Chương 891: Hai đạo kiếm quang (2)
- Để ta!
- Ta cũng có thể thử xem.
Sắc mặt Vi Long Tuyệt và Hứa Ngọc Nhân đều trầm xuống, nói khẽ.
Nhưng Lý Bạch Hồ lại nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Ta tuyệt không có ý khinh thường các ngươi, nhưng các ngươi không được!
Khi nói, hắn quay đầu nhìn về phía Phương Nguyên.
Phương Nguyên từ lúc ban đầu họ nói tới chuyện này đều cúi đầu, dường như đang cân nhắc gì đó.
Lúc này hắn cũng cảm ứng được ánh mắt của Lý Bạch Hồ, chậm rãi quay đầu lại, nói:
- Các ngươi không phải không muốn cho ta dùng kiếm à?
Tuy là tình hình vô cùng khẩn cấp, nhưng nghe thấy những lời này của Phương Nguyên, mọi người chung quanh vẫn không nhịn được mà ngẩn ra.
Cho tới lúc này, bọn họ mới nhớ tới Phương Nguyên và Tẩy Kiếm Trì còn có một ân oán như vậy...
Đúng vậy trước khi đạo chiến bắt đầu, vị Kiếm Sư Lý Bạch Hồ của Tẩy Kiếm Trì này đã từng ở trước mặt mọi người nói:
Tẩy Kiếm Trì không muốn cho Phương Nguyên lại dùng kiếm!
Thậm chí mục đích lần này hắn tiến vào đạo chiến, một bộ phận nguyên nhân rất lớn cũng là để khiến Phương Nguyên đáp ứng không dùng kiếm nữa, rất khó tưởng tượng nếu không có vị Tân Trạch Tiểu Vương Gia này xuất hiện quấy rối, sau khi Lý Bạch Hồ và Phương Nguyên đánh nhau, rốt cuộc sẽ dùng phương pháp gì để khiến Phương Nguyên đáp ứng điều kiện nhìn thì vô cùng vô lễ này, nhưng có thể tưởng tượng, đó nhất định sẽ không phải là một quá trình vui vẻ gì!
Nhưng hiện giờ, Tẩy Kiếm Trì một lòng không muốn cho Phương Nguyên dùng kiếm này lại hy vọng Phương Nguyên xuất kiếm?
Lý Bạch Hồ nghe thấy những lời này, trên mặt cũng không có biểu cảm đặc biệt, hắn quay đầu nhìn về phía bên ngoài, có thể nhìn thấy, lúc này Vương gia đó vẫn đang không ngừng gia trì huyết khí vô biên đó lên trên huyết mâu, khí tức lực lượng đã sắp đạt tới đỉnh điểm!
Ai nấy đều thấy được, huyết mâu hấp thu đủ huyết khí, tất nhiên sẽ là một kích lôi đình.
Thời gian đã rất khẩn cấp...
- Vốn ta cũng không định giải thích gì với ngươi cả...
Hơi trầm một chút, hắn nhẹ giọnglên tiếng:
- Nhưng hiện tại không nói gì thì cũng không được, Tẩy Kiếm Trì quả thật không muốn cho ngươi lại dùng kiếm, nhưng đây không phải là vì đố kị người tài, sợ kiếm đạo của ngươi vượt qua chúng ta, mà là vì kiếm đạo của ngươi...
Nói đến đây, hắn lại hơi trầm mặc, thấp giọng nói:
- Định trước là sẽ đi vào tuyệt đồ!
- Tuyệt đồ?
Phương Nguyên vốn chỉ là thuận miệng hỏi, lại không ngờ rằng hắn sẽ nói ra những lời như vậy, mặt lập tức ngẩn ra.
Lý Bạch Hồ thản nhiên nói:
- Ngươi có phải đã tu luyện đến kiếm ý đại thành, lại thủy chung không nhìn thấy hy vọng đột phá không?
Tim Phương Nguyên trầm xuống, chậm rãi gật đầu.
Vô Khuyết Kiếm Kinh hắn có được tổng cộng có ba quyển, hiện giờ cũng đã tu luyện đến quyển thứ hai.
Nhưng dưới tình huống có Thiên Diễn Thuật tương trợ thôi diễn, mình hiện giờ cũng chỉ là tu luyện đến quyển thứ hai mà thôi, bởi vì quyển thứ hai này thủy chung không thể viên mãn, cho nên hắn vẫn chưa tu luyện quyển thứ ba, lại không rõ Lý Bạch Hồ vì sao lại biết những điều này?
Lý Bạch Hồ ngừng lại một chút, mới nhìn về phía hắn, nói:
- Bởi vì chuyện này liên quan tới một số chuyện rất nghiêm trọng, một khi tiết lộ ra, hậu quả khó lường, cho nên ta hiện tại không thể giải thích cho ngươi nghe, có điều ta đáp ứng ngươi, nếu lần này chúng ta đều có thể sống sót, ta sẽ tìm một cơ hội, nói lại chuyện này từ đầu chí cuối với ngươi, nhưng hiện tại, chuyện ta có thể nói với ngươi, mục đích chân chính của Tẩy Kiếm Trì, chỉ là không muốn để ngươi tiến vào cảnh giới tiếp theo mà thôi, đối với ngươi, đối với người khác mà nói thì đây đều là chuyện tốt!
Phương Nguyên nghe thấy những lời này, cũng hơi ngẩn ra, gật đầu.
Sau đó hắn mỉm cười một tiếng, nói:
- Kỳ thật ngươi cũng không cần phải nói những cái này!
Khi nói đến đây, thanh khí bên cạnh hắn ngưng tụ, đã hóa thành một thanh trường kiếm màu xanh, lật tay cầm lấy, đã sớm chuẩn bị xuất kiếm, thở dài:
- Dù sao ta cũng bị vây ở nơi này, vì giữ mạng, cũng định phải xuất kiếm, cho nên ngươi vốn không cần phải giải thích gì cả, ta nhất định vẫn sẽ ra tay.
- Đệ tử Tẩy Kiếm Trì, sao lại có loại tâm tư vô lại này?
Lý Bạch Hồ thản nhiên nhìn hắn một cái, nói:
- Ta đã cần ngươi xuất kiếm, vậy thì phải đưa ra đủ thành ý, huống hồ, chỉ cần đệ tử Tẩy Kiếm Trì từng cầu ngươi xuất kiếm, như vậy sau này, cho dù người Tẩy Kiếm Trì lại đến khuyên ngươi bỏ kiếm, chắc hẳn cũng sẽ khách khí hơn một chút.
Dứt lời, cũng không chờ Phương Nguyên trả lời, liền đánh tới một đạo kiếm quang.
Phương Nguyên dùng thần thức cản đạo kiếm quang đó lại, cảm nhận được biến hóa bên trong kiếm quang, cũng hơi ngẩn ra.
Lý Bạch Hồ nói:
- Ngươi dùng pháp lực hóa kiếm, chung quy vẫn không dùng tốt bằng kiếm chân chính, ngươi đã chưa có kiếm thích hợp, vậy ta sẽ truyền đạo pháp môn này cho ngươi, ít nhất có thể khiến một kiếm này của ngươi ngưng thực hơn, cũng nắm chắc hủy diệt được trận nhãn đó hơn...
Phương Nguyên chỉ ngẩn ra, nhân tiện nói:
- Đa tạ!
Trong lúc này liền dẫn động đạo kiếm quang đó, dung nhập vào trong trường kiếm màu xanh của mình.
Trong chốc lát, trường kiếm màu xanh trong tay hắn sinh ra một chút mạch lạc màu bạc, cùng với một chút phong mang.
Ghé mắt nhìn, đã hoàn toàn giống như một thanh trường kiếm chân thật.
Thậm chí trên trình độ phẩm chất và cứng rắn, thanh trường kiếm này còn hơn rất nhiều thần binh lợi khí.
Phương Nguyên hơi cảm thụ một chút, cũng cảm thấy có chút kinh ngạc
Đạo pháp môn kiếm đạo Lý Bạch Hồ truyền cho hắn này, nhìn thì đơn giản, nhưng thực tế lại tinh diệu đến cực điểm, hắn không biết đạo pháp môn này ở trong các loại Kiếm Kinh của Tẩy Kiếm Trì thì thuộc về trình độ gì, nhưng nghĩ chắc nhất định sẽ không thấp, nhất định là pháp môn cao cấp.