Chương 889: Một đường sinh cơ (2)
Nhưng cũng ngay khi một đạo huyết quang của vị Tân Trạch Tiểu Vương Gia này đánh tới, muốn đánh nổ con cóc, lại xuất hiện một màn cực kỳ bất ngờ, con cóc đó bỗng nhiên chậm rãi xoay người, nhắm vào mình, sau đó đột nhiên há to miệng, một đạo bạch quang đáng sợ đến cực điểm từ trong miệng nó bay ra!
Một đạo bạch quang khủng bố khó có thể hình dung trong phút chốc liền tới, mang theo khí tức hủy diệt thê lương đến cực điểm!
- Không tốt...
Tân Trạch Tiểu Vương Gia trong nháy mắt liền cảm nhận được một loại khủng bố từ đáy lòng xộc lên, ngay cả đầu óc vốn bị khí huyết vô biên xộc lên khiến cho có chút choáng váng điên cuồng lúc này bỗng nhiên bình tĩnh hơn rất nhiều, trong tiếng quát khẽ, liên tục bấm ra mấy đạo pháp ấn.
Mấy đạo huyết thuẫn bài dựng lên trước người hắn, liên tiếp ngăn cản trước đạo bạch quang đó.
Rồi sau đó, chính là vô số huyết thi bò ra, cắn tới bạch quang.
Mà bên cạnh hắn, lại là biển máu dập dềnh, từng tầng từng tầng bảo vệ hai bên.
Nhưng cũng chỉ là chuyện chỉ trong nháy mắt, mấy đạo huyết thuẫn bài đó đều bị đạo bạch quang đó xuyên thủng, sau đó vô số huyết thi đang tiếp cận bạch quang đều bị lực đạo mạnh mẽ ngưng tụ trong bạch quang xé thành từng mảnh, hoặc là nói xé thành những bọt máu, tiên tán trong vô hình.
Cho tới cuối cùng, bạch quang này trực tiếp chém đến biển máu bên cạnh Tân Trạch Tiểu Vương Gia.
Biển máu mãnh liệt trực tiếp bị chém thành hai nửa, giống bị người thi triển phân thủy thuật.
Bị chém cuối cùng thì là Tân Trạch Tiểu Vương Gia đó!
Thân rắn được huyết khí bao bọc của hắn cơ hồ bị đạo bạch quang này chém thành hai nửa, chỉ còn một chút huyết tuyến dính bên trên, trong tiếng hét thảm thê lương, cả người bay ra ngoài, nặng nề bay lên trong thiên không phía đông đài cao, may mà trong trời cao có đại trận lúc trước hắn bày ra, lúc này trận quang lấp lánh, cản hắn lại, lúc này mới nặng nề ngã xuống.
Có điều vừa bay ra, vô số huyết tuyến đó vào lúc này cũng đều căng đứt, hất hơn nửa tu sĩ bị treo trong không trung xuống, ai nấy giống như vừa tỉnh mộng, trên mặt lộ ra biểu cảm hoảng sợ, chạy trốn toán loạn.
- Phương Nguyên.
Trạch Tiểu Vương Gia chậm rãi từ dưới đất bò dậy, đã hóa về hình người, đang chậm rãi dung hợp lại.
Mà trong một mảng huyết thủy đó, có thể nhìn thấy ánh mắt hắn vô cùng khiếp người.
Đó chính là tràn ngập phẫn hận và sát ý, thậm chí còn có một chút sợ hãi khó có thể hình dung, cùng với sự điên cuồng sau khi sợ hãi.
Sau khi thi triển Huyết Tức Chi Pháp, hấp thụ khí huyết và pháp lực của nhiều người như vậy, lúc một thân thực lực đạt tới đỉnh phong chưa từng có, không ngờ suýt nữa thì bị kiếm quang từ miệng một con cóc phun ra trực tiếp chém chết, điều này khiến hắn phẫn nộ đến cực điểm...
- Cho dù không có được ma ấn, ta cũng tất phải trảm ngươi.
Lúc này, hắn gào to, sau đó lại bấm pháp ấn, huyết quang tăng mạnh.
Huyết ti vô tận ở chung quanh lại bắn ra, đâm tới bốn phương tám hướng, quấn tới những tu sĩ vừa được tự do.
Mà trong mắt hắn thì dâng lên một loại ý vị dữ tợn.
Hắn hung hăng nhìn chằm chằm con cóc đang ngồi trên mặt đất không nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn trời, há to miệng, lại từ cái miệng của hắn, chậm rãi dâng lên một thanh huyết mâu hơi khác với màu máu, huyết mâu này chỉ dài ba thước, tuy cũng là màu máu, lại lộ ra có chút đen đen.
Bên trên có từng đạo phù văn màu máu, biến hóa giống như nước chảy, giống như có sinh mệnh của mình!
- Huyết Ma Cốt... Đó hẳn là Huyết Ma Cốt...
Lúc này trong bí cảnh, trên đài cao, ai nấy chỉ cảm thấy vô cùng hoảng sợ, vẫn chưa phát hiện gì.
Nhưng ở ngoài bí cảnh, chư vị đại tu đều đang quan chiến, lại một phát nhận ra lai lịch của huyết mâu đó, ai nấy đều biến sắc.
Thập Đại Thần Vật thiên hạ, Huyết Ma Cốt xếp thứ mười!
Bọn họ cuối cùng cũng minh bạch vì sao Tân Trạch Tiểu Vương Gia này, hoặc là nói Huyết Sứ Giả dưới trướng Hắc Ám Chi Chủ này không ngờ có thể dựa vào thân Kim Đan, đơn độc một mình, vụng trộm chặt đứt liên hệ giữa bí cảnh và Vạn Lý Lưu Quang Kính, vây các tu sĩ trong bí cảnh, sau đó lại thi triển huyết pháp đáng sợ như vậy, hấp thụ khí huyết và pháp lực của các tu sĩ thiên kiêu hóa thành cho mình sử dụng, hung ác vô địch.
Trong tay hắn đang cầm, không ngờ chính là một đoạn trong thần vật Huyết Ma Cốt!
Cũng chỉ có thần vật bực này, mới có thể giúp hắn thi triển huyết pháp tới trình độ đó.
- Xong rồi, trong tay hắn đã có Huyết Ma Cốt, cho dù chỉ là một đoạn trong đó, phối hợp với huyết pháp hắn tu luyện, cũng vẫn khủng bố dị thường, cho dù là cảnh giới Nguyên Anh, e là cũng không dám chính diện đối kháng với hắn, huống chi là những tiểu bối Kim Đan kỳ này?
Đám người Tiên Minh Trấn Thủ, Tuần Giám Sứ cùng với viện chủ Lang Gia Các, sắc mặt đã trở nên vô cùng thâm trầm.
Cách đó không xa, có một vị nữ tử trung niên áo trắng tung bay, dẫn theo một tiểu hài tử nhìn thì chỉ khoảng bảy tám tuổi cũng tới đây, đứng trong không trung, nhíu mày nhìn hình chiếu trong bí cảnh, chậm rãi lắc đầu...
Mà khi nàng ta lắc đầu, tâm thần của các tu sĩ chung quanh đều trở nên tuyệt vọng hơn.
Ngay cả chủ nhân Lang Gia Các cũng không có biện pháp.
... Vậy lần này Tiên Minh chẳng phải là thua chắc rồi à?
- Xem ra, chỉ có chuẩn bị sẵn sàng, hỏi xem yêu ma đó rốt cuộc muốn làm gì...
Sắc mặt Tiên Minh Trấn Thủ âm trầm, lạnh lùng thốt ra một câu.
Mấy vị Tuần Giám Sứ chung quanh nghe vậy, trong lòng lập tức trầm xuống, cảm thấy có chút hoảng sợ:
- Phải khai chiến với yêu ma sao?