Chương 893: Không trốn, chém nó (2)
Điều này quả thực là bất khả tư nghị!
Đương nhiên, hắn cũng không hiểu được, cao thủ võ pháp đứng đầu, cái theo đuổi chính là loại bất khả tư nghị này!
Vào lúc này, hắn thậm chí biểu hiện ra có chút hoảng sợ, thân hình xoay chuyển, dường như muốn lao tới dùng thân thể ngăn cản một kiếm này.
Nhưng hai đạo kiếm quang trái phải đều tàn nhẫn và chính xác như vậy, hắn không ngờ không biết nên ngăn cản một đạo nào.
Cũng ngay khi hắn đang do dự, trước người ánh sao tăng vọt, là Lý Hồng Kiêu xuất thủ về phía hắn, từng đạo ánh sao hóa thành phi kiếm, chém thẳng tới mặt hắn, hắn cũng biết Lý Hồng Kiêu hiện giờ là đang cố ý xuất thủ ngăn cản mình, sáng tạo cơ hội cho hai người đó, nhưng cho dù là biết, hắn cũng đành bất lực, lúc này, hắn căn bản đã không kịp ngăn cản...
Ầm ầm!
Thậm chí khi suy nghĩ này của hắn còn chưa xoay chuyển kịp, trái phải đã vang lên hai tiếng nổ.
Hai đạo kiếm quang, nháy mắt chém đến hai góc trận chung quanh đài cao, kiếm khí mạnh mẽ vô biên trực tiếp xé rách, vặn nát góc trận đó, mắt thường có thể nhìn thấy trận quang từ hai góc trận đó trào ra, tán ra bốn hướng.
Vào lúc này, Tân Trạch Tiểu Vương Gia gầm lên, huyết khí trên người rõ ràng tăng vọt, cuồng bạo hơn rất nhiều.
Đây không phải là vì hắn đang thôi động pháp lực, mà là vì hắn có chút không khống chế được huyết khí đó.
Cũng vào lúc này, chung quanh đài cao, huyết quang rút đi, đài cao bị phong ấn toàn bộ mở ra lỗ hổng, vô số tu sĩ đang hoảng sợ vào lúc này đồng thời nhìn thấy hy vọng có thể sống sót, phát ra một tiếng hô to, liều mạng từ trong lỗ hổng chạy ra ngoài.
Ngoài bí cảnh, viện chủ Lang Gia Các mặt lộ vẻ mừng rỡ:
- Mau, chắc có thể mở được bí cảnh rồi!
Mà trong một mảng hỗn loạn chung quanh, Phương Nguyên và Lý Bạch Hồ quay đầu lại, gật đầu với đối phương.
Bọn họ đều cảm thấy vô cùng hài lòng với biểu hiện của nhau.
Bởi vì thời gian cấp bách, hai người Phương Nguyên và Lý Bạch Hồ tất nhiên không có thời gian phá trận, lựa chọn đều là một kiếm chém tới, gọn gàng dứt khoát, cũng may Tân Trạch Tiểu Vương Gia này đối với đại trận chung quanh đài cao, chỉ âm thầm động tay động chân, cũng không chắc chắn, hai góc trận đó dưới kiếm quang ngưng tụ một thân lực lượng của bọn họ, bị phá hủy giống như bẻ gãy nghiền nát, hoàn toàn đạt được mục đích, lại nhìn Tân Trạch Tiểu Vương Gia đó, hiện giờ huyết khí trên người nghịch chuyển ầm ầm, gầm lên liên tục, cũng rõ ràng đã đau đớn đến cực điểm.
- Chạy mau...
Mấy trăm người tu hành trên đài cao, đại bộ phận đều bị Tân Trạch Tiểu Vương Gia này đoạt đi đại lượng huyết khí, có điều vẫn nhất thời chưa đến mức táng mạng, cũng có rất nhiều người nhân lúc đại loạn vừa rồi, cuối cùng thoát khỏi sự dây dưa của huyết tuyến, vừa được tự do, tất nhiên tuyệt không do dự, la hét chạy ra bốn phía, nhất thời chung quanh đài cao, cũng bóng người hoảng loạn, giống như chim chóc kinh hãi bay tứ tán.
Mà ở trong đây, cũng có một số người không vội vã đào tẩu, mà là phi thân thi triển, chém về phía huyết tuyến chung quanh.
Ít nhất vẫn có hai trăm người bị huyết tuyến cuốn lấy, hấp thu huyết khí, không thể đào thoát.
- Ầm!
Cũng đúng lúc này, ngoài bí cảnh, có một dòng quang mang bay tới, xuyên qua mây đen rất nặng, rơi xuống trên đài cao này, theo một dòng kính quang này bay tới, còn có một thanh âm trầm trọng:
- Chớ có hoang mang, chúng ta giờ mở bí cảnh...
Các tu sĩ nghe đây chính là thanh âm của vị Tiên Minh Trấn Thủ kia, ai nấy lập tức kinh hỉ không thôi.
Vừa rồi Tân Trạch Tiểu Vương Gia này phong tỏa bí cảnh, cho nên mới có thể ở đây làm xằng làm bậy, ỷ vào một thân huyết pháp tàn sát các tu sĩ, đoạt khí huyết pháp lực của người ta, nhưng cho dù huyết pháp của hắn có ngông cuồng tới mấy, nếu bí cảnh mở ra, các cao thủ Tiên Minh, các trưởng lão đạo thống bên ngoài mà vào được, vậy tất nhiên cũng là một chữ chết, bọn họ không cần lo lắng, cứ tránh né xung quanh đã rồi tính.
- Không ngờ, không ngờ...
Cũng lúc này, thanh âm giống như phong ma của Tân Trạch Tiểu Vương Gia cũng nặng nề vang lên:
- Đám kiến các ngươi, không ngờ cũng dám phá hoại đại sự của ta, tội đáng chết vạn lần, các ngươi tội đáng chết vạn lần...
Khi những lời này của hắn vang lên, ánh mắt lạnh như băng quét nhìn xung quanh, nhìn về phía đám người Phương Nguyên, giận không thể át, nhưng ngay sau đó, ánh mắt này lại nhìn về nơi xa hơn, cười ha hả.
- Nhưng các ngươi cho rằng hủy được đại trận của bổn vương thì có thể đào xuất sinh thiên à?
- Nằm mơ!
Khi nói đến cuối cùng, thanh âm của hắn đột nhiên cao lên, thân hình hóa thành một con huyết mãng đáng sợ, chạy trong hư không, điên cuồng cắn nuốt huyết khí, cùng lúc đó thần niệm chấn động hư không, tiếng gầm lạnh lẽo chấn động khắp nơi:
- Bổn vương là Huyết Sứ Giả dưới trướng Hắc Ám Chi Chủ, nay phụng lệnh chủ, đặc biệt đến dâng lên mạng của chư vị thiên kiêu cho Tiên Minh làm đại lễ, xin chư vị vui lòng nhận cho, ha ha...
Đồng thời khi nói những lời này, hắn không ngờ đã hóa thành giống như một mảng huyết vân, miệng rắn mở ra, huyết khí nuốt nhả, trên đài cao, không biết có bao nhiêu người chưa giãy ra khỏi sự dây dưa của huyết tuyến, trực tiếp bị hắn nuốt xuống, tiếng kêu thảm thiết dần dần biến mất.
- Hắn muốn bắt đầu đại khai sát giới à?
Bất kể trong hay ngoài bí cảnh, khi nhìn thấy một màn này, đều cực kỳ hoảng sợ.
Bọn họ nhìn ra được, Tân Trạch Tiểu Vương Gia trước đó là có mục đích gì khác, dùng cướp lấy huyết khí của mọi người làm chủ, phần lớn là muốn tận hết khả năng đoạt được huyết khí của mọi người một cách hoàn chỉnh, khống chế được nhiều người hơn, nhất là cao thủ như Phương Nguyên.