Chương 885: Đại Thiên Ma Huyết Tức Pháp (2)
Hắn hiện giờ dùng hết toàn lực, vừa ra tay, quả thực giống như hủy thiên diệt địa.
Đao thương kiếm kích, vô số binh khí màu máu ngưng tụ lực đạo cuồng mãnh, liên tiếp không ngừng chém lên trên người con cóc đó.
Dưới công kích mạnh mẽ này, cho dù là tu sĩ Tử Đan, cũng không dám nói có thể đón đỡ được bất kỳ một đạo nào.
Nhưng con cóc đó lại nháy mắt đã trúng mấy chục đòn.
Thậm chí trong biển máu, còn có vô số huyết thi lao ra, vây quanh con cóc đó mà cắn xé, cảnh tượng khiến da đầu người ta tê dại.
Nhưng con cóc đó không ngờ đều nhịn được, vẫn cứ ngơ ngác ngồi trên mặt đất, không có nửa điểm biến hóa, vô số công kích rơi xuống trên người nó, không ngờ lại không thương tổn tới nó mảy may, màu sắc ngoài da cũng không phát sinh biến hóa gì, có thể nhìn ra được, bụng con cóc đó đang dần dần to ra, giống như đang tức giận, từng chút từng chút, bắt đầu phồng ra như da dê.
- Mọi người mau giúp hắn, cùng ra tay, chém yêu ma này!
Ngơ ngác nhìn một màn này, các tu sĩ chung quanh ước chừng ngây ra mấy giây, mới có người phản ứng.
Không thể cứ đứng nhìn con cóc này bị đánh như vậy, thực sự không đành lòng.
Vừa rồi không thể cứu được Phương Nguyên, là vì không kịp, nhưng hiện giờ đã có cơ hội, há có thể lại tiếp tục ngồi nhìn?
Trong những tiếng hét lớn, các tu sĩ có phản ứng, vội vàng lao về phía trước.
Đủ loại thần thông, pháp bảo, binh khí đều đi tới trước người Tân Trạch Tiểu Vương Gia, lại từng đợt từng đợt bị đánh rơi.
- Hừ!
Tân Trạch Tiểu Vương Gia đó thấy thế, cũng có chút thấy phiền.
Vừa rồi dùng hết toàn lực, thi triển liền mấy chiêu, không ngờ cũng không trảm sát được Phương Nguyên, thực sự khiến hắn cảm thấy có chút bất ngờ.
Hiện giờ lại thấy các thiên kiêu ở chung quanh đồng loạt công tới, tùm lum một đống, trong lòng lại không dám quá xem thường nhóm người này, cũng giống như Vi Long Tuyệt vừa rồi một thương đâm bị thương bụng hắn, nhìn thì giống như cá mặn không đáng nhắc tới, nhưng nếu đã dám vào bí cảnh đạo chiến, tranh phong với quần hùng thiên hạ, có ai mà không có thủ đoạn độc ác giấu dưới đáy hòm?
Thực sự bị bọn họ vây lấy, một khi không cẩn thận, cũng có thể lật thuyền trong cống.
- Đợi ta nắm giữ được thế cục rồi, sẽ không để ngươi thoát khỏi lòng bàn tay tay của ta đâu.
Hắn nhìn chằm chằm con cóc được người xung quanh bao phủ một cái, trong ánh mắt bắn ra sát khí.
- Đại Thiên Ma Huyết Tức Pháp.
Thanh âm của hắn vang khe khẽ, đột nhiên phi thân, cho tới khi lên tới trời cao mấy chục trượng, sau đó một thân huyết bào rung lên, bức lui các tu sĩ từ chung quanh vây tới, cả người lúc này đều đã bị huyết khí bao phủ, không ngờ hóa thành một con huyết mãng cực lớn to như hông người lớn, bàn cứ trong không trung, quanh người đều bị huyết khí bao phủ, mắt như chuông đồng, yêu dị vô cùng.
Sau khi huyết này xuất hiện, lại thân hình lắc lư, vô số huyết ti tinh mịn giống như mũi tên nhọn bắn ra bốn phương.
- Không tốt.
Một số tu sĩ tu vi thấp chung quanh bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp bị những huyết ti đó tới gần, sau đó chui sâu vào trong nhục thân bọn họ, khiến họ hét to đau đớn, ngay sau đó, liền có thể nhìn thấy, một thân pháp lực và huyết khí của bọn họ không ngờ đều thuận theo những huyết tuyến này nhanh chóng chảy về phía bản thân Tân Trạch Tiểu Vương Gia đang ở trong không trung, cả người đã bị áp chế, không thể động đậy...
- Ha ha, một phát có được nhiều thuốc bổ như vậy, bổn vương sao còn lo không thể kết anh?
Tân Trạch Tiểu Vương Gia lớn tiếng cười to, miệng rắn há to, thanh âm từ trong cơ thể truyền trở nên thê lương và bén nhọn.
Theo pháp lực và huyết khí bị hút ra, các tu sĩ dần dần trở nên ủ rũ không phấn chấn.
Mà Tân Trạch Tiểu Vương Gia ở trong không trung thì lại khí tức tăng vọt, càng nhiều huyết tuyến bắn ra hơn, giống như phô thiên cái địa, giống như từng đạo linh xà, bay tới nhiều tu sĩ hơn, đầu sợi bén nhọn, sắc bén không thể đỡ, cắm thẳng vào trong kinh mạch.
- Chạy mau...
Các tu sĩ chung quanh cực kỳ hoảng sợ, đều chạy tứ tán ra xung quanh, tránh né từng đạo huyết tuyến này.
Nhưng chung quanh đài cao này đã bị phong ấn, huyết tuyến chung quanh thì càng lúc càng nhiều, bọn họ có thể trốn được đi đâu?
Có người bất chấp tất cả, chém về phía huyết tuyến đó, nhưng huyết tuyến này không ngờ vô cùng cứng rắn, không nói rất khó chặt đứt, cho dù là chặt đứt được vài tia, cũng lập tức sẽ có nhiều huyết tuyến hơn ùa tới, một người không để ý, liền bị huyết ti quỷ dị này cuốn lấy...
Cũng có người trầm giọng hét lớn, tế ra pháp bảo phòng ngự, nhưng huyết tuyến này lại vô cùng bén nhọn, vô khổng bất nhập, căn bản không phong bị được.
Không nói tới pháp lực hộ thể, cho dù là áo giáp và pháp bảo, cũng luôn có chỗ bị chúng chui vào.
Cơ hồ là trong chốc lát, một nửa tu sĩ trong sân đã bị những huyết tuyến này trói lấy, hút ra một thân khí huyết rất nhanh.
Mà một thân khí cơ của Tân Trạch Tiểu Vương Gia đó thì càng trở nên mạnh mẽ, cơ hồ là vô địch!
- Vẫn chưa mở ra được à?
Mà lúc này ngoài bí cảnh, Tiên Minh Trấn Thủ, cùng với đại viện chủ Lang Gia Các, các vị Tuần Giám Sứ, cũng đều mặt đầy hoảng loạn, bọn họ vừa rồi nhìn thấy đám người Phương Nguyên hiện thân, trong lòng cũng thở phào, nhưng vẫn không dám chậm trễ, vội vàng phái người đi điều tra, muốn trước tiên đón các tu sĩ trên đài cao ra đã, nhưng không ngờ, mấy chục vị Đại Trận Sư tìm tòi nghiên cứu một phen, không ngờ vẫn thúc thủ vô sách.
Càng khiến cho người ta sốt ruột là, trong bí cảnh, trên đài cao, Tân Trạch Tiểu Vương Gia thi triển huyết pháp đáng sợ như vậy, cơ hồ sắp hút khô mấy trăm tu sĩ, không ai dám năn cản, tình thế đã đến mức độ đáng sợ mà bọn họ không thể tưởng tượng.