là thần pháp trung giai, trong khi Bắc Minh Thần Tức quyết ta tu luyện lại là thần pháp cao giai, ngươi lấy đâu ra tự tin để đấu với ta?

Thanh niên bộ dạng ngư dân kia đứng thẳng trên thuyền con, thần sắc bình tĩnh, nhàn nhạt nói.

- Đây là thật do thần thông biến hóa, hay chỉ là huyễn thuật?

Thời khắc này, Phương Nguyên đứng chân bên bờ đại dương mênh mông, thần sắc hơi ngớ, vừa rồi tưởng rằng một chưởng kia của hắn đã có thể đánh trúng nam tử trẻ tuổi, lại không ngờ mảnh đại dương mênh mông đột ngột xuất hiện, chưởng kia trực tiếp đánh vào trong thủy triều rồi cứ thế tan biến sạch sẽ, từ xa xa nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy nam tử kia đứng trên thuyền con giữa sóng nước ngập trời.

Chỉ là, mảnh đại dương mênh mông kinh người đến thế, làm sao lại có thể tùy tiện xuất hiện ở đây?

Nếu nói nó là giả, khăng khăng thủy triều và gió lớn lại đều hết sức chân thật.

- Không dám tới?

Nam tử bên hông treo giỏ có thấy Phương Nguyên do dự, bèn cười lên nói:

- Vậy ta tới tìm ngươi!

Dứt lời, cần trúc trong tay hắn khẽ đẩy nhẹ, thuyền con lướt đi như điện, lao thẳng về phía Phương Nguyên.

Tùy theo hắn di động, đại dương mênh mông cũng cuồng tuôn theo, chớp mắt đã đi đến trước mặt Phương Nguyên. Đối diện với thủy triều vô tận, Phương Nguyên tự biết khác thường, không muốn bị nó cuốn vào trong, lập tức phi thân vội vàng thối lui, nam tử như ngư dân liền lấy cần trúc làm thương, trực tiếp công kích đuổi theo.

Vèo!

Nháy mắt cần trúc đã vượt qua đại dương mênh mông vô biên, đâm thẳng đến trước người Phương Nguyên, thế tới như điện, đáng sợ dị thường.

Phương Nguyên chợt quay đầu, cần trúc sát qua gò má, kình phong theo đó quất lên mặt hắn.

Thế đâm thương của nam tử ngư dân lại vẫn không ngừng, trở tay kéo mạnh, lại là một thương chọc thẳng đến ngực hắn.

Chỉ sát na, Phương Nguyên đã bị đối phương liên tụp dồn ép, đánh cho không sức hoàn thủ, chỉ biết dựa vào thân pháp tránh né, mấy lần Phương Nguyên muốn dùng pháp lực, hoặc là binh khí phản kích, nhưng pháp lực hay công kích đều như cách đối phương một mảnh biển lớn mênh mông. Công kích dù cường đại đến mấy, ở trong đại dương mênh mông kia liền hoàn toàn bị cắn nuốt, không cách nào thương đến ngư dân kia...

Nhưng riêng cần trúc trong tay đối phương, lại luôn luôn kích trúng các nơi yếu hại trên người Phương Nguyên.

...

...

- Thần thông được lắm, đây là thiên kiêu Tử Đan do Đông Hải ba mươi sáu đại Động Thiên dạy ra, Vệ Ngư Tử?

Ở bên ngoài bí cảnh, chúng tu thấy cảnh này, ai nấy cũng đều kinh hãi, rất nhanh liền vang lên từng mảnh từng mảnh cảm thán, dù sao trong đám đông theo dõi khảo thí chung quanh, chiếm đa số vẫn là tu sĩ Kim Đan, mà dù là tu vi đạt đến Kim Đan trung giai, thậm chí là Kim Đan cao giai, thấy được thần thông kia của Vệ Ngư Tử, trong lòng cũng đều kinh thán không thôi, tự cảm thấy thay bằng bản thân mình cũng khó mà ngăn cản.
Bình Luận (0)
Comment